Chương 5883 Láo xược
Các thần trong trận cũng chết lặng.
Cái quái gì vậy?
Diệp Quân nói một cách cung kính: “Đại nhân, không chỉ có người này là kẻ báng bổ, những người được gọi là ‘thần’ này ở bên cạnh ông ta cũng là những kẻ báng bổ, bọn họ tín ngưỡng ý chí của thần linh, nhưng lại đi theo người báng bổ thần linh, nên có tội trạng như nhau, xin đại nhân trừng phạt nghiêm khắc không tha.
Các thần: “…”
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Người áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Tại sao ngươi lại phải làm như vậy?”
Diệp Quân nói: “Ta đã hoàn toàn giác ngộ, cầu xin đại nhân cho ta một cơ hội để thay đổi hoàn toàn.”
“Diệp Quân!”
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói một cách tức giận: “Cậu đúng là phát rồ rồi, cậu, cậu…”
Diệp Quân không để ý tới ông ta.
Nếu đã đánh không lại ông thì chúng ta cùng đi đến chỗ chết đi!
Người áo đen im lặng một lúc, rồi nói: “Ta không thể miễn xá cho tội lỗi của ngươi được, bởi vì ngươi đã lấy sách số mệnh để thề, đây không chỉ đơn giản là báng bổ ý chí của thần linh nữa, ta không có quyền để miễn xá cho ngươi, nhưng hành vi của ngươi cũng có thể coi như là lập công chuộc tội, sau khi đến Chúng Thần Điện, ta sẽ xin tha thứ thay cho ngươi, để chủ thần xử lý ngươi theo cách nhẹ nhất.”
Diệp Quân gật đầu: “Được, được!”
Người áo đen đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một sợi xích sắt màu đỏ sậm xuất hiện trong tay ông ta, ông ta nhìn xung quanh chủ nhân bút Đại Đạo và các thần bên cạnh ông ta, ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi tín ngưỡng vào ý chí của thần linh, nhìn thấy kẻ báng bổ mà không trừng phạt, lại còn muốn đi theo, đúng là tội ác cực lớn, theo luật thì phải lập tức hành hình.”
Hành hình ngay lập tức!
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của các thần trong trận lập tức nhanh chóng thay đổi.
Vẻ mặt của chủ nhân bút Đại Đạo cũng thay đổi, ông ta nhìn chằm chằm vào người áo đen: “Các hạ, tất cả những thứ này đều là âm mưu của người này, các hạ…”
Người áo đen trực tiếp ngắt lời ông ta: “Sự thật là các ngươi đã báng bổ ý chí của thần linh, còn những chuyện khác thì không liên quan gì đến ta.”
Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận đến mức nở nụ cười: “Thần linh? Ông đây còn phải báng bổ nó à? Cái quái gì thế!”
“Láo xược!”
Người áo đen đột nhiên giận tím mặt, một luồng uy nghiêm ngập trời trực tiếp bao trùm lên đám người chủ nhân bút Đại Đạo.
Ngôn Vương ở bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo kia đột nhiên bước ra, khí tức của gã trực tiếp trở lại bình thường trong một khoảnh khắc, gã nhìn chằm chằm vào người áo đen: “Chuyện chúng ta tín ngưỡng ý chí của thần linh, đó là chuyện của chúng ta, có liên quan gì đến ngươi chứ? Ngươi là cái quái gì, cũng xứng đến đây xét xử chúng ta chứ?”
Người áo đen quay đầu nhìn về phía Ngôn Vương, ánh mắt lạnh lùng: “Các ngươi đúng là những kẻ báng bổ thần linh… Mẹ kiếp!”