Chương 443 Cầu tiền bối chỉ điểm
- Trang Chủ
- Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL)
- Chương 443 Cầu tiền bối chỉ điểm
“Bọn hắn dựa vào phương pháp một đời lại một đời Đại trưởng lão chuyển một tia Huyền Hoàng khí cho hậu nhân để kéo dài đạo truyền thừa này, kỳ thực đã rơi vào con đường tầm thường. Một bộ công pháp vốn thật tốt, sau khi tu luyện loạn thất bát tao đã không còn ra thể thống gì nữa.”
Phương Nguyên sau khi nghe những lời ấy thì tâm tình hơi động một chút.
Trên thực tế, hắn cũng đã sớm cảm thấy Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hình như có vấn đề.
Đây đúng là một đạo truyền thừa có tiềm lực vô hạn, nhưng công pháp tu luyện mà Thanh Dương tông truyền thừa lại có vấn đề!
Trước đó hắn đã từng nói suy đoán này cho các trưởng lão, cũng nhận được sự tán thành của bọn hắn.
Chỉ là hai chữ “Thần giai” mà Cửu cô nói tới lại khiến hắn cảm thấy nao nao.
Hắn từng thấy qua một số thuyết pháp trong một bản điển tịch cổ lão, đã từng có người phân chia truyền thừa trên thế gian theo cấp bậc từ trên xuống dưới, phân chia ra thành huyền công, thần pháp, tiên quyết, thiên công. Ví dụ như Thanh Dương tông, tại thời điểm các đệ tử được truyền đạo trên Phi Vân sơn, các trưởng lão đều nói rằng bọn hắn được truyền thừa huyền công, hẳn là cũng được giảng cứu từ chỗ này.
Cửu cô nói rằng Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có thể đạt tới Thần giai, hình như cũng có mấy phần đạo lý.
Trước đó chư vị trưởng lão Thanh Dương tông một mực nói rằng Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết là một trong những huyền công hàng đầu. Nói một cách khác, nếu như là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hoàn chỉnh, vậy ít nhất cũng có thể vượt qua phạm trù huyền công, đạt tới tiêu chuẩn Thần giai. . .
Nhưng đối với Phương Nguyên bây giờ, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết và Vô Khuyết Kiếm Kinh. Thế nhưng Vô Khuyết Kiếm Kinh chuyên dùng để ngăn địch, có tác dụng không lớn đối với việc tu hành. Còn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết bây giờ cũng chỉ có thể giúp hắn tu luyện tới cảnh giới Trúc Cơ. Nếu tu luyện tiếp lên trên thì cần thôi diễn từng bước từng bước. Mặc dù Phương Nguyên có Thiên Diễn chi thuật, nhưng hắn cũng không biết rằng mình cuối cùng có thể thôi diễn tới mức nào!
Việc này lập tức khiến hắn cân nhắc đến một vấn đề nghiêm trọng.
Nếu như những gì Cửu cô nói là sự thật, vậy thì sau khi mình Trúc Cơ, mình nên làm như thế nào đây?
Hắn theo bản năng nhìn về phía những túi càn khôn bị Cửu cô tiện tay ném xuống đất, nhưng sau đó lại nhanh chóng lắc đầu.
Trong những túi càn khôn này có lẽ sẽ có một số tâm pháp tu luyện. Nhưng nếu như ngay cả Thanh Dương tông từng được coi là tiên môn lớn nhất trong Vân Châu, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết mà bọn hắn nắm giữ còn không phải là thần pháp chân chính, vậy thì Âm Sơn tông vốn có nội tình thậm chí còn không bằng Thanh Dương tông thì e rằng lại càng không được. Về phần những yêu ma trong Nam Hoang thành kia, Phương Nguyên lại càng không cần nghĩ tới, phương pháp của yêu ma, không học cũng được!
Vừa nghĩ đến đây, Phương Nguyên lập tức nảy ra một ý.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, hai tay chắp lại, cung kính thi lễ với Cửu cô: “Cầu tiền bối chỉ điểm!”
Hắn biết Cửu cô vừa rồi nói với mình chuyện những này, nhất định không phải là tùy ý nói chuyện phiếm.
Cửu cô một mực lạnh lùng nhìn Phương Nguyên khi nhìn thấy phản ứng của hắn, cuối cùng cũng có hơi hài lòng, nhẹ giọng cười nói: “Ngươi quả nhiên không ngu ngốc, trong những túi càn khôn này chỉ có mấy cái pháp bảo có thể dùng được, còn những tâm pháp tu luyện thì cũng chỉ có vậy. Có điều tiểu tử nhà ngươi nhờ vả ta mà không chịu quỳ xuống hành lễ, chỉ vái chào một cái cho xong việc, thật đúng là kiêu ngạo!”
Phương Nguyên trong lúc nhất thời có hơi do dự: “Quỳ thật mất mặt a. . .”
“Thôi được rồi, ta không cần ngươi quỳ, nếu ta đã quyết định cược một chút trên người ngươi thì cũng không thể không bỏ ra một ít tiền đặt cược!”
Cửu cô khoát tay áo, cười nhạt nói: “Ngươi bây giờ đã là nửa bước Thiên Đạo Trúc Cơ, việc bây giờ cần làm chính là tìm kiếm một đạo truyền thừa thích hợp, bổ túc Thiên Đạo Trúc Cơ của bản thân, sau đó truy cầu cơ duyên Kết Đan cao giai. Nhưng phóng mắt nhìn khắp Vân Châu, nơi có thể thỏa mãn được ngươi e rằng không nhiều. Còn nếu như ngươi đi đến các đại tiên môn ở Trung Châu để bái sư, vậy e rằng sau đó cũng khó có được tự do. . .”
“Có điều hiện tại, ta cũng có một cọc cơ duyên để chỉ điểm ngươi!”
Nàng nói đến đây mới có hơi đắc ý cười một tiếng, sau đó đưa tay chỉ về phía Đông Nam, khẽ nói: “Đi theo hướng này chừng vạn dặm, trong Bá Hạ châu có một địa phương gọi là Ngọc La sơn. Nơi đó có một tên tán tu, người ngoài có lẽ không biết đến sự lợi hại của hắn, nhưng trên thực tế hắn lại là một nhân vật không tầm thường. Hắn tu hành một môn truyền thừa rất không tệ, có thể giúp ngươi bổ túc Trúc Cơ, thử nghiệm Kết Đan cao giai. Bây giờ thọ nguyên của hắn cũng đã không còn nhiều lắm, cũng không có truyền nhân nào, cho nên ngươi đi nhận truyền thừa của hắn đi!”
Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn Cửu cô một chút, thấy nàng mặc dù đang cười nhưng lại không hề có ý trêu đùa, điều này làm hắn hơi an lòng một chút. Nhưng khi nghe Cửu cô nói thế, hắn nhịn không được mà nhíu mày, hỏi lại một câu: “Vậy vãn bối phải làm thế nào thì mới có thể nhận được truyền thừa của hắn?”
“Hoặc trộm hoặc đoạt, hoặc dỗ dành hoặc lừa gạt, đó đều là chuyện của ngươi. . .”
Cửu cô khẽ nhíu mày: “Ta đã chỉ đường cho ngươi, chẳng lẽ còn phải cầm tay dạy ngươi hay sao?”
Phương Nguyên nghe thấy thế thì có hơi nao nao, nửa ngày sau, hắn mới từ từ đứng thẳng dậy, nói: “Vãn bối biết rồi!”