Chương 953 “Làm chết chúng tôi?”
Ngô Lục Nhất cũng nhân cơ hội xin gia nhập: “Sau này nhà họ Ngô chúng tôi cũng sẽ nghe theo lệnh của Diệp đại nhân!”
Tranh thủ ôm đùi đại năng như Diệp Lâm mới là một cách làm đúng đắn!
Dứt lời, Ngô Lục Nhất quay sang nói với Ngô Nhạc: “Tiểu Nhạc, đừng phân gia nữa, bảo ông nội cháu về nhà đi, mọi người cùng nhau làm việc cho Diệp đại nhân!”
“Về phần một chút nợ nần của hai ông cháu cháu, cơ bản là không thành vấn đề, nhà họ Ngô chúng ta ra tiền trả là được.”
Vừa mới nhắc đến vấn đề nợ nần thì quản gia đột nhiên đi vào báo tin.
“Đại lão gia, không xong rồi!”
“Chủ nợ đến nữa rồi!”
Ngô Lục Nhất nhíu mày hỏi: “Lại đến nữa hả? Hôm qua mới đến rồi mà?”
Quản gia vội vàng lớn tiếng: “Lần này bọn họ dẫn theo cao thủ nhà họ Trì môn Sơn đến đòi nợ!”
Cái gì?
Nghe vậy, người nhà họ Ngô đều rất ngạc nhiên.
“Người nhà họ Trì môn Sơn, một trong năm môn hả?”
Năm thuật huyền môn là Sơn, Y, Mệnh, Bặc, Tướng.
Trong năm thuật, môn Sơn là có thực lực mạnh nhất, bởi vì môn Sơn nắm giữ pháp môn tu luyện cực kì huyền ảo.
Tổng thể thực lực của nhà họ Trì môn Sơn chỉ đứng sau ba núi của ba núi năm môn bảy thị giới cổ võ.
Nếu là bình thường, nhà họ Ngô môn Bặc tuyệt đối không dám trêu chọc nhà họ Trì môn Sơn.
Chỉ là hôm nay không bình thường.
Bọn họ có một cường giả mạnh nhất mới vừa tiêu diệt một trong ba núi là núi Trường Bạch, làm sao lại đi sợ hãi nhà họ Trình môn Sơn?
“Nói cho bọn họ biết…” Ngô Lục Nhất cáo mượn oai hùm: “Đòi tiền là không có, nếu không muốn chết thì mau cút đi! Bọn họ dám vào đây đòi nợ, nhà họ Ngô sẽ làm chết bọn họ!”
Quản gia còn chưa kịp đi ra ngoài truyền lời thì đã nghe tiếng mắng chửi truyền từ bên ngoài vào trong.
“Nhà họ Ngô mạnh miệng quá nhỉ?”
“Để tôi xem các người làm chết tôi kiểu gì?”
Một đám người vừa nói chuyện vừa xông vào.
Ngoài vài tên chủ nợ xăm rồng xăm hổ ra thì còn có vài người đàn ông cao to.
Đám đàn ông đó chính là cao thủ nhà họ Trì môn Sơn.
Diệp Lâm nhìn kỹ thì phát hiện đều là tông sư nhất phẩm, thảo nào dám nghênh ngang như thế.
“Anh Trì! Chính là bọn họ!” Chủ nợ cung kính nói với hai anh em sinh đôi dẫn đầu đám người.
Bọn họ phải chia ra một nửa tiền nợ để mời cao thủ cấp cao đi đòi nợ.
Thật sự là không dễ đòi nợ từ cổ võ giả, chỉ có thể nhờ cổ võ giả đòi nợ cổ võ giả thôi.
“Hóa ra là hai anh em nhà họ Trì hả?” Ngô Lục Nhất thấy hai anh em kia thì rút lại vẻ mặt kiêu ngạo vừa rồi.
Hai anh em nhà họ Trì là hai anh em sinh đôi, tên là Trì Tương Thiên và Trì Tương Địa. Bọn họ hoành hành Tây Bắc, gần như là không ai đánh lại bọn họ.
Bọn họ chỉ cần ra tay một cái thôi là có thể diệt sạch nhà họ Ngô.
Nếu không phải có Diệp Lâm ở đây thì nhà họ Ngô tuyệt đối sẽ không trêu chọc bọn họ.
“Ông Ngô!” Trì Tương Thiên lạnh lùng nói: “Lời nói lúc nãy là của ông hả?”
“Làm chết chúng tôi?” Trì Tương Địa lạnh giọng hỏi.
Ngô Lục Nhất liếc nhìn Diệp Lâm một cái, gan dạ lại trỗi dậy: “Đúng vậy! Là tôi nói!”
“Mẹ nó! Ông thiếu nợ mà ông còn ngang ngược vậy hả?” Chủ nợ hùng hổ mắng: “Ông cho rằng thiếu nợ chính là ông nội nhà người ta hả?”