Chương 63: Cướp người
” Haha đại ca, lát nữa đại ca ăn xong rồi nhớ cho tụi em liếm láp chút ít đó nhe!
Thỏ trắng tươi ngon thế này, chỉ nhìn thôi cũng đủ làm tụi em chảy nước vãi ròng ròng luôn rồi”
Một người ngồi ở phía sau, nhìn thấy Liêu Thanh Dạ nước da trắng nõn bởi vì tác dụng của thuốc mà đã chuyển sang đỏ hồng như tôm luộc.Tuy rằng lúc này cô ăn mặc đơn giản, nhưng vẫn không giấu được ba vòng chuẩn chỉnh không chút điểm chê nào.Liêu Thanh Dạ lúc này lại còn đang nằm đó, vòng một đầy đặn lúc này lại được đẩy lên thoát ẩn thoát hiện, miệng không tự chủ mà rên khe khẽ, khiến những tên biến thái đang ngồi xung quanh sắp không thể kiềm chế được mà chỉ muốn nhảy vào cấu xé không chừa lại chút gì.
”Haha… được, nghĩ tình mấy chú đã theo anh lâu như vậy, lát nữa anh chơi đủ rồi sẽ đến lượt các chú.Miễn đừng để cô ta chết, còn những chuyện khác thì mặc các chú muốn sao cũng được”
Người đứng đầu được gọi là đại ca đó liền cười ha…ha một cách vô sỉ, để lộ ra cả hàm răng ố vàng trong vừa kinh khủng lại vô cùng gớm ghiếc.
” Ha ha… cảm ơn đại ca”
Lại là một trận cười xấu xa nữa đến từ những người được xem là đàn em kia, tất cả nghe nói mình cũng có phần thì hai mắt liền sáng lên, bắt đầu sắp không thể chịu nổi nữa.
” Đại ca,hay là hôm nay chúng ta đổi cảm giác mới mẻ chút đi.
Sẵn tiện cho tụi em được mở mang tầm mắt khả năng của đại ca luôn ”
Trong số những người đàn em đó,có người đầu óc đen tối đến mức khiến người ta phải hạn hán lời.
”Đúng đó đại ca, hôm nay chúng ta cùng nhau thử cảm giác mới lạ trên xe luôn đi đại ca.
Đại ca nhìn xem, đừng nói là chúng ta mà tiểu bạch thỏ có lẽ sắp không thể chịu nổi nữa rồi ”.
Một tên khác cũng hiểu ý lập tức hùa theo, lời lẽ thì vô sỉ chẳng khác nào người kia.
Tên cầm đầu bắt đầu vuốt râu suy nghĩ, nhìn thấy Liêu Thanh Dạ trắng nõn nà nằm đó,hắn ta quả thật cũng cố nhịn nãy giờ.
4, 6
”Được, để các chú được chiêm ngưỡng khả năng của anh một lần.
Thấy rồi thì đừng có mà ghen tị đó nha,ha…ha….”
Tên cầm đầu lời vừa dứt,tay đã vội cởi chiếc áo thun nồng nặc mùi kích thích trên người ném sang một góc của chiếc xe.Nhìn Liêu Thanh Dạ nằm rên rỉ ở đó,hai tay còn làm động tác chà xát vào nhau, miệng mồm nhỏ dãi,bắt đầu tiến đến chỗ Liêu Thanh Dạ đang nằm.
” Xoẹt” một tiếng, đã thấy bàn tay thô bạo của người đàn ông hung hăng xé toạc một mảng trên chiếc áo sơ mi Liêu Thanh Dạ đang mặc.Để lộ ra bờ vai mảnh khảnh quyến rũ, cùng xương quai xanh khiêu gợi mê người.Trong tình thế như thế này thật sự khiến những tên háo sắc ngồi xung quanh khó lòng mà kiềm chế.
Tên đại ca động tác có phần gấp gáp hơn, chuẩn bị giựt phăng mảnh vải còn lại trên người Liêu Thanh Dạ ra.Một cái ” Rầm ” kinh thiên động địa làm cho tất cả mọi người trong xe cũng nhất thời bị hoảng, không biết rốt cuộc tiếng động đó là gì.
”Rầm”
Còn chưa đợi bọn chúng hiểu được chuyện gì, lại tiếp tục là âm thanh chói tai đó, lần này lại còn lớn hơn rất nhiều mà lực va chạm cũng mạnh hơn đến mấy lần.
Vốn dĩ đạn đã lên nòng, mà lúc này lại còn bị mất hứng như vậy, không tránh khỏi làm cho tên cầm đầu nổi điên lên.Hắn trợn mắt nhìn người ngồi ở vị trí ghế lái,hung hăng quát.
”Có chuyện gì ”
” Đại ca, là có người cố ý tông vào xe của chúng ta”
Người đang cầm tay lái lập tức sợ đến xanh mặt, hắn ta cũng không biết chiếc xe phía sau là của ai, nhưng mà có thể chắc chắn người đó là đang cố ý làm vậy.
”Là kẻ nào chán sống rồi hay sao? Tụi mày còn ngồi đần ở đó làm gì,mau xuống xe xử lý nó cho tao”
Tên cầm đầu bắt đầu nổi máu điên của mình lên,hổ báo nhìn đám đàn em vẫn còn chưa kip định thần hồn phách, đã lớn tiếng quát.
”Rầm”
Lần này đã không phải là tông đích xe nữa, mà thư ký Lưu đã tăng tốc, chính diện tông thẳng về phía chiếc xe của đám người xấu xa kia.Mà tên ngồi ở vị trí ghế lái khi thấy vậy cũng lập tức sợ hãi, đánh tay lái khiến chiếc xe ủi thẳng bên vệ đường.
”Đáng chết mà ”
Tên cầm đầu bị đau lập tức nổi cáu lên, lập tức mở cửa xông ra,muốn xem rốt cuộc là kẻ nào đã phá hỏng chuyện tốt của mình.Nhưng đến khi nhìn thấy bóng dáng của hai người đàn ông vừa bước xuống xe, hắn ta mới lập tức thu kiếm mình lại mấy phần.
Mà Mộ Trác Khải nhìn thấy tên cầm đầu đã cởi trần thì khí sắc lập tức đông cứng lại.Ánh mắt xuyên thẳng qua đám người kia nhìn ra phía sau, nhìn thấy Liêu Thanh Dạ đã mất đi ý thức, chiếc áo trên người còn mất đi một mảng, thấp thoáng thấy cả nội y bên trong.
”Người anh em sao lại là cậu”
Người đứng đầu nhìn thấy là Mộ Trác Khải, lập tức không vui trong lòng lên tiếng.Chẳng phải lúc nãy Mộ Trác Khải nói không quản chuyện của người khác hay sao? Giờ lại còn cố tình đuổi đến đây, chắc không phải là đã thay đổi ý định rời chứ.
Nhưng đáp lại lời tên đứng đầu mới nói, Mộ Trác Khải chỉ im lặng,im đến đáng sợ.Nơi lòng ngực cũng có một cảm giác nhoi nhói,đau đớn một cách khó tả thành lời.