Chương 5876 không bằng nhân dịp này luôn
Thấy cảnh này, ma thần ở bên cạnh lập tức híp mắt: “Ngôn Vương!”
Lúc này những vị thần đứng bên phía Diệp Quân cũng hơi hoảng hốt…
Ngôn Vương!
Ở điểm giao Hư Chân, người này là một kẻ đáng sợ, gã ta trấn thủ biên vực, một mình chống lại dị vực, chẳng những có thực lực đáng sợ, mà còn có khả năng hiệu triệu không ai sánh bằng ở điểm giao Hư Chân.
Chúng thần đều không ngờ Ngôn Vương này thật sự sẽ tự mình đến đây.
Gã ta không trấn thủ biên vực nữa à?
Vừa mới nói xong, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng rộng xuất hiện, gã ta có vóc người cao to, bờ vai rộng, nét mặt ngang tàng, sau lưng gã ta là ba mươi sáu cao thủ thần cảnh, những người này đều là cao thủ cao cấp gã ta dẫn đến từ biên vực, mỗi năm những cao thủ này đều phải chiến đấu với biên vực và dị vực, thực lực cực kỳ hung mãnh.
Thấy Ngôn Vương, sắc mặt ma thần kia cũng thoáng chốc trở nên nặng nề.
Ông ta không ngờ cao thủ của điểm giao Hư Chân lại hạ giới.
Sắc mặt những vị “Thần” ở bên cạnh Diệp Quân cũng trở nên rất khó coi…
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Lâu rồi không gặp”.
Dứt lời, ông ta quay đầu nhìn về phía chúng thần sau lưng Diệp Quân, cười cất lời: “Các vị, ta cũng giống như Diệp Quân, không thù không oán với các vị, cũng không muốn gây thù với các vị. Ngược lại, ta còn muốn kết bạn với mọi người. Thế này nhé, nếu mọi người không nhúng tay vào chuyện này, đợi ta giải quyết Diệp Quân xong, ta cũng sẽ chia sẻ ấn Thần Minh cùng với mọi người”.
Chúng thần im lặng.
Không nhúng tay vào… vẫn có thể lấy được ấn Thần Minh!
Chuyện tốt đó!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau!
Mấy vị thần đồng loạt lùi sang một bên từ chỗ bên cạnh Diệp Quân mà không chút do dự, nếu mọi chuyện thuận lợi, đương nhiên bọn họ không ngại ban ơn cho Diệp Quân, nhưng nếu không thuận lợi… thì đương nhiên là bọn họ không muốn..
Ai muốn đi ngược chiều gió đâu chứ?
Dễ chết lắm!
Hơn nữa điều kiện chủ nhân bút Đại Đạo đưa ra cũng rất hấp dẫn.
Đương nhiên phần nhiều là bọn họ sợ Ngôn Vương, người này không chỉ có thực lực hơn người mà bên cạnh còn có vô số tuỳ tùng.
Ma Thần không rời đi mà vẫn kiên định đứng bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Ma Thần, cười nói: “Tiền bối, ngài không cần phải…”
Nhưng Ma Thần lại lắc đầu: “Người tráo trở sẽ không có kết cục tốt, ta đã đứng về phía ngươi thì có thua ta cũng cam lòng!”
Diệp Quân còn muốn nói gì đó thì chủ nhân bút Đại Đạo ở phía xa chợt cất lời: “Tên giả dối, đầu hàng đi, nể mặt cha của ngươi, ta sẽ không giết ngươi”.
Diệp Quân cười nói: “Hình như ta chưa từng nghiêm túc chiến đấu với ông lần nào, không bằng nhân dịp này luôn?”
Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Không cần thiết, dù sao ta cũng sẽ đánh chết ngươi mà, đúng không?”
Diệp Quân nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo, im lặng không nói một lời.
Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Ta thật sự không thể giết ngươi, nhưng nếu ngươi không đầu hàng, ta sẽ giết sạch tất cả những người đi theo ngươi…”
Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo, ta có một chỗ không hiểu”.