Chương 26: Âm thầm bảo vệ
Việc ở khu nghỉ dưỡng này đồng nghĩa rằng, từng giây từng phút. Anh đều có thể nhìn ngắm Khánh My mỗi ngày, aaa nghĩ thôi mà đầu óc cứ lâng lâng làm sao á
Anh đã từng gặp Khánh My khi còn bé nhưng khi lớn lên rồi gặp lại có vẻ như cô không còn nhớ anh là ai. Mà anh lại không muốn gợi nhắc cho cô quá nhiều vì có thể cô sẽ không thích anh khi đó
Sau khi đặt phòng và nghỉ dưỡng anh thấy mọi dịch vụ ở nơi đây đều rất thoải mái, cũng không có quá nhiều phiền phức bao quay mình
– Bang chủ, ngài đã giúp đỡ cô Khánh My nhiều lần như vậy. Có phải là người đang có tình cảm đặc biệt với cô ấy không?
Ambush thấy Lucas ngồi thẩn thờ, ánh mắt xa định nhìn nơi nào đó xa xăm thì bèn hỏi
Lucas hơi giật mình với câu hỏi từ Ambush, anh cũng không do dự đáp lại ngay
– Ừ có, rất lâu rồi
Ambush hơi nghi hoặc, anh tò mò về chuyện của cả hai người. Buộc miệng hỏi thêm một câu
– Từ khi nào vậy ạ?
Nói rồi Ambush vội che miệng mình lại một chút. Hình như hôm nay anh vừa nhiều chuyện vừa tò mò hơn lúc trước rồi thì phải, từ khi gặp lại Phong Linh ở quán bar để xử lí công việc. Có lẽ anh đã thay đổi hơn một chút rồi
Lucas cảm thấy Ambush hơi phiền, không biết cái tính nết nó giống ai nữa. Lúc trước hắn đâu có như vậy đâu. Nhưng như những tâm sự ùa về, Lucas cũng không phải là người quá trầm tính đến mức phớt lờ mọi thứ xung quanh bản thân mình. Anh mấp máy môi
– Tôi thích cô ấy, không phải tình cảm của trẻ con. Tôi đã gặp cô ấy khi còn bé, nhưng tôi chắc chắn rằng tình cảm mình dành cho cô ấy không phải thoáng qua, cũng không phải là rung động nhất thời
Ambush nghe xong thì có chút hơi bất ngờ, từ cái cách mà Lucas nói đến cách mà anh ấy đã từng bảo vệ cô không rời. Luôn tìm hiểu thông tin về cô, tìm cách giúp cô thoát khỏi những nguy hiểm, những sự cố trong công việc cũng như trong đời sống của cô ấy
– Từ vụ bang chủ giúp đỡ cô ấy trong việc kí hợp đồng nhược quyền cổ phần thương mại khi công ty cô ấy gặp khó khăn. Đến giúp việc cô ấy giải quyết vụ quán bar, tuy không nhiều nhưng tôi thấy bang chủ đã rất cố gắng trong việc giúp đỡ cô ấy
– Tôi giúp đỡ cô ấy cả đời cũng được
…****************…
Khánh My nhìn Phong Linh bằng con mắt cực kì nghiêm túc làm cô có chút sợ. Nhưng cô vẫn giữ nét bình tĩnh trên khuôn mặt mình, tỏ ra mọi thứ đều rất chi là bình thường
Trời đất ơi, hết Lucas rồi đến Khánh My nhìn cô làm cô sợ hãi quá trời. Hai con người này có bớt đi được không ạ? Chứ tôi thấy cũng có nét phu thê từ rất lâu rồi đó
Nhưng cái nét mặt này của Khánh My, không phải là đã phát hiện ra điều gì rồi đó chứ. Hồi lúc nãy cô đi cùng với bang chủ lộ liễu quá rồi sao? Nhưng Khánh My cũng rất thông minh, nếu lộ liễu quá thì cô ấy chắc chắn đã nghi ngờ rồi.
Truyện đề cử: Kẹo Vị Quýt
Phong Linh ngồi ngay trên ghế mà hơi có một chút run, cô giả vờ bình tĩnh. Lấy bình nước có sẵn trên bàn và rót từ từ ra chiếc cốc, sau đó uống hết một ly
Khánh My thấy vậy cũng bình thường, nhưng cái cách mà Phong Linh uống hết cốc nước nhanh như trở bàn tay khiến cô có chút hốt hoảng
– Tôi có dành uống nước với cô đâu. Cô cứ bình thường thôi, không ai làm gì cô hết
Phong Linh sau khi nghe xong câu nói đó, cô bất lực nhưng không dám buộc miệng nói ra
“Sao nãy không nói sớm đi pà”
– Tôi gọi cô vào đây để bàn chuyện thôi chứ cũng không có gì quá đáng đâu. Hay cô lại làm chuyện gì sai to lớn vậy hả?
Khánh My đè giọng mình ở câu cuối, tính Phong Linh hôm nay hơi lạ nên cô có chút nghi ngờ. Bèn nhanh chóng mà hỏi
Phong Linh không làm ra chuyện gì lớn nên cô cũng bớt sợ. Vậy là Khánh My chưa có một sự nghi ngờ nào về việc cô được cài gắm theo lời của bang chủ Lucas
– Không ạ, chỉ là thấy sắc mặt của cô hơi tệ. Làm tôi có chút không biết phải đối xử như thế nào
Khánh My nghe xong thì ngờ nghệch nhìn lại khuôn mặt của mình qua gương, sau đó thì nhớ lại biểu hiện của mình. Hồi nãy cô thấy Phong Linh đi cùng với Lucas nên có chút gì đó khó chịu mà không nhận ra, chắc dạo này công việc bộn bề quá. Nhiều thứ phải làm nên đâm ra ảo giác
– Chắc dạo này công việc nhiều. Tôi xin lỗi vì làm cho cô khó xử nhưng mà chúng ta nên bắt tay tiếp vào công việc của mình thôi
Phong Linh hiểu, cô lấy giấy bút trong giỏ đã được chuẩn bị sẵn mà trong tư thế chuẩn bị
– Ngày mai về Trung Quốc có vẻ hơi gấp so với dự định của chúng ta, nhưng nội trong ngày mai tôi muốn về Trung Quốc. Cô dời lại lịch trình của mình một chút lại, sau đó đôn lịch trình về Trung Quốc cũ lên, còn resort này. Cô sẽ bàn bạc lại với Levy, đưa người có chuyên môn như cô ấy lên làm lãnh đạo