Chương 2: Ngoại lệ của ban truyền thông?
“Rồi ạ!”
Cả khán phòng rầm rộ, có người cười tươi như đã biết trước số phận, có người ủ rầu lo lắng, có người hồi hộp chưa sẵn sàng chấp nhận hiện thực sắp tới.
“Ok, ok. Vậy chúng ta cùng mở là phiếu luôn nhé, ai cùng số với nhau sẽ vào một nhóm. Đếm nha? 1…2…3… Mở ra ~”
Trưởng ban dứt lời, mọi người ai nấy mở lá phiếu của mình, tiếng xì xào bàn tán không ngớt.
“Tao trúng số 3 nè, mày số mấy hả Lan?” – Thảo lên tiếng, vừa hào hứng vừa hồi hộp.
“Thật sự của mày là số 3 à?” – Lan nói rất chậm, dài dọng như người bị bệnh.
Thảo gấp lá thăm lại, ôm bạn mình một cái an ủi, câu hỏi cùng giọng điệu đã thay cho kết quả: lời tiên tri ban nãy đã đúng, hai người hoàn toàn khác nhóm, Thảo ở nhóm 3 và Lan ở nhóm 2.
“Tại sao? Tại sao không tăng lên một nấc nữa? Thêm một cái ngoặc nữa để thành số 3 hả?” – Lan kêu trời kêu đất, ủ rầu nhìn tờ giấy trắng mực đen trên tay.
“Vào ngôi trường mới nên quen thêm bạn mới sẽ tốt hơn mà đúng không? Lấy kinh nghiệm cho những năm đại học nữa. Mà chính mày kéo tao vào ban truyền thông đấy, phải xông xáo lên chứ.”
“Ờ….thì cũng đúng….”. Đọc t𝑟uyệ𝘯 hay tại ﹙ 𝘛Ru𝑀𝘛 RU𝙔e𝑁.𝖵𝘯 ﹚
“Tí mình lại về với nhau mà. Mày đi tìm người đi, tao cũng về nhóm của tao đây.”
Sau đó, hai người chia ra, mỗi người một ngả tìm nhóm của mình.
Có 3 nhóm tất cả, mỗi nhóm 5 người chụm lại thành một tổ. Khán phòng bây giờ lộn xộn hết cả, người này gọi người kia, người kia kéo người này để tập hợp đầy đủ.
Nhóm của Lan đã đủ và ngồi vào vị trí, nhóm Thảo mới có 4 người, còn thiếu một người nữa.
“Nhóm mình còn thiếu ai nữa á? Đa số đã tập hợp rồi” – Một bạn nữ lên tiếng.
“Cũng không biết. Trong lúc chờ thành viên còn lại thì mình giới thiệu qua trước đi nhỉ? Anh là Quốc, 11 chuyên sử và học cùng chị Vân Anh nhé.” – Quốc vẫy tay thân thiện, lúc nhắc đến bạn mình còn không quên gác một tay lên vai.
“Xin chào. Chắc không cần phải nói về lai lịch của chị nữa nhỉ, bởi vì tên lắm lời bên cạnh đã nói hộ rồi.” – Vân Anh tươi cười với các em nhưng lại “tỏ thái độ” ra mặt với cậu trai nọ.
“Em tên Thảo, lớp 10 chuyên văn”
“Em là Nhi, học lớp 10A ạ.”
*Các môn học chỉ có một lớp chuyên nên tên lớp đọc theo môn chuyên, còn bán chuyên đọc theo bảng chữ cái ABC theo mức độ tăng dần số lớp. VD: lớp 10A, lớp 11B, lớp 12C.
“Ò, ban truyền thông đa số là học tổ hợp xã hội, số lượng ít học tổ hợp tự nhiên. ” – Quốc chép miệng, đăm chiêu suy nghĩ về vấn đề này.
“Vậy thì thật vinh dự khi nằm trong số ít đó.”
Giọng nói truyền đến từ đằng sau mọi người. Là một cậu trai ăn mặc bảnh bao, tóc tai gọn gàng cùng nụ cười nhẹ trên môi, phong thái tự tin bước tới.
“Ớ, thằng Hoàng này! Tao tưởng mày ở nhóm bên kia?” – Mặt Quốc đúng kiểu gặp thần tượng, ngạc nhiên đến ngoác cả mồm.
“Không, em đứng đó nói chuyện thôi. Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu, em là Hoàng, lớp chuyên toán.” – Hoàng lịch sự đáp, người hơi cúi cho thấy sự chân thành trong lời nói.
“Trời đất ông tổ! Ai mà chẳng biết mày, báo thủ của trường hả?”
“Người sập cầu giao trường hôm qua là anh. Em là báo thủ còn anh mang bão tố nhỉ?”
“Cái thằng bé này, bị lẹo lưỡi hay sao mà nói linh tinh gì thế?!”
Hai người, anh nói tôi cãi không ai chịu ai, đến mức Vân Anh phải vào can ngăn mới chịu dừng.
“Một người 16, một người 17 tuổi rồi mà vẫn cãi nhau như hai đứa trẻ con, không xấu hổ hả? Còn hai bạn nữ cùng tuổi mày đang đứng đây đấy Hoàng.”
Hai bạn nữ nhìn nhau cười rồi nhìn Hoàng, cả 3 cùng khó xử bởi trận cãi vã khi nãy.
“À…ờ…cho anh xin Facebook của hai em. Rồi chúng ta lập nhóm thảo luận nhé.” – Anh Quốc khua tay xóa đi chuyện cũ, nghiêm túc vào vấn đề chính.
Thảo và Nhi không quen ba người kia nên phải đi xin lần lượt, về phía ba người này thì đã biết nhau từ đầu năm.
“Ting, ting” hoàn thành kết bạn với Nhi và hai anh chị khóa trên, còn một người nữa. Thảo vừa nhìn vào điện thoại vừa di chuyển không để ý đang có người đi tới. Đột nhiên, một cánh tay chặn trước mặt cô, ngăn không cho cô đi tiếp.
“Ơ…” – Thảo hoang mang ngẩng lên.
“Suýt nữa hai người đâm vào nhau rồi.” – Hoàng nhìn người nọ, cánh tay vẫn chắn ngang gương mặt đối phương.
“À…cảm ơn. Cho mình xin nick Facebook? ” – Thảo lùi lại một chút, nhìn cậu mấy giây rồi cúi xuống điện thoại chờ đối phương đọc tên để tìm kiếm.
“Để mình tìm cho.”
Không có lời phản đối nên Hoàng cũng “thuận nước đẩy thuyền” cầm lấy điện thoại của bạn và bắt đầu tìm kiếm tên mình.
Sau đó, anh Quốc lập nhóm trên message để tiện bàn luận với nhau, không quên đặt cái tên “Nhóm có Quốc đẹp trai”, dù cho bị trì triết bởi Vân Anh nhưng bạn biết đấy: đẹp trai không bằng trai mặt!
***
20:00, giờ bàn luận tại message được chỉ định trước đó.
“Hello các tình yêu của anh” – Quốc Nguyễn.
“Ai yêu anh ở đây?” – Trần Huy Hoàng
“Thằng con trâu này!!!” – Quốc Nguyễn.
“Mày lân la quá đấy.” – Vân Anh Đặng
“Mình nên bàn luôn nhỉ? Còn đi học bài nữa.” – Yến Nhi.
“Đúng, ai có ý tưởng chưa?” – Vân Anh Đặng.
“Taoooo, bây ơiii.” – Quốc Nguyễn.
“Gáy liên tục. ” – Trần Huy Hoàng.
“Tao đang nghĩ về chuyện cổ tích, Thạch Sanh á mấy keo. Tao sẽ trong vai Thạch Sanh, còn thằng Hoàng vai Lý Thông, Vân Anh vai trăn tinh. Hợp lý luôn nhỉ?” – Quốc Nguyễn.
“???” – Vân Anh Đặng.
“Thạch Sanh này trông gầy như con mõ mương.” – Trần Huy Hoàng.
“Quốc Nguyễn muốn block bạn ngay bây giờ!!! ” – Quốc Nguyễn.
“Mời.” – Trần Huy Hoàng.
“Cổ tích cũng hay, nhưng mà xuân sang mình nên dựng kịch liên quan đến lễ tết sẽ hay hơn.” – Thảo Hương.
“Nhất trí.”- Vân Anh Đặng.
“Trọng tâm của trái đất là đây. Xin hỏi anh Quốc đang ngoài Trái Đất về chưa ạ?” – Trần Huy Hoàng.
“Tao block mày rồi!!!” – Quốc Nguyễn.
“Em nghĩ mình nên làm kịch về cuộc sống trong những ngày tết: có bận rộn, có vất vả và có cả tiếng cười.” – Thảo Hương.
“À, mình nên nói về vấn nạn bán hàng những ngày này nữa. Có chỗ bán đào vừa đắt vừa xấu.” – Vân Anh Đặng.
“Đúng rồi đó ạ. Làm điểm nhấn cho vở kịch.” – Yến Nhi.
“Ai đó đang dỗi có ý kiến gì không?” – Trần Huy Hoàng.
“Vẫn còn nhớ đến tao cơ à?” – Quốc Nguyễn.
“Hỏi lấy lệ.” – Trần Huy Hoàng.
Quốc Nguyễn đã thả tức giận vào tin nhắn của bạn.
“Xì. Tao thấy ý tưởng hay đó. Nếu không ai ý kiến gì nữa chúng ta tan họp nhé, chiều mai học xong ở lại trường một chút thảo luận tiếp nhé.” – Quốc Nguyễn.
Cuộc họp kết thúc.