Chương 5886 Ta nghĩ thật sự không cần thiết
Không phải là sức mạnh mà mình tu luyện ra hệt như nuôi con cho người khác, có nuôi thế nào cũng uổng công vô ích.
Diệp Quân không để ý tới những vị thần đang bị sốc đó, hắn dán mắt vào chủ nhân Bút Đại Đạo, lúc này khí tức của chủ nhân Bút Đại Đạo mạnh hơn trước rất nhiều.
Ít nhất là cảnh giới gần chín phần Chân.
Dĩ nhiên sức chiến đấu của ông ta cũng không thể đo bằng cảnh giới thông thường.
Chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng quay đầu lại nhìn Diệp Quân: “Chẳng lẽ trước đó ngươi muốn đánh với ta đó sao? Nào, đến đây”.
Diệp Quân lại lắc đầu: “Không cần thiết”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo chế giễu: “Sợ à?”
Diệp Quân cười nói: “Ông kích tướng cũng vô ích thôi, ta không đánh với ông”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Diệp Quân, cậu dùng ma mưu quỷ chước cho dù có thắng thì ta cũng xem thường cậu”.
Diệp Quân bật cười: “Chủ nhân Bút Đại Đạo, mưu ma quỷ chước? Ông có xứng đáng nói ta thế à? Ta hỏi ông, trên đường đến đây ông ngươi đã dùng bao nhiêu mưu ma quỷ chước với ta? Sao nào, bây giờ người khác dùng mưu ma quỷ chước với ông, ông không quen à?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhắm mắt lại: “Diệp Quân, chúng ta đánh một trận quyết định thắng thua?”
Diệp Quân nói: “Ta nghĩ thật sự không cần thiết… Ông vẫn nên chấp nhận sự phán quyết của Thần Minh đi”.
Nói rồi hắn lùi sang một bên.
Dĩ nhiên hắn sẽ không đánh nhau với chủ nhân Bút Đại Đạo vào lúc này, hắn không sợ ông ta nhưng với hắn, giờ đã không cần thiết nữa.
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, bỗng cười nói: “Ta thật không ngờ cậu lại có một chiêu như vậy, thật sự ngoài dự đoán của ta, lợi dụng Chúng Thần Điện đối phó ta, dĩ nhiên cũng trách ta, là ta sơ suất, bị cậu bắt được sơ hở…”.
Lúc này ông ta mới hiểu sở dĩ trước đó Diệp Quân hỏi ông ta mấy câu kia, hóa ra là đang đợi ông ta sụp bẫy.
Lúc đó ông ta không nghĩ nhiều thế…
Tất nhiên ông ta cũng không ngờ Diệp Quân lại làm thế.
Chủ nhân Bút Đại Đạo chậm rãi quay đầu lại nhìn người áo đen: “Các hạ hẳn có thể nhìn ra hắn muốn lợi dụng ngươi để giết ta”.
Ánh mắt người áo đen rất bình tĩnh, không nói gì, đương nhiên là gã nhìn ra ý đồ của Diệp Quân.
Chủ nhân Bút Đại Đạo cười nói: “Như thế thì sao, các hạ không nhúng tay vào, để ta đánh với hắn, nếu hắn thua thì ta đầu hàng, nếu ta chết thì sẽ tốt cho các hạ hơn, ngươi nghĩ sao?”
Người áo đen lắc đầu: “Không được”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhíu mày.
Người áo đen nhìn ông ta: “Ông muốn kéo dài thời gian, sau đó đợi bản thể đến, đúng không?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo bật cười: “Thứ cho ta nói thẳng, ngươi vẫn không xứng để bản thể của ta đến”.
Người áo đen bỗng quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ngươi có muốn lấy công chuộc tội không?”
Diệp Quân chớp mắt, không nói gì.