Chương 2: Đi uống rượu
– Mọi chuyện là như vậy đấy. Bà ta là ai chứ, bà ta chỉ yêu tiền của cha tớ thôi. Cái gì mà con trai nên chiếm tất chứ… Cái đồ không có liêm sỉ. Còn nữa.. còn nữa sao cha lại muốn tớ có con chứ. Lại còn phải là con trai.. ôi kiếm đâu ra đứa con trai bây giờ. Cha là đồ trọng nam kinh nữ.. đồ tồi, đồ bạc tình bội nghĩa, đồ phản bội mẹ.
Khuynh Y nói năng lời được lời mất, say đến nỗi trách cả cha mình. Cô nói rồi ngã vật ra bàn khiến người bạn thân Hồ Vân ngồi bên cạnh chỉ biết thở dài, tay cũng cầm chén rượu tự cụng với chén rượu của Khuynh Y đặt trên bàn rồi đưa lên miệng uống cạn một hơi. Cô đặt chén rượu xuống bàn cộp một cách mạnh bạo để xả cục tức.
– Cậu nói không đầu không đuôi như vậy thì ai mà hiểu chứ. Nói chung cậu muốn giành lại tài sản từ tay bà mẹ kế giả tạo kia của cậu đúng không. Mà muốn làm được điều đó thì cậu cần một đứa con trai là con ruột do cậu sinh đúng không.
– Đúng!
Khuynh Y đang say vật ra bàn bất chợt bật người dậy nói khiến Hồ Vân giật mình. Cô ôm ngực mình vuốt xuôi vài cái hoàn hồn lại rồi bàn tay vì rượu mà mềm oặt chỉ quanh tứ phía.
– Đây, quán bar biết bao nhiêu là đàn ông. Chọn bừa một người thuận mắt để lên giường là được. Vậy là xong, có gì phải băn khoăn suy nghĩ nhiều làm gì.
Khuynh Y nghe lời này đang say cũng phải tỉnh dậy đánh cho Hồ Vân vài cái: Cậu cho là tớ là loại người gì chứ. Đến Từ Ngôn Nam tớ còn chưa từng đi quá giới hạn. Nói gì đến một người đến tên còn không biết mà có thể ngủ với nhau.
Hồ Vân phì cười hất tay Khuynh Y đang đặt trên vai mình ra: Đó, đó. Chính vì cậu lúc nào cũng thủ thân như ngọc lên mới bị tên đểu cáng họ Từ đó cắm cho một đôi sừng hươu, nói đi bây giờ tớ lên gọi cậu là hưu cao hổ hay là tuần lộc. Hay cậu vẫn còn muốn quay lại với hắn.
– Không bao giờ.
Khuynh Y lập tức đáp lại lời của Hồ Vân. Cô vẫn chưa bao giờ quên cảnh bản thân đạp cửa vào căn phòng khách sạn đó, nhìn thân thể trần truồng lõa lồ của đôi cẩu nam nữ đó. Họ quấn lấy nhau rên rỉ không ngừng phát ra những âm thanh ghê tởm. Từ Ngôn Nam lúc đó khi vừa nhìn thấy người đạp cửa là cô liền vội vàng lao xuống giường chạy đến vừa quỳ vừa níu lấy tay cô. Anh ta hết lời cầu xin:
– “Y Y, em đừng hiểu lầm, anh là bị hại, anh là bị hạ thuốc, anh tưởng cô ta là em. Là mắt anh mờ, không là mù luôn rồi nên mới nhìn nhầm cô ta thành em. Em tha thứ cho anh được không?”
Chỉ có kẻ ngốc mới đi tin những lời đó, Khuynh Y quay mặt lại, nhìn thấy công cụ gây án của anh ta vẫn đang ***** **** thậm chí còn rỉ ra những thứ bẩn thỉu. Cô nhếch bên miệng cười khinh rồi lập tức hất tay anh ta ra.
– “Kinh tởm, trong những lúc như này mà anh vẫn còn hưng phấn nổi. Đáng kinh tởm, sao tôi không thể nhìn ra bộ mặt này của anh sớm hơn chứ. Chia tay, xem như món quà sinh nhật tởm lợm này của anh tôi nhận. Hai người cứ tiếp tục cuộc chơi đi.”
Khuynh Y quay người định bỏ đi thì Từ Ngôn Nam cứ cố chấp bắt lấy tay cô không buông buộc cô phải quay lại dùng gót giày cao gót đạp vào chỗ đó của anh ta một cái. Từ Ngôn Nam đau đớn hét lên rồi buông tay ra ôm lấy hạ bộ của mình. Khuynh Y liếc nhìn cô gái đang quấn chặt chăn nằm trên giường khuôn mặt đang tái mét sợ hãi một cái rồi bỏ đi.
Thoát khỏi dòng hồi ức Khuynh Y lại tức mình rót đầy ra một chén rượu rồi uống cạn. Cô và Hồ Vân đang say sưa nói chuyện thì từ phía xa đã có hai người đàn ông nhìn họ một cách thèm thuồng. Bọn chúng nhìn đôi chân dài miên man của Hồ Vân trong chiếc váy vừa bó vừa ngắn mà không khỏi thèm thuồng. Khuôn mặt lộ rõ ý xấu xa, chúng ghé sát nhau thầm phân chia.
– Tao con mặc váy tóc đỏ, mày con nhỏ đang say vật ra bàn kia.
– Ok.
Nói rồi một tên trong số chúng tiến về phía bàn của Khuynh Y. Hắn vừa tiến đến liền cố ý khoác vai Hồ Vân đưa li rượu đến trước mặt cô cụng ly một cái rồi bắt chuyện.
– Chào hai cô em xinh gái, sao lại chỉ uống rượu thôi vậy. Nào qua đây chúng ta quẩy cùng nhau một chút nào.
Nói rồi hắn kéo Hồ Vân ra phía đám đông nhảy, Hồ Vân muốn kéo Khuynh Y theo nhưng cô đã quá say mà không thể đi nổi nữa đành ngồi vật tại bàn. Bấy giờ tên kia mới từ xa tiến đến, hắn âm thầm đỡ Khuynh Y đi. Vào một phòng khách sạn ngay tầng trên của quán bar.
Người đàn ông đặt Khuynh Y nằm ngửa trên giường. Hắn ngồi trên người cô cởi ra từng cúc áo một. Hắn cởi hết cúc áo đang định động chạm đến chiếc áo lót bên trong thì bất chợt tự sờ trên người mình như đang lần mò tìm gì đó rồi lại bực mình leo xuống khỏi người Khuynh Y.
– Ầy, lại quên thuốc rồi. Không có nó làm sao mà phê được.
Nói rồi hắn vội vã chạy ra ngoài, vội đến quên không đóng cửa lại. Hắn vừa đi thì một người đàn ông khác bước đi loạng choạng tiến vào phòng. Khuôn mặt anh ta đỏ bừng lên. Vừa vào phòng liền thuận tay khóa trái cửa lại. Anh ta quay người vào bên trong phòng vừa nhìn thấy Khuynh Y quần áo xộc xệch trên giường liền ôm đầu thở dài.
– Mấy thằng này lại làm càn. Bảo sao cứ ép mình uống ly rượu đó cho bằng được.
Người đàn ông ôm đầu lấy tay che mắt lại nhưng lại không khỏi tò mò mà hé ra nhìn một chút. Vừa nhìn Khuynh Y khuôn mặt đã đỏ của anh ta càng bừng lên. Phía bên dưới dường như có vị huynh đệ nào đó không nghe lời cứ vươn lên phía trước. Người đàn ông cố nhịn xuống dục vọng mà đưa tay lật tấm chăn bên cạnh đắp lên người Khuynh Y. Còn mình nhanh chóng chạy vào bên trong nhà tắm lấy nước lạnh xả thẳng từ đỉnh đầu xuống đến gót chân.
Một lúc sau, tên kia quay lại thấy cửa phòng bị khóa, vốn định lấy thẻ phòng ra mở cửa nào ngờ lại nhớ ra mình đặt thẻ ở trong phòng. Thấy vậy hắn tức giận chửi rủa và đạp cửa một cái rầm rồi bỏ đi.
– Con m* nó, xui v*i. Miếng ăn đến miệng còn đớp hụt.
Người đàn ông trong nhà tắm nghe tiếng đập cửa tưởng nhầm Khuynh Y biết không đạt được mục đích lên đã bỏ đi. Anh không để ý gì mà tiếp tục ngâm nước lạnh để giải tỏa cảm giác nóng bức trong cơ thể do thuốc kích tình.
Một tiếng sau, người đàn ông ra khỏi phòng tắm, trên mình anh chỉ quấn đúng một chiếc khăn quanh hông. Anh nhìn chiếc giường trông không liền cho rằng Khuynh Y đã đi rồi liền mệt mỏi nằm lên giường tắt đèn đi ngủ mà không để ý cô thật ra là đã lăn ngã xuống phía bên kia giường.
Bên phía Hô Vân, cô nhảy cùng tên kia một lúc thì bị hắn sờ mó sàm sỡ đến mấy lần. Hồ Vân tức mình đá thẳng vào hạ bộ của hắn. Cô giơ hai tay đấm lên rồi thủ thế võ.
– Đừng nhìn bà đây hiền thì tưởng dễ ăn. Dễ ăn dưa bở đấy..
Dứt câu Hồ Vân giơ chân đạp thẳng vào mặt tên đàn ông nọ khiến hắn ngã văng ra phía sau. Làm xung quanh huyên náo một phen, cô lại chỉ bình thản vung vẩy tay mấy cái rồi quay về bàn nốc cạn chén rượu vừa rồi đang uống dở.
– Bà đây dù sao cũng là em gái của lão đại một công ty vệ sĩ. Dễ để người khác chiếm tiện nghi vậy sao.
Hồ Vân đặt chén rượu xuống nhìn sang ghế ngồi của Khuynh Y lại không thấy cô đâu liền nghĩ thầm: “Y Y ngồi một mình chán quá nên về trước rồi sao. Con nhỏ này thiệt tình, về cũng không báo mình một tiếng.”
Không nghĩ nhiều Hồ Vân lập tức xếch túi bỏ về sau khi kẹp lại trên bàn một sấp tiền mặt.