Chương 404: Q.74 - Glacier Eye

Ánh sáng vàng từ nhẫn đèn giao thông mang ý nghĩa tốt hơn màu đỏ nhiều.

Có điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra, nhưng nếu tôi vượt qua được thì sẽ có kết quả tích cực.

“Chẳng lẽ… vẫn còn có kẻ phản bội?”

Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi.

Trong quá trình thẩm vấn, tôi không nghe thấy bất cứ thông tin gì chứng minh sự tồn tại của đồng phạm, nhưng có thể còn một gián điệp khác từ một nhóm khác mà ngay cả hắn ta cũng không biết.

‘…Well, có lẽ đèn vàng không báo động về một kẻ phản bội khác.’

Tất nhiên, là người chịu trách nhiệm cho mạng sống của nhiều người, tôi luôn phải nghĩ đến tình huống xấu nhất.

Vẫn chưa có gì chắc chắn. Tôi cần đề cao cảnh giác và quan sát xung quanh cẩn thận hơn.

[Nhân vật đã vào khu vực đặc biệt]

[Hiệu ứng môi trường— Glacier Eye được áp dụng]

Ngày hôm sau vụ hành quyết, chúng tôi dọn dẹp khu cắm trại và bước vào một cái hố sâu như thể dẫn thẳng đến tâm thế giới.

Nơi này là một khu vực có cấu trúc giống như một trụ hình trụ lớn.

Đường đi dọc theo vách hố và xoắn ốc xuống dưới như cầu thang. Vì là cửa ngõ cuối cùng lên tầng tám nên độ khó ở nơi này khá cao.

Những con quái vật xuất hiện không mạnh hơn đáng kể so với những con chúng tôi từng chạm trán trước đó, nhưng…

[Trạng thái Debuff [Whispers of Immortality] được áp dụng] (Lời thì thầm của sự Bất tử)

Một lời nguyền độc ác khiến những người đã ngã xuống được hồi sinh thành sinh vật, buộc họ phải tấn công chính đồng đội của mình.

「Hiệu ứng trạng thái [Deprivation of Opportunity] đã được áp dụng.」(Tước bỏ cơ hội)

Hơn nữa, cái gọi là ‘thời gian vàng’ để cứu người bị thương cũng bị xóa bỏ.

[Tất cả các hiệu ứng chữa lành và phục hồi đều hoạt động ngược lại]

Để khiến cho mọi thứ tệ hơn nữa, cái debuff chết tiệt này đã được thêm vào.

‘…Tôi có thể làm gì nếu ngay cả quá trình hồi phục tự nhiên cũng diễn ra ngược lại?’

Ở nơi này, ngay cả vết thương nhỏ nhất cũng sẽ không bao giờ lành lại.

Không, thực tế là chúng sẽ tiếp tục trở nên tồi tệ hơn theo thời gian và khả năng tái sinh tự nhiên của nhân vật càng cao thì quá trình này xảy ra càng nhanh.

Nơi đây có thể được gọi là nghĩa địa của tanker.

‘Tôi đã mất bao nhiêu chiến binh dùng khiên ở nơi này…?’

Ha, tôi thậm chí không muốn nghĩ tới chuyện đó nữa. Có lẽ đã lên đến hàng trăm.

Đấy là cho đến khi tôi tìm ra được chiến lược chính xác.

“Nơi này thậm chí còn đáng sợ hơn người ta đồn đại nữa,” Erwin nói.

“Erwin, đừng nói chuyện nữa và cảnh giác đi. Lũ quái vật sẽ sớm xuất hiện thôi. Như tôi đã nói trước đó—”

“Ý anh là em nên cẩn thận để không bị thương đúng không? Hehe, hiểu rồi.”

“….”

Vì đường đi hẹp nên toàn bộ đoàn thám hiểm được chia thành nhiều nhóm, nối đuôi nhau như một đoàn tàu.

Ở đây, tầm quan trọng của những người có khả năng tấn công tầm xa tăng lên tít tắp bởi vì gần 90% quái vật xuất hiện đều có khả năng bay.

“Đó là Gargoyle (Thạch tượng quỷ)…!”

Không phải quái vật cấp độ 8 “Tượng Gargoyle” từ Lâu đài Máu, mà là những con Gargoyle thực sự.

“Còn có cả Death Knight nữa!”

Một Death Knight cưỡi Gargoyle, vung vẫy ngọn giáo của mình.

[Keekeeheehee!]

Banshee Queen và nhiều quái vật undead dạng linh hồn khác phát tán lời nguyền trong khi trôi nổi xung quanh.

Quái vật biết bay, thiên địch của các chiến binh cận chiến, xuất hiện ở khắp mọi nơi nhưng chúng đã bị chặn lại và tiêu diệt trước khi có thể đến gần.

「James Carla đã sử dụng [Piercing Light].」

「Titana Akuraba đã sử dụng [Số 1911, Đồng hồ bỏ túi bị hỏng của Pavel]」

「Thời gian hồi chiêu được xóa bỏ trong vòng 5 phút.」

「Erwin Fornacci di Tersia sử dụng [Elemental Fusion].] (Hợp nhất nguyên tố)

Cung thủ, hỗ trợ, pháp sư và những lớp khác.

Đoàn thám hiểm của chúng tôi không chỉ có nhiều lớp chiến đấu tầm xa mà còn có bốn linh mục, nên không thiếu hỏa lực.

[Nialo Campbell đã niệm phép [Wave of Healing]

[Benjamin Orman đã niệm phép [Emergency Regeneration]…

“…”

Thần thuật gây sát thương gấp 1,5 lần lên các sinh vật Undead.

Tất nhiên, không phải tất cả quái vật đều là Undead, nhưng dù sao thì đó cũng không phải là vấn đề lớn. Dù sao thì tất cả chúng vẫn phải chịu sát thương.

[Tất cả các hiệu ứng chữa lành và phục hồi đều hoạt động ngược lại]

Vì chúng tôi thậm chí không thể chữa lành cho đồng minh ở đây nên các linh mục đóng hiện đang tạm giữ vai trò là những dealer tầm xa.

[Đánh bại một con Gargoyle +EXP 6]

[Đánh bại một con Ghost Horse +EXP 4

[Đánh bại một con White Wyvern +EXP 6

[Đánh bại một con Blue Flame Bird…]

“…”

Quái vật sẽ bị tiêu diệt bởi các thần thuật có hệ số hồi máu cao và phép thuật AoE.

Những người chơi cận chiến tập trung vào phòng thủ, đối phó với những sinh vật leo lên từ phía dưới vách núi.

Và…

“Trận chiến kết thúc!”

“Nghỉ ngơi 10 phút!”

Sau khi mỗi đợt sóng quái vật kết thúc, chúng tôi nhanh chóng tập hợp lại nghỉ ngơi và tiếp tục đi xuống.

Thời gian trôi qua, và sau nhiều đợt sóng nữa mà không có thương vong, cuối cùng chúng tôi cũng đến được cao điểm đầu tiên.

Sau một thời gian dài men theo vách hố, con đường hẹp dốc đó kết thúc.

Trước mắt chúng tôi là một mỏm đá hình tròn nhô ra từ vách núi, trông như một đấu trường trên không với hơn một nửa chu vi tiếp giáp với vực thẳm bên dưới.

Và…

“Thật điên rồ. Chúng ta phải chiến đấu với số lượng quái vật đó mà không bị thương sao?”

Hàng trăm quái vật tràn ngập khu vực này.

Điều này là không thể tránh khỏi, vì khu vực này chính là nơi respawn quái vật của Glacier Eye.

“Anh đang phàn nàn về điều gì? Chúng ta đã làm những việc dễ dàng từ nãy đến giờ rồi; bây giờ đã đến lượt chúng ta phải làm việc chăm chỉ.”

Nếu như các lớp nhân vật đánh xa đã tỏa sáng trên con đường dốc thì giờ đã đến lúc các chiến binh cận chiến thể hiện kỹ năng của họ.

“Chuẩn bị!”

“Hãy tập trung mọi lúc nếu các anh không muốn dành cả tuần tiếp theo để chăm sóc một cánh tay thối rữa.”

Các chiến binh tạo thành bức tường khiên ở phía trước.

Và…

“Tiến lên!”

Bằng cách nào đó chúng tôi đã đẩy lùi được lũ quái vật để giành được một phần không gian để triển khai đội hình trên mỏm đá.

Sau đó, một trận chiến cận chiến nổ ra.

Trong khi các chiến binh ở tuyến đầu phải liều mình chịu thương tích để chặn kẻ thù, các lớp chiến đấu tầm xa sẽ tung ra hỏa lực của mình.

Có lẽ vì lực lượng của chúng ta áp đảo nên trận chiến tương đối dễ kiểm soát.

Nhưng dù vậy…

“Chết tiệt, cánh tay của tôi…! Aaaagh!!”

Vẫn có thương tích xảy ra.

***

Chúng tôi có tổng cộng bốn người bị thương trong trận chiến.

Trong số đó, có ba người bị thương nhẹ – chỉ là vết xước – nên không dẫn đến tử vong.

Chúng tôi đang đi đúng tiến độ và sẽ lên tới Tầng Tám trong sáu ngày nên đó không phải vấn đề lớn.

Chỉ cần họ không bị thương thêm, ngay cả khi vết thương có mưng mủ và thối rữa, họ vẫn có thể cầm cự cho đến khi chúng tôi có thể điều trị.

Vấn đề là người bị thương nghiêm trọng.

“Tôi… tôi sắp chết sao?”

Rick Jergasta.

Một chiến binh cận chiến trong đội của James Carla, đội của anh ấy đã thiếu một người do sự vắng mặt của Pike Neldine nên đã gặp nhiều khó khăn hơn trong cuộc chiến.

Rick Jergasta đang ôm chặt đùi mình, xương nhô ra khỏi thịt.

“Anh sẽ không chết! Tuyệt đối không bao giờ, cho nên đừng lo lắng!” James Carla hét lớn

Đúng rồi, hai người đó là đã là bạn từ rất lâu rồi.

“Scuiz! Chúng ta phải quay lại và đi lên ngay lập tức!”

“Tại sao?”

“ ‘tại sao’ là sao? Nếu chúng ta cứ để anh ấy như thế này, anh ấy sẽ không thể chống đỡ cho đến khi chúng ta lên đến Tầng Tám.”

Nghe giọng nói tuyệt vọng của anh ấy, tôi không khỏi bật cười. Nếu là người khác bị thương, anh có phản ứng như vậy không?

Có lẽ là không—anh ấy có thể sẽ tính toán một cách lạnh lùng, Giống như Akuraba ở đằng kia.

“Chúng ta đã mất cả một ngày để đi xuống rồi. Đi lên rồi lại đi xuống nữa nghĩa là chúng ta sẽ lãng phí thêm tổng cộng hai ngày nữa.”

Để cứu một người, tổng cộng hai mươi tám người sẽ phải mất hai ngày.

Và, đó chỉ là phần đơn giản nhất của vấn đề.

“Ngài Carla, xin lỗi nhưng chúng ta chỉ có thức ăn cho năm ngày nữa thôi. Ngay cả như vậy, chúng ta vẫn sẽ phải nhịn đói vào ngày cuối cùng.”

Đúng như Kaislan đã chỉ ra, việc cứu người này sẽ không chỉ tốn kém về mặt thời gian.

Nó sẽ cướp đi sinh mạng.

“À, nhắc mới nhớ, chuyện này phải cảm ơn kẻ phản bội trong đội của ai đó nhỉ?”

Đây chính là sự sắc bén của một hiệp sĩ sao?

Khả năng mỉa mai của anh ta hoàn toàn ở một đẳng cấp khác…

“Ngưng đề tài về kẻ phản bội đi. Để tôi hỏi một điều. Anh có nghĩ rằng chuyến thám hiểm này sẽ thành công mà không cần bất kỳ sự hy sinh nào không, ngài Carla?”

Câu hỏi khiến James Carla không nói nên lời, còn Kaislan tiếp tục nói những lời lạnh lùng.

“Hơn nữa, về sau sẽ có nhiều người bị thương hơn, vậy thì anh định sẽ làm gì? Mỗi lần đều phải trở về sao?”

Một lần nữa, James Carla không thể nói gì cả.

Nghiến răng.

Anh ấy chỉ nghiến chặt răng, không thể che giấu sự bất lực của mình.

Thực tế là anh ấy chỉ có thể nhìn người chiến hữu thân cận nhất của mình từ từ chết đi thật quá khắc nghiệt.

“Tốt nhất là hãy để anh ấy bình an trở về thần giới, nếu anh không làm được, tôi có thể giúp anh.”

Nói cách khác, Jun đang đề nghị an tử cho anh ấy.

Lúc này, James Carla run rẩy đáng thương nhìn về phía tôi và hỏi.

“Schuiz. Anh có nghĩ như vậy không…?”

Tôi không phủ nhận cũng không khẳng định.

“Kaislan không nói gì sai cả, phải không?”

Trong những tình huống cực đoan, thường thì sẽ như thế này. Sẽ luôn có những khoảnh khắc bạn phải đưa ra lựa chọn và hy sinh điều gì đó.

Nhưng…

“Được thôi. Vậy chính tay tôi sẽ làm vậy,” James nói.

Anh đang nói gì thế?

“Này, khoan đã. Chưa đến lúc đâu.”

Tôi không thể để một thành viên có giá trị của nhóm chết được.

Well, tôi không thể đảm bảo anh ấy sẽ không hy sinh trong chuyến thám hiểm này. Nhưng ít nhất chắc chắn sẽ không phải là ở đây.

“Sao cơ…?” anh ấy nhìn tôi, vẻ mặt sửng sốt.

Nhìn vẻ mặt bối rối của James Carla, tôi nhún vai.

“Chúng ta sẽ không quay lại, nhưng chúng ta cũng sẽ không để đồng đội của mình chết ở đây.”

Nghe tôi nói, tất cả các trưởng nhóm đều có biểu cảm giống nhau.

‘Anh chàng này lại nói cái quái gì thế?’

Đúng là biểu hiện đó.

Tsk tsk, đám người mới lúc nào cũng nghiêm trọng hóa vấn đề

“Chúng ta tiếp tục đi xuống.”

Đã đến lúc sử dụng chiến lược này.

***

Glacier Eye là khu vực tôi ghét nhất. Nhưng cuối cùng tôi đã khám phá ra chiến lược.

「Mọi hiệu ứng chữa lành và phục hồi đều bị đảo ngược.」

Hành trình qua Glacier Eye rất dài và mất cả tuần, đồng thời số lượng quái vật lớn và địa hình hiểm trở khiến cho việc tránh chiến là điều không thể.

Mọi thiết kế của nơi đây đều mang lại cảm giác như nhà thiết kế đang muốn đẩy người chơi vào chỗ chết.

Chỉ có một cách duy nhất để giải thích hình phạt điên rồ này trong Dungeons & Stones. Phải có một giải pháp ẩn nào đó tồn tại, nên tôi tiếp tục thử nghiệm cho đến khi tìm ra.

Thật ngạc nhiên là nó lại đơn giản đến không ngờ.

“Phép thuật [Distortion]…?”

“Vâng. Từ giờ trở đi, trong mọi trận chiến, chúng ta sẽ sử dụng phép thuật [Distortion] lên mỗi con quái vật gặp phải.”

“Các pháp sư đã khá mệt mỏi vì sử dụng phép thuật [Preservation]. Tại sao lại phải thêm gánh nặng vào cho họ?”

Bởi vì phép thuật [Distortion] chính là chìa khóa của chiến lược này.

Mặc dù nó ngăn việc rơi ra các viên đá ma thuật và Tinh chất, nhưng đôi khi nó lại bảo quản được xác quái vật.

Da Wyvern.

Adamantium.

Máu Troll.

Đó là những vật liệu ma thuật có giá trị được sử dụng nhiều trong thành phố chỉ có thể được thu thập bằng cách sử dụng phép thuật [Distortion].

Tuy nhiên, những con quái vật xuất hiện ở Glacier Eye này đều có thể bị săn ở các tầng khác. Đó là lý do tại sao phải mất một thời gian dài người ta mới nhận ra rằng [Distortion] chính là chìa khoá để vượt qua khu vực này.

Rốt cuộc, tại sao lại phải sử dụng [Distortion] để thu thập vật liệu ở một nơi mà chúng ta còn không thể sử dụng ‘Không gian con’ để chứa đồ trong khi chúng ta có thể săn chúng dễ dàng hơn ở các tầng khác?

Nó cực kỳ kém hiệu quả.

Vâng, như thường lệ, trò chơi chết tiệt này đã viết sẵn câu trả lời.

“…Tôi không ngờ lại có phương pháp chữa thương như vậy.”

Khi tôi giải thích chiến lược, mọi người đều kinh ngạc.

Không ai nghi ngờ tôi, mặc dù đó là điều họ mới nghe lần đầu.

“Sự thông thái thật ấn tượng của Hầu tước Tercerion, hay tôi nên nói đó là sức mạnh của hoàng gia? Đây là một chiến thuật mà ngay cả những nhà thám hiểm lão luyện nhất cũng không hề hay biết.”

Họ đã nghĩ rằng có một chiến lược gia bí mật được Hầu tước đưa vào nhóm của tôi để hỗ trợ tôi giải quyết những vấn đề phức tạp, tương tự như vụ việc với kẻ phản bội.

‘…Có lẽ tốt hơn là họ nên hiểu lầm như thế này.’

Ừm, chuyện đó sẽ tốt cho tôi hơn. Không có lợi ích gì khi khoe khoang ở đây cả.

Trong văn hóa của người châu Á, sự khiêm tốn là một đức tính tốt.

“Được rồi, mọi người đều mệt rồi, tối nay chúng ta cắm trại ở đây và sáng mai tiếp tục nhé.”

Chúng tôi cho rằng bạn của James Carla có thể cầm cự thêm hai ngày nữa nên chúng tôi nghỉ qua đêm trên mỏm đá và tiếp tục hành trình vào sáng sớm hôm sau.

Và…

[Riard Ashid đã sử dụng Ma thuật Thời-Không cấp độ 6 [Advanced Distortion]

「Mackelly Rayadas đã thi triển Ma thuật Thời-Không cấp độ 6 [Advanced Distortion].”

[Vercil Gowland đã thi triển Ma thuật Thời-Không cấp độ 6 [Advanced Distortion]…”

Sau khi sử dụng vô số lần [Advanced Distortion], thứ có khả năng gây ra Biến dạng cao gấp 1,5 lần so với [Distortion] thông thường, cuối cùng chúng tôi cũng thành công với một xác chết vào buổi chiều.

“Schuiz! Đây có phải là thứ mà anh đã nhắc đến lúc nãy không?” James Carla thốt lên.

Carla nhanh chóng lấy một hạt cườm từ xác chết, và tôi cho những người bị thương ăn trước khi nó tan chảy.

「Rick Juggersta đã tiêu thụ Tinh hoa Sinh mệnh Đóng băng.」

Được rồi, thế là đã cứu được một người…

“Còn những vật liệu còn lại thì sao?” có người hỏi

Chúng tôi phải bỏ lại những thứ khác từ xác quái vật khác. Mặc dù chúng có thể được bán với giá cao ở thành phố, nhưng chúng tôi không thể mang vác nặng hơn được.

Tất nhiên, đó là sự lựa chọn hợp lý—

Grrrrr (tiếng bụng sôi ùng ục).

Nhưng tại sao tôi lại không thể rời đi thế này?

Khi tôi cố gắng xác định nguồn gốc của sự kháng cự trong tiềm thức này, một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong tôi.

‘Đây là thịt phải không? Có thể nó trông hơi kinh dị một chút, nhưng…’

Nghĩ rằng đó là một ý tưởng hay, tôi nhanh chóng chạy đến chỗ Amelia để chia sẻ.

“Emily! Tôi đã tìm ra cách giải quyết vấn đề thức ăn của chúng ta rồi!”

“Anh… Lần này anh định đưa ra ý tưởng kỳ quặc gì vậy?”

“Lần này không phải ý tưởng kỳ lạ; mà là ý tưởng thiên tài đấy!”

“Ha ha, được thôi, nói cho tôi biết đi.”

“Tốt…”

Tôi giải thích kế hoạch cung cấp thực phẩm của mình cho Amelia.

Và sau đó…

Bụp!

Cuối cùng tôi đã bị đánh vào lưng mà không có lý do gì.

‘…Có thực sự tệ đến vậy không? Dù nhìn thế nào đi nữa, tôi cũng nghĩ đó là một ý tưởng hay.’

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập