Chương 77 - Khuất Phục
Hai tên áo đen gật đầu nói “ngươi là ai sao biết bọn ta đến từ Tông Sát
môn”, tên Vũ Kỳ kia mặt liền tối sầm lại khi có người xuất hiện
Hắc Bào nhìn tên Vũ Kỳ rồi nói “Ngươi đợi đấy ,ta xử hai con giun này đã” toả uy áp ghim chặt Vũ Kỳ
Hai tên áo đen tức giận lao tới quát “Ngông cuồng, mau chết” bọn hắn tiếp
tục di chuyển bóng như vậy lao đến chém Hắc Bào nhưng bị né được khiến
hai tên Tông Sát môn kinh ngạc
“Làm sao ngươi né được võ hồn của
bọn ta” hai bọn hắn không tin tiếp tục đánh nhưng Hắc Bào vẫn né dễ dàng rồi đánh hai tay chưởng vào hai tên áo đen bị đánh trọng thương lùi ra
xa
Hắc Bào nhìn mỉa mai nói “Võ Hồn ngươi là Hắc Ám võ hồn rất
mạnh về ban đêm thế nhưng bây các ngươi lại dùng ra bên ngoài chỉ cần
nhìn bóng các ngươi di chuyển cho nên ta dễ né được”
Hai tên áo đen giác ngộ ra thế nhưng lại ý thức được quát “Làm sao có thể ngươi chưa ra võ hồn làm sao mạnh vậy được”
Hắc Bào vẫn chưa ra võ hồn vì đây chưa phải lúc, hắn nhanh đánh giáng quyền vào hai tên kia, tên tu vi Lục tầng không chịu được liền chết đi còn
tên còn lại hai chân đều bị gẫy
Hắn la lên “Ngươi đừng tưởng mạnh
hơn ta, Đại trưởng lão mau cứu bọn ta” hắn ném lệnh bài lên liền bầu
trời trên không xuất hiện vòng xoáy có một bàn tay lớn xuất hiện chỉ
xuống Hắc Bào ( )
Hắc Bào cảm nhận được uy áp mãnh liệt đè hắn
xuống, cảm nhận được tu vi tên kia là Đại Thần Nhị tầng, hắn liền biến
sắc né được rồi ý thức nhìn tên áo đen còn lại kia đánh kiếm khí chém
chết hắn
Giọng nói kia tức giận vang lên “Tên khốn khiếp nhà ngươi dám động thủ hạ của ta” hắn dùng tay lớn áp đánh xuống Hắc Bào
Hắc Bào nói lớn “chỉ có năm phần sức mạnh muốn đánh ta nằm mơ” mở ra Thiên
Long Võ Hồn, hắn liền thúc dục rồng đánh Tử Lôi về phía bàn tay kia
Cả bàn tay kia hứng trọn tử lôi khiến tên kia đau lớn hét lên tử lôi đã
đánh hắn phế đi cánh tay ,hắn quát “Nhà ngươi ta nhớ kỹ rồi lần sau ta
sẽ đến, ngươi không còn cơ hội đâu” bầu trời mây liền tản ra
Hắc
Bào liền vui lên “lần sau chắc 2 năm, cánh tay phế sẽ làm hắn thụt lùi
xuống Nhất tầng, ta đợi các ngươi” Hắc Bào liền nhìn tên Vũ Kỳ rồi quay
sang nhìn Vũ Tư Khắc rồi nói “Ta là sư phụ Trần Hàn con của Trần gia nếu các ngươi ý đồ địch thù đừng trách ta ” xong rồi rời đi
Tên Vũ Kỳ sợ hãi ra nhưng liền ý thức được nên định chạy thoát liền bị cả người
như mất đi sức sống cả thân đều già nua hắn gào vô vọng “Không không thể nào, ước muốn của ta chưa trở thành hiện thực ….” sau đó liền tan
biến đi điều này bị Vũ Tư Khắc nhìn thấy
Bên khác Trần Hàn ghi lại ký ức hình ảnh tránh bị nghi ngờ, Vũ Khắc lúc này liền tỉnh dậy nhìn
xung quanh đổ nát hỏi “Sao ở đây lại thành ra như vậy rồi còn người Vũ
gia đâu” hắn hoang mang rối loạn
Trần Hàn liền giải thích chuyện
xảy ra từ nãy đến giờ đưa Vũ Khắc xem ký ức, hắn liền hiểu rõ hỏi “Vậy
đó là sư phụ ngươi sao mạnh như vậy, cũng là mau chóng xây dựng lại trận pháp và giúp đỡ mọi người bị thương”
Trần Hàn đứng dậy liền về đi vì giờ chưa phải lúc gặp đám người Vũ gia, suy nghĩ thêm về Tông Sát
môn “Không biết tông chủ bọn hắn tu vi như nào có lẽ dưới Thần Hồn đi,
như vậy mình mau chóng tu luyện thôi”
Lúc lâu sau Trần Hàn quay về toà thành thì vẫn ổn truyền lại Trận Pháp Diệt Thiên Kiếm có thể một
kích sát Dưới Đại Thần tuy nhiên cần rất nhiều linh lực không biết tên
tiểu tử Đạo Cảnh kia đi đâu rồi
Trần Hàn vẫn còn ấn chú huyết cho
nên vẫn còn sống với lại đưa cho hắn dây chuyền bảo hộ và phù trú chạy
trốn cho nên không sao, không biết thu thập tình báo thế nào.
Về
hồi nãy minh thu được hai Võ Hồn của hai tên kia rất hữu dụng với tên
Đạo Cảnh này, mình cũng nên kiếm đồ để chế tạo Tháp Tu Luyện.
Trần Hàn đang ngồi tu luyện thì thấy ấn ký trong người yếu dần đi, Trần Hàn
liền lấy ra xem “Ấn ký trên người Thu Thủy đang yếu dần đi, chả lẽ có
chuyện”
Trần Hàn ngay lập tức bay đi, Bên Thu gia đang vị vây đánh bởi các gia tộc khác
Tộc trưởng Lạc gia ,Lạc Xuân hét “Mau giao con gái ngươi ra đây mau lên nếu không cả gia tộc ngươi sẽ không còn nữa”
người của Uy gia, Uy Khang hét “con gái các ngươi tu luyện tà công thế mà
trong mấy ngày ngắn ngủi từ Đại Kỳ lên Nguyên Anh mau giao ra đây”
người Mạc gia, Mạc Khang uy áp đè lên nói “Mau giao nhỏ đó ra đây nếu không đừng trách bọn ta”
Tộc trưởng Thu gia, Thu Phác cha Thu Thủy hét “Các ngươi đừng hòng, chỉ là các ngươi nhăm nhe vào món đồ con gái của ta mà thôi”
Đám người làm Thu gia một nửa sợ hãi cố nói phản lại Thu gia
“Gia chủ à, mau giao con gái ra đi ta không muốn chết đâu”
“Phải đấy, ta còn chưa có vợ có con nữa”
Một nửa còn lại thì vẫn bên Thu gia, đám tộc trưởng kia cười lớn rồi nói
“Các ngươi mau nhanh lôi Thu Thủy ra ,ai mang ra bọn ta sẽ khoan hồng
tha cho”
Thu Phác tức giận quát “Các ngươi dám làm phản ta sẽ cho
các ngươi chết ngay tức khắc” toả ra uy áp Nguyên Anh Ngũ tầng khiến đám người làm Đại Kỳ Nhất tầng sợ hãi
Mạc Khang hếch miệng cười “Kiến con vẫn là kiến con mấy người mau kêu các trưởng lão tới đánh nhanh thắng nhanh”
có 20 người Nguyên Anh tụ tập lại trên đỉnh đầu Thu gia, Thu Phác thấy áp
lực hẳn ra nhưng cảm nhận được uy áp mạnh đang đến đè nén tất cả mọi
người cả 20 Nguyên Anh bên trên
Mạc Khang hét lên “Có một thực lực khủng bổ đang đến chỉ có một người” bị uy áp đè nặng xuống cảm giác sắp tới bờ vực sinh tử
Trần Hàn bay tới nhìn mọi thứ rồi nhìn về phía Thu Phác đang ôm bảo vệ Thu
Thủy, Trần Hàn nhìn rồi tức giận nói “Là ai đánh nàng ta” toả uy áp đám
20 người kia bị nằm bẹp xuống
20 tên tộc trưởng bất ngờ khi người đến còn trẻ tu vi cao như vậy, bị uy áp đè nặng xuống đất đá mặt bọn hắn gần biến dạng
Trần Hàn liền phẩy tay một tên già nua bên Uy gia, Thu Phác bây giờ mới ý
thức được người trẻ tuổi này liên quan đến Thu Thủy nhà mình, hắn liền
đi ra nói “Thưa ngài, ba gia tộc bọn hắn đều vây đánh con gái ta vì sợ
nàng tu ma công với lại có thêm cây sáo nữa”
Trần Hàn nghe quay
đám người 3 gia tộc kia nói “Nàng tăng tu vi cao do nàng có cơ duyên còn cây sáo là ta tặng, các ngươi ỷ muốn lấy là được à”
Đám tộc trưởng ba gia tộc kia mặt biến sắc thay nhau nói
“Tiền bối ta không biết đó là do ngài tặng ta xin lỗi”
“Do bọn ta lòng tham nảy ý đồ mong tiền bối tha mạng”
Trần Hàn cười rồi nói “Các ngươi muốn bị diệt như gia tộc kia cách đây vài ngày không”
Cả 4 gia tộc và đám thị vệ đều hốt hoảng kinh hãi sự việc này liên quan
đến người trẻ tuổi này, bảo sao khi Thu Thủy về tu vi lại tăng cao không biết người trẻ tuổi này làm cách nào.
Mạc Khang liền nói “Tiền
bối tha cho chúng ta, ta sẽ dâng bảo vật và kêu gọi mọi người sẽ liên
minh với Thu gia sẽ không gây hấn gì nữa”
Hai gia tộc kia sợ hãi
cũng như ý của Mạc Khang theo chỉ thị Thua gia sai khiến, Trần Hàn nghĩ
ngẫm “cũng không nên sát hại nhiều bây giờ cần đám này làm việc khác”