Chương 15 - Chương 15
14.
Vạch trần bộ mặt thật của Khâu Nguyên, lấy lại được số tiền hắn lừa tôi. Tôi cao hứng, bắt đầu lên giọng: “Đi, mời anh ăn khuya, lần này có tiền thiệt.”
Yến Tử An: “Lần này? Lần nào không có tiền?”
Tôi cười gượng: “Đó đâu phải trọng điểm.”
Chúng tôi ra khỏi bệnh viện, đứng ven đường đón xe, gió lớn nên tôi vô thức rụt cổ lại.
Yến Tử An cởi áo khoác quăng cho tôi: “Cầm giúp tôi.”
Tôi: “…”
Miệng một đằng lòng một nẻo đúng không. Haizz, đàn ông.
Tôi mới mặc áo khoác vào thì một giọng nữ trong trẻo cách đó không xa vang lên: “Tử An?”
Tôi nhìn qua. Một cô gái mặc váy dài, đeo túi xách thời trang, nhìn qua rất hợp với cách ăn mặc thoải mái hiện giờ của Yến Tử An. Còn tôi, mới đi thực tế về, vác ba lô to, mặt mày bụi bặm xám xịt, có phần lạc lõng.
Cô gái đó thân mật vỗ vai Yến Tử An: “Đã lâu không gặp nha, anh nhìn em xem có gì khác không?”
Yến Tử An nhìn từ trên xuống dưới, mặt không cảm xúc: “Càng ngày càng giống mẹ cô.”
Cô gái che miệng cười: “Phải không, mẹ đẹp vậy, em không thể làm mất mặt bà được.”
“Ý tôi là, bây giờ nhìn thấy mẹ cô là sợ.”
“Yến Tử An! Anh cứ vậy thì sau này kết hôn em giận thật sự đó!”
Mặt Yến Tử An khiếp sợ: “Đừng nói chuyện kinh dị được không? Tôi có việc, đi trước.” Nói rồi Yến Tử An nắm cổ tay tôi kéo đi.
||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
Suốt cả buổi, cô gái đó không hề liếc mắt nhìn tôi, cố tình phớt lờ sự tồn tại của tôi. Không hiểu sao, tôi quay đầu nhìn lại, đối diện tầm mắt cô gái đó, cô ta nhướng mày với tôi.
Giống như, khiêu khích.
Lần đầu tiên tôi dùng dùng từ “thèm đòn” để hình dung một cô gái.
Vì vậy…
Tôi trợn trắng mắt nhìn cô ta.