Chương 2
Khả Hy nhìn sang bên cạnh liền có ý định gọi cậu bạn ấy dậy. Nào ngờ vừa đưa tay lên thì cậu ấy mở trừng mắt ra nhìn làm Khả Hy giật phắn mình.
Cậu bạn đứng dậy chỉn đốn trang phục
” Lục Hàn Nghiên có”
Mọi người trong lớp đều đổ dồn ánh mắt về phía cậu bạn đang đứng cuối lớp. Ai cũng mắt chữ A mồm chữ O ngưỡng mộ bởi vẻ đẹp tựa như idol K-pop của Lục Hàn Nghiên.
” Em là Lục Hàn Nghiên à, thầy thấy thành tích học tập của em rất tốt, từ nay em làm lớp trưởng lớp mình nhé”
Lục Hàn Nghiên nói với vẻ mặt thờ ơ ” Em từ chối ạ”
“Thầy có thể biết lí do không?”
” Tại em thấy rất phiền”
Thầy Lâm cứng đơ vài giây
” Thôi được rồi, nếu bạn không muốn thì thầy sẽ không ép. Vậy thầy xem bạn có thành tích thứ 2 là bạn nào”
Lục Hàn Nghiên ngồi xuống nhìn sang phía Lưu Khả Hy. Lúc này cô mới nhận ra đó là “thằng không ra gì” mà lúc ở cổng trường cô khinh bỉ, nào ngờ lại là học bá của lớp.
Cô nghĩ thầm” Gì thế này, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, mới nói xấu người ta lúc nãy xong giờ lại phải ngồi cùng bàn tận cả năm học. Aissss mày đúng là xui quá rồi đó Khả Hy à. Mà không sao, lúc đó mình nói cũng không to lắm chắc không nghe thấy đâu nhỉ? Làm ơn! huhu”
Cô liền gượng gạo đưa tay chào.
Lục Hàn Nghiên chỉ nhìn cô nhếch mép cười nhẹ
“Haizz để thầy xem, đây rồi, em Lưu Khả Hy”
Khả Hy nghe thấy tên mình thì lập tức đứng dậy” Dạ có em”
“Aiyaa hai bạn giỏi nhất lớp lại ngồi chung với nhau à. Rất hợp, rấp hợp, đúng là ‘ngưu tầm ngưu mã tầm mã’ “
Cả lớp nghe thế liền Ồooo lên
“Em Lưu Khả Hy, em làm lớp trưởng lớp mình nhé”
Lưu Khả Hy mặc dù không muốn lắm nhưng mẹ cô bảo đi học được làm ban cán sự là tốt, sẽ được thầy cô yêu quý nên cô cũng đồng ý ” Dạ vâng”
“Tạm thời lớp mình đã có lớp trưởng rồi nên các bạn cần hỏi gì có thể nói với lớp trưởng, lớp trưởng sẽ hỏi thầy dùm các bạn nhé”
Cả lớp đồng thanh” dạ vâng”
“Tiết sau là tiết tự học, nhưng hôm nay là ngày đầu nên các em có thể nói chuyện làm quen nhau nhé”
Thầy vừa ra khỏi lớp Phạm Dao liền sang chỗ Lưu Khả Hy” Khả Hy à, xuống căn tin với tớ đi”
Lưu Khả Hy cùng Phạm Dao ra khỏi lớp.
“Ahahaha cái tên không ra gì mà cậu nói là Lục Hàn Nghiên lại còn đứng nhất lớp nữa cơ đấy” Phạm Dao cười nắc nẻ
” Đừng chọc tớ nữa, mà lúc đó tớ nói chỉ có cậu với tớ nghe được thôi nhỉ?”
“Ôi trời ơi, cậu nói to lắm đấy, có khi người ta nghe được rồi đấy”
” Chắc không đâu, làm ơn. Còn cậu thì sao, làm quen bạn cùng bàn gì chưa”
“Thôi thôi thôi cậu đừng nhắc tới bạn cùng bàn của tớ gì hết. Cậu ấy cứ thao thao bất tuyệt từ bàn trên xuống bàn dưới, làm tớ nhức hết cả đầu”
*Về đến lớp*
Lục Hàn Nghiên đang đọc sách thì bỗng có cục kẹo gấu đặt trên trang sách, cậu ngẩng đầu lên thì thấy cô bạn Lưu Khả Hy đang nhìn mình cười tươi
“Chào cậu, tớ là Lưu Khả Hy, có gì giúp đỡ nhau trong học tập nhé”
Bỗng chốc cậu bị mê hoặc bởi nụ cười ấy, cậu nhìn cô một hồi rồi cầm cục kẹo nhét vào túi đứng dậy.
Đang định đi thì cậu cúi xuống thì thầm vào tai cô
“Tớ là ‘thằng không ra gì ‘ nên không giúp được gì cho cậu trong học tập đâu”.
Nói xong cậu mỉm cười nhẹ rồi ra khỏi lớp
Lưu Khả Hy lúc này hoá cứng như đá, phải mất vài giây mới hoàn hồn.
Cô đập đầu xuống bàn ” Chết rồi, người ta nghe được thật rồi, phải làm sao đây”
*********
Lục Hàn Nghiên đang đi thì gặp thầy Lâm
“Hàn Nghiên đúng không, em kêu bạn Lưu Khả Hy lên văn phòng gặp thầy lấy bài tập về cho lớp nhé”
“Dạ “
*******
Lưu Khả Hy đang gục đầu trên bàn thì giọng nói ấy lại vang lên bên tai
“Thầy bảo cậu đến văn phòng gặp thầy đấy”
Cô ngẩng đầu lên thì thấy Lục Hàn Nghiên liền cười gượng ” hì, vậy hả tớ cảm ơn nhé”
*Tiếng chuông reo*
Lưu Khả Hy ôm đống bài tập vào lớp
“Này các cậu, thầy Lâm bảo đây là bài tập toán để làm trong các tiết tự học sau, vì mấy ngày đầu chưa học kiến thức thì nên đa phần bài tập là kiến thức cũ. Các cậu làm rồi thứ 4 nộp lại nhé”
Lưu Khả Hy phân phát cho các bạn, còn lại 2 cuốn đem về chỗ ngồi, đưa một cuốn cho Lục Hàn Nghiên
“B..bài..bài tập toán thầy Lâm giao “
Lục Hàn Nghiên không động tĩnh gì
Lưu Khả Hy nói thêm: ” Chuyện ở cổng tớ chỉ lỡ lời thôi, hì, mong bạn Lục Hàn Nghiên đẹp trai rộng lượng bỏ qua cho tớ nhé” vừa nói cô vừa đẩy một viên kẹo gấu sang phía cậu và kèm theo đó là một nụ cười tự tin.
Lục Hàn Nghiên nhìn cô ” Cậu vừa nói gì cơ?”
Khả Hy hơi do dự lặp lại:”cậu bỏ qua cho tớ nhé”
“Không, không phải câu đấy, câu trước cơ”
“Mong bạn Lục Hàn Nghiên đẹp trai rộng lượng bỏ qua cho tớ nhé “
Lục Hàn Nghiên cười khẩy hứng thú” Tớ đẹp trai rộng lượng như này mà chỉ được một viên kẹo thôi á?”