Dòng chảy ngầm
Một màn kinh diễm phát sinh khiến tinh thần mọi người rối loạn, trước đó Hoa Câu Ngọc nhờ áp lực tử vong đã kích thích tiềm lực cực lớn, thai nghén ra bổn mạng thần binh Phượng Hoàng Lửa, tiếp đó là thiên tài võ đạo Lệ Tỏa Thủy đột phá đến Trung Tam Phẩm Tiểu Võ Tông, cuối cùng là một nhân vật nhỏ bé không có gì làm cho người khác chú ý Ninh Hiên rõ ràng đem thanh Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh quý giá hơn gấp mười lần tính mạng hắn luyện hoá thành bổn mạng thần binh của mình!
Một màn này không để người khác kịp nhìn, các sĩ quan binh vệ ở tầng thứ nhất Thành Thần Binh chấn động rất lớn, tương phản kịch liệt như vậy khiến cái cảm giác về sự ưu việt của bọn họ biến mất không còn chút nào, rồi sau đó chuyển thành sự kính sợ với Ninh Hiên.
Ánh mắt đám sĩ quan nhìn Ninh Hiên chăm chú, Hoa Câu Ngọc và Lệ Tỏa Thủy cũng đưa mắt nhìn về Ninh Hiên, muốn xem người này có gì khác biệt.
Hoa Câu Ngọc nhìn thật lâu cũng không nhìn ra Ninh Hiên có gì đặc biệt, nhưng nàng biết rõ đám binh vệ kia tại sao kính sợ Ninh Hiên.
Có một loại người, dù họ không thai nghén ra bổn mạng thần binh của mình, nhưng máu trong cơ thể bọn họ cực kỳ đặc thù, họ mang huyết thống cao quý, thai nghén ra huyết mạch rất mạnh, tạo ra lực hấp dẫn cực lớn đối với thần binh, thần binh cũng tự nguyện bị những người có dòng máu cao quý kia luyện hoá thành thần binh của họ.
Bởi thần binh muốn mạnh mẽ phụ thuộc rất lớn vào huyết thống của chủ nhân, máu của bọn họ có thể giúp thần binh khai phong một cách hoàn mỹ.
Nhưng điều kiện đầu tiên là phải có huyết thống cực kỳ cường đại, cao quý vô song, độc nhất vô nhị, vô cùng tinh khiết, nếu không không thể thu phục một thanh thần binh mạnh mẽ như Liệt Dương Cuồng Phủ.
Mà huyết thống trong cơ thể Ninh Hiên lại có thể để một thanh thần binh cuồng bạo như Liệt Dương Cuồng Phủ tự nguyện trở thành thần binh của hắn, có thể thấy huyết thống của hắn cực kỳ cao quý, làm người khác suy nghĩ xuất thân của người này chắc chắn không đơn giản!
Nhưng Ninh Hiên lại không biết điều này, hắn chỉ biết Liệt Dương Cuồng Phủ bỗng nhiên hợp nhất trở thành thần binh của hắn, chín viên ngọc trong cơ thế hắn toả ra ánh sáng thần bí, lúc này cũng không phải lúc để hắn quan sát bổn mạng thần binh của mình, hắn không biết chín viên ngọc này có bao nhiêu năng lực, chỉ biết chín viên ngọc này tên là Cửu Hoàng Châu.
Bổn mạng thần binh không giống như thần binh được chế tạo, bây giờ bổn mạng thần binh không có binh linh, chỉ có linh hồn, nhưng đó là linh hồn bản thân, giống như bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu của Ninh Hiên sẽ ẩn chứa linh hồn của hắn, giúp hắn tuỳ ý điều khiển nó, cho nên hắn mới biết bổn mạng thần binh của mình gọi là Cửu Hoàng châu.
Tất cả mọi người ở đây, không ai phát hiện Ninh Hiên đã thai nghén ra bổn mạng thần binh, chỉ có Liệt Dương Cuồng Phủ biết rõ bí mật này, nhưng nó không phải đồ ngốc, nó hiểu đạo lý cây cao chịu gió lớn, binh linh có được trí tuệ như con người, đó là một thể ý thức cao cấp, mà có ý thức thì sẽ biết tự hỏi.
Cầm trong tay Liệt Dương Cuồng Phủ dài ba trượng, sự tự tin của Ninh Hiên tăng nhiều, hiện tại Liệt Dương Cuồng Phủ đã lấy máu của hơn chín mươi tên nô lệ cộng thêm dòng máu cao quý của Ninh Hiên khai phong, uy lực có thể so với Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm Thần Binh, xét ngang cấp thì nó là cấp mạnh nhất!
Ngay lúc này, đám sĩ quan chứng kiến cảnh này bắt đầu nghị luận.
– Đây rốt cuộc là chuyện gì!? Hôm nay thật sự gặp quỷ, không ngờ liên tục nhìn thấy loại thiên tài làm người khác đỏ mắt này, đáng giận, càng ngày Quỷ Minh Phong càng không lăn lộn được, tính mạng đám sĩ quan chúng ta cũng sớm tối không biết, nếu để cho đám binh nô tài kia cưỡi lên đầu thì chúng ta cũng cách cái chết không xa.
– Có biện pháp gì, ở đây tuần hoàn theo qui tắc mạnh được yếu thua, thiên tài xuất hiện sẽ được phía trên đề bạt, chúng ta vốn không thể động được vào bọn hắn!
– Vậy cũng chưa chắc, thiên tài ở đây vĩnh viễn không bao giờ thiếu, cái khó là bọn chúng có thể thuận lợi phát triển hay không, các ngươi cứ chờ xem, Vũ Thất chắc chắn sẽ không bỏ qua.
– Cái tiểu đội của Vũ Thất xuất hiện ba gã thiên tài, nên được phía trên khen thưởng, đáng tiếc là gã đắc tội nữ nhân kia, nghe nói Vũ Thất giết chết toàn bộ một nhà bốn người của nàng, hơn nữa còn nhiều lần cường bạo nàng, ta thấy tâm trả thù của nữ nhân kia rất mạnh, không chừng lại là một Thiên Chu Hồng Huyên, bổn mạng thần binh của nàng cũng không phải tầm thường, tiềm lực khả quan, giữa hai người họ chắc chắn có một người chết!
– Ha ha, vậy chúng ta chờ xem kịch vui đi.
Một đám sĩ quan tập trung lại một chỗ rất hào hứng nhìn sang phía Vũ Thất, loại tranh đấu khó được này sẽ tô điểm thêm chút màu máu lên cuộc sống nhá nhem của bọn họ.
Thực lực của Vũ Thất là Ngũ Phẩm Tiểu Võ Tông, với lực cảm giác ngũ phẩm tất nhiên gã nghe được lời nói của đám sĩ quan máu lạnh kia, gã liếm liếm bờ môi khô cằn, mạnh mẽ nhổ một bãi nước bọt, gã không nhìn về phía Hoa Câu Ngọc mà nhìn chằm chằm vào người kinh diễm nhất Ninh Hiên, trong đầu gã đang tự tính toán lấy.
– Rất tốt, xem ra thời gian các ngươi thăng chức không còn xa, Ninh Hiên, ngươi lại đây.
Vũ Thất chỉ vào Ninh Hiên, ngữ khí từ hung hăng càn quấy trở nên hiền hoà, không nói đến Hoa Câu Ngọc có thù hận sâu sắc với gã, cũng không hỏi đến điểm đặc biệt của Ninh Hiên, lòng dạ người này rõ ràng rất sâu.
Ninh Hiên cầm Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay, khí thế hoàn toàn áp bách Vũ Thất, nhưng hắn trước sau như một vẫn luôn khiêm tốn đi đến trước mặt Vũ Thất, gật đầu nói:
– Có việc gì đội trưởng?
Vũ Thất cười cười, chỉ vào thanh cự phủ với ngọn lửa lưu chuyển trong tay Ninh Hiên, nói:
– Ta cũng không hỏi ngươi tại sao có thể khiến thanh thần binh trân quý này nhận ngươi làm chủ nhân, nhưng ngươi phải biết, thanh Hoàng Cấp Thượng Phẩm Thần Binh này dùng một tháng để dung nhập một binh linh cao cấp vào, nó có không gian phát triển thật lớn, hơn nữa nó được tính mạng chín mươi bảy tên nô lệ luyện chế mà thành, có nhân thì phải có quả, vốn thanh Liệt Dương Cuồng Phủ này vì đời thứ hai Binh Vương Sư Quang Ngọc của Quỷ Minh Phong mà luyện chế, bây giờ nó lại bị ngươi đoạt lấy, tất nhiên điều này phải khai báo lại rõ ràng, cho nên ta chuẩn bị dẫn ngươi đi gặp người quản lý đội của chúng ta, đại nhân Binh Vương Hạnh Vô Nhất.
Quỷ Minh Phong hơn mười năm phát triển tổng cộng có ba đời quỷ binh, theo lời Vũ Thất có Hạnh Vô Nhất và Sư Quang Ngọc là cấp Binh Vương thuộc quỷ binh đời hai, quyền lợi khá lớn, quản lý mười tiểu đội sĩ quan, từng tiểu đội sĩ quan có năm tên sĩ quan, thủ hạ của mỗi tên sĩ quan có số lượng binh vệ và binh nô tài không bằng nhau.
Ở đây thấp hèn nhất là nô lệ, thứ hai là binh nô tài, sau đó là binh vệ trông giữ binh nô tài, cao hơn sĩ quan quản lý binh vệ một tầng là Binh Vương, phía trên Binh Vương còn có rất nhiều tồn tại mạnh mẽ, ví dụ như Cung Linh Lung thuộc cấp bậc có quyền lợi cao hơn Binh Vương không biết bao nhiêu lần.
Còn sĩ quan như Vũ Thất ngay cả quỷ binh đời ba cũng chưa đạt tới, có thể nói, quỷ binh đời hai Binh Vương Hạnh Vô Nhất là nhân vật lớn mà lúc này Ninh Hiên không thể chạm tới!
Cho nên nghe Vũ Thất nói muốn dẫn hắn đi gặp Hạnh Vô Nhất, trong nội tâm Ninh Hiên có thêm vài phần khẩn trương, hắn ngậm miệng không nói thêm điều gì, nhẹ gật đầu, đi ở sau lưng Vũ Thất, dưới ánh mắt chú ý của hơn vạn người, hắn và Vũ Thất rời khỏi Thành Thần Binh sâm nghiêm tàn khốc!
Lúc Vũ Thất rời đi có liếc nhìn qua Hoa Câu Ngọc và Lệ Tỏa Thủy, gã cũng không ra lệnh muốn bọn họ làm gì, bên cạnh hai người là sáu gã binh vệ thủ hạ của Vũ Thất, nhóm binh vệ thấy thân phận hai người thay đổi cũng không muốn làm gì, chỉ ở một bên im lặng nhắm mắt tu luyện.
Hoa Câu Ngọc nhìn bóng lưng Ninh Hiên rời đi, trong mắt phượng hiện ra vẻ suy tư, trầm mặc một lát, trong mắt nàng đột nhiên toát ra vẻ tàn nhẫn, phảng phất như nàng đã quyết định điều gì.
Lệ Tỏa Thủy sau khi đột phá đến cảnh giới Tiểu Võ Tông, trong lòng gã tất nhiên cảm thấy khoan khoái, mặc dù gã không thai nghén ra bổn mạng thần binh nhưng gã cũng không nản lòng, gã đi đến bên người Hoa Câu Ngọc, hơi cắn răng, gã tự mình đấu tranh một phen, cuối cùng nhịn không được thấp giọng nói:
– Ta và ngươi có thể sống đến bây giờ đều là người thông minh, ta nghĩ ngươi cũng biết mục đích Vũ Thất mang Ninh Hiên đi là gì.
Thai nghén ra thần binh cao cấp Phượng Hoàng Lửa, khí chất của Hoa Câu Ngọc càng trở nên êm dịu, hai cái đường vân màu đỏ cuốn quanh đôi mắt xếch trông rất yêu dị, dường như trong một khoảng thời gian ngắn nàng thay đổi cực lớn, trên người nàng toả ra một loại khí tức thành thục, hấp dẫn mười phần, nàng không ngại để mị lực của mình toả ra, nàng đáp lại Lệ Tỏa Thủy:
– Ta đương nhiên biết rõ mục đích của Vũ Thất, bây giờ ngươi là người có uy hiếp nhất với Vũ Thất, hơn nữa ngươi chỉ có ba tháng, ba tháng sau, ngươi nhất định phải khiêu chiến Vũ Thất sau đó thay thế gã, nếu thất bại ngươi chỉ còn một con đường chết, mà ta, tất cả mọi người đều biết ta nhất định sẽ giết chết Vũ Thất, cho nên, mục đích của hai người chúng ta đều giống nhau, có thể kết hợp lại. Sở dĩ Vũ Thất mang Ninh Hiên đi nhất định là muốn thu mua hắn, sau đó đặt hắn ở bên cạnh hai người chúng ta, giám thị cử động của chúng ta, hơn nữa cũng không thể khinh thường Ninh Hiên, Vũ Thất muốn kéo Ninh Hiên đến đối phó với chúng ta, có thể nói là một hòn đá ném hai chim.
Nhìn xem Hoa Câu Ngọc phân tích triệt để như vậy, thân thể Lệ Tỏa Thủy chấn động, trong mắt gã lóe ra thần sắc tán thưởng, đồng ý:
– Đúng vậy, chính là như thế, nhưng theo ta thấy, với thân phận của Vũ Thất rất có thể không mua được Ninh Hiên, dù sao huyết thống của Ninh Hiên vô cùng đặc thù, nếu hắn không chết non thì ở tương lai dù có một trăm Vũ Thất cũng không bằng hắn, chỉ không biết Vũ Thất sẽ dùng thủ đoạn gì?
Với vấn đề này hai người đều rất hiếu kỳ, lại trầm mặc một lúc, Lệ Tỏa Thủy đột nhiên nói:
– Nếu như chỉ có một gã Vũ Thất thì hai người chúng ta còn dễ dàng đối phó, nhưng bên cạnh gã còn có bốn tên sĩ quan, bọn họ đều gắn bó với nhau, là một ổ rắn chuột, cũng không dễ xử lý, không bằng chúng ta ra tay trước chiếm lợi thế, dùng hết sức lôi kéo Ninh Hiên, bằng thanh Liệt Dương Cuồng Phủ trong tay hắn phần thắng sẽ gia tăng thật lớn.
Từng tiểu đội sĩ quan đều gắn bó với nhau, dù sao sĩ quan sợ nhất là đám binh nô tài trở mình giết chết rồi thay thế bọn họ, cho nên đám sĩ quan trong một đội cũng sẽ kết hợp lại, bóp chết những binh nô tài có tiềm lực.
– Ta có nói sẽ liên thủ với ngươi sao, một mình ta, đủ để giết chết Vũ Thất!
Mỹ phụ Hoa Câu Ngọc xoay dáng người đẫy đà, mang theo một đường hồng mang diễm lệ nhẹ lướt đi…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: