Chương 3578 "Sao lại là cô ấy?".
Ông lão mặc áo lam chính là Tam Kiếp lão nhân danh chấn Tinh Hà, ông ta vừa dứt lời, La trưởng lão liền quay về chỗ như một đứa trẻ mắc lỗi, không dám nói câu nào.
Còn sắc mặt của những người khác cũng trở nên nghiêm túc, chỉ bởi vì người này có quyền lên tiếng tuyệt đối ở thế giới trung tâm Ngân Hà. Cho dù là ở thời đại quần hùng phân tranh, thiên kiêu cùng nổi vào mấy trăm nghìn năm trước, Tam Kiếp lão nhân đã có địa vị chí cao vô thượng.
Nếu nói đến những độ kiếp kim tiên nhiều tuổi nhất, kinh nghiệm lâu nhất đương thời hiện giờ, thì Tam Kiếp lão nhân chắc chắn là một trong số đó. Hầu như gần hết các đại năng ở đây là hậu sinh vãn bối của ông ta.
Ông ta quát La trưởng lão lùi lại, sau đó mới nhìn về phía Diệp Thiên.
“Diệp tộc trưởng còn trẻ mà đã chấp chưởng tộc họ Diệp Tinh Hà, ngay cả tiểu đồ đệ vô tích sự của tôi cũng bại trong tay cậu, đúng là thiếu niên anh tài!”.
“Mấy trăm nghìn năm trước, vũ trụ xuất hiện Diệp Kình Thương, còn bây giờ lại xuất hiện Diệp Lăng Thiên, ông trời quả thực ưu ái tộc họ Diệp!”.
Giọng nói của Tam Kiếp lão nhân bình thản, nhưng tất cả những người có mặt nghe xong đều rùng mình.
Tiểu đồ đệ của Tam Kiếp lão nhân là ai, bọn họ đều biết rất rõ, đó là Thương Cửu Mân, người có tài năng trác tuyệt nhất trong lịch sử Thái Sơ Thần Đạo Môn, chỉ mất 150 nghìn năm đã tu thành độ kiếp.
Hiện giờ Thương Cửu Mân đã lên tới độ kiếp bát phẩm, nổi danh hiển hách ở thế giới trung tâm Ngân Hà, sắp đuổi kịp cả thế hệ trước.
Nhiều người còn nói, thêm 50 nghìn năm nữa, chắc chắn Thương Cửu Mân sẽ trở thành một trong số những người đứng đầu thế giới trung tâm Ngân Hà.
Nhưng bây giờ Tam Kiếp lão nhân lại nói Thương Cửu Mân bại trong tay Diệp Thiên, đúng là không thể tin được.
Như vậy chẳng phải sức chiến đấu thực sự của Diệp Thiên đã vượt cả độ kiếp bát phẩm sao?
Sao có thể chứ?
Đối mặt với Tam Kiếp lão nhân, Diệp Thiên vẫn không có chút câu nệ và kiêng dè gì, chỉ bình thản đáp.
“Quá lời rồi!”.
“Thân là tộc trưởng của tộc họ Diệp, tôi chỉ trừng phạt vị khách không mời mà đến, tự ý xông vào tộc họ Diệp thôi”.
“Mà Thương Cửu Mân cũng nên cảm thấy may mắn vì là người đồng môn với dì Lạc của tôi, nếu không ba ngày trước, ông ta tuyệt đối không thể rời khỏi tộc họ Diệp”.
Nghe thấy những lời cứng rắn của Diệp Thiên, ánh mắt Đại trưởng lão của Thái Sơ Thần Đạo Môn trầm xuống, đang định lên tiếng thì Tam Kiếp lão nhân xua tay ngăn ông ta lại.
Sau đó lại nhìn về phía Diệp Thiên, không hề nổi giận, mà chỉ gật đầu mỉm cười: “Thiếu niên đắc chí là chuyện đương nhiên”.
“Tại đây, tôi xin gửi lời xin lỗi đến Diệp tộc trưởng vì sự mạo phạm vô lễ của tiểu đồ đệ”.
Sau đó, dưới ánh nhìn chòng chọc của mọi người, Tam Kiếp lão nhân chậm rãi đứng lên, hơi cúi người với Diệp Thiên.
Cảnh tượng này khiến cả quảng trường chấn động, không ai ngờ Tam Kiếp lão nhân đức cao vọng trọng lại hành lễ xin lỗi một vãn bối như Diệp Thiên. Nếu tin này đồn ra ngoài, thì e là cả thế giới trung tâm Ngân Hà sẽ phải xôn xao.
Hành lễ xong, Tam Kiếp lão nhân lại ngồi xuống, giơ tay lên nói với Diệp Thiên: “Diệp tộc trưởng, chuyện Thánh nữ đời trước của tông môn chúng tôi tạm gác sang một bên, hôm nay là lễ kế vị Thánh nữ nhiệm kỳ mới của Thái Sơ Thần Đạo Môn, hay là chờ buổi lễ kết thúc thì chúng ta lại định đoạt?”.
Diệp Thiên nhìn Lạc Tông Diễm, thấy ánh mắt bà ấy dao động mạnh, hiển nhiên có tình cảm rất sâu đậm với Thái Sơ Thần Đạo Môn, thế là cậu cũng gật đầu.
Thấy Diệp Thiên đồng ý, Tam Kiếp lão nhân lập tức vung bàn tay lên, hai chiếc ghế tựa bằng gỗ đàn hương hiện ra, hạ xuống nơi có tầm nhìn tốt nhất ở quảng trường.
“Tộc trưởng Diệp, cô Lạc, mời ngồi!”.
Hai chữ “cô Lạc” khiến cơ thể Lạc Tông Diễm lảo đảo, bóng dáng vốn mờ ảo trở nên còng hơn mấy phần.
Diệp Thiên siết chặt bàn tay mờ ảo của bà ấy, có thể cảm nhận được bà ấy đang khẽ run rẩy. Diệp Thiên đáp lại bà ấy bằng ánh mắt hãy yên tâm, rồi kéo bà ấy ngồi xuống ghế.
Hai người sóng vai ngồi cạnh nhau, từ đầu đến cuối, Lạc Tông Diễm chỉ cúi đầu không nói, không biết đang nghĩ cái gì, còn Diệp Thiên thì đưa mắt nhìn về phía quảng trường.
Ở đó có một con đường dài bằng thủy tinh kéo dài mấy trăm mét về phía xa. Cuối con đường này là một ngôi nhà nhỏ được làm từ hợp kim đặc biệt. Diệp Thiên có thể cảm nhận được từng luồng thần niệm đang tỏa ra từ ngôi nhà nhỏ này.
Nhìn độ mạnh của luồng dao động thần niệm này, thì tu vi thần niệm của người bên trong ngôi nhà ít nhất đã đạt tới cảnh giới hợp địa, hơn nữa còn là hợp địa trung kỳ, đủ để sánh với tu sĩ cảnh giới thánh nhân tứ phẩm đến lục phẩm.
Thực lực này không được coi là mạnh ở thế giới trung tâm Ngân Hà, nhưng nếu luận tuổi tác thì người này vượt mặt cả những thiên kiêu tộc họ Diệp như Diệp Huyền, Diệp Y Nhân.
Các đại năng cũng rời mắt khỏi Diệp Thiên, dù sao Diệp Thiên và Thái Sơ Thần Đạo Môn cũng là ân oán cá nhân, còn mục đích bọn họ đến đây là để chứng kiến phong thái của Thánh nữ mới. Rất nhiều thanh niên tuấn kiệt đến đây cũng là vì vậy.
Nếu như có thể lọt vào mắt xanh của Thánh nữ Thái Sơ Thần Đạo Môn, trở thành đạo lữ song tu, thì cả bọn họ lẫn tông môn đại tộc của bọn họ sẽ nhận được lợi ích rất lớn.
Quảng trường nhất thời trở nên yên ắng, Tam Kiếp lão nhân giơ bàn tay lên, sau đó một chiếc chuông cổ hiện ra trước người ông ta.
Chiếc chuông cổ này có mấy phần giống với pháp khí bản mệnh chuông Đông Hoàng của Đông Hoàng Thái Nhất, nhưng cổ xưa hơn, khí tức lâu dài hơn, nhiều đại năng hiểu sâu biết rộng khẽ kêu lên.
“Chuông thần Thái Sơ?”.
Đây là một trong những món pháp khí mạnh nhất của Thái Sơ Thần Đạo Môn.
Chuông thần Thái Sơ vừa xuất hiện, cả quảng trường lập tức bị một luồng sức mạnh thần niệm êm ái kéo dài bao trùm, sau đó cánh tay của Tam Kiếp lão nhân khẽ rung động, sức mạnh thần niệm hóa thành cái chày, gõ nhẹ vào chuông thần Thái Sơ.
“Boong!”.
Tiếng chuông nặng nề vang lên, luồng thần niệm che trời rợp đất kia được tiếng chuông dẫn dắt, hóa thành cơn bão vô hình, rót vào ngôi nhà nhỏ bằng vàng ở đằng kia.
Hình như loại vàng đặc biệt này có khả năng hấp thu sức mạnh thần niệm, thần niệm rợp trời chỉ tiếp xúc với bốn vách của ngôi nhà đã bị hút sạch vào trong.
Diệp Thiên có thể cảm nhận được, nhờ sự gia trì của những luồng sức mạnh thần niệm này, sức mạnh thần niệm của người ở trong ngôi nhà cũng tăng vọt, không đến ba phút đã từ hợp địa trung kỳ lên hợp địa hậu kỳ, thậm chí sắp lên đến hợp địa đỉnh phong.
Hiệu quả tăng cường đặc biệt như vậy gần như có thể sánh với Càn Khôn Luyện Thần Ấn.
Cũng đúng lúc này, Tam Kiếp lão nhân tuyên đọc.
“Thái Sơ Thần Đạo, tự đạo tổ thủy, chân lực vi cốt, thần niệm vi phong, thiên địa bất nhân, vũ trụ bất hoặc, Thái Sơ Thánh nữ, đại đạo ám hợp!”.
“Đã đến lúc rồi, Tiểu Mai, ra đây gặp các quần hùng vũ trụ đi”.
Ông ta vừa dứt lời, ngôi nhà nhỏ bằng vàng kia liền mở toang ra, một bóng dáng xinh đẹp thướt tha ăn mặc giản dị đang khoanh chân ngồi bên trong.
Vẻ mặt cô ta hiền hòa, giữa đôi lông mày tỏa ra anh khí bức người, nhưng không làm mất sự dịu dàng yểu điệu của mỹ nhân cổ điển. Khí tức toàn thân của cô ta sâu thẳm, không có sự sức bén hùng hổ dọa người, mà trầm ổn như bàn thạch.
Đôi mắt của cô ta như lấp lánh như đá lục bảo, khiến người ta nhìn là khó quên.
Vô số ánh mắt đổ dồn đến, thầm gật đầu, cô gái này dù là dung mạo hay khí chất đều không thua kém Lạc Tông Diễm, không hổ là Thánh nữ nhiệm kỳ mới.
Còn Diệp Thiên đang nhàm chán vô vị, đúng lúc này bỗng đanh mắt lại, nhìn chằm chằm vào cô gái kia.
“Sao lại là cô ấy?”.