Chương 139: Q.1 - Thiết lập ván cục, tình báo, nhân tính

Chương 127: Thiết lập ván cục, tình báo, nhân tính

【 No-Tell Motel 】.

【 Meredith · Stout 】 lung lay đùi đẹp thon dài, nhìn xuống nam nhân đang bị đặc công Militech đè xuống đất.

Nàng một tay cầm điếu thuốc, trên mặt là thần sắc cao ngạo không thể chinh phục.

“Ta nói, kẻ ngu lắp 4 con mắt kia đã chết thế nào, ngươi đến bây giờ còn nói không rõ ràng?”

Đang khi nói chuyện, nàng dùng mũi giày cao gót nâng lên cằm nam nhân, “Thừa dịp tâm tình ta hôm nay cũng không tệ lắm… Nói đi, ta có thể bỏ qua ngươi.”

Khuôn mặt nam nhân đều sớm bị đánh sưng vù, cơ hồ thấy không rõ hình dạng.

Meredith hơi gõ tàn thuốc, khói bụi mang theo tàn lửa rơi xuống tại bộ váy công sở Militech đen như mực của nàng.

Cho con mồi nhân từ nhất định và thời gian suy xét, từ trước đến nay là tác phong của nữ nhân này.

“Ta… Lúc ta đi, đầu của hắn đã bị đánh bể, con mẹ nó ta thật không biết ——”

“Van ngươi.”

Meredith cười lạnh một tiếng.

“A, việc kỳ quái. Ngươi nói xem, một lần cuối cùng hắn gặp ngươi là ở bãi đỗ xe trong Night City, ngươi đi, người đã chết… Ta nói qua Rona, không nên treo xúc xích trên đầu người khác như chó rồi để bọn hắn đuổi theo.”

“Ngươi xem đi… chơi sập. Militech chẳng lẽ có rất ít chức vị sao ? Vẫn là nói ngươi có dã tâm quá lớn, che chở một con chó có tác dụng cũng không khó a…”

Nam nhân vội vàng gật đầu, “Là, là… Ta tham, muốn cầm thêm một chút tiền , ách, không phải… Quá muốn cầm số liệu, mệnh lệnh nói là làm rõ ràng Arasaka đang làm gì… Ta cảm thấy không cần thiết phải hao phí đánh đổi lớn như vậy, ta sai rồi!”

Kỳ thực, Meredith đều không nghe vào một câu giải thích nào của nam nhân.

Tầm mắt của nàng rơi vào vết xám trên mũi giày nơi bùn đã khô.

Thật hỏng bét, đường tới cửa ra vào của No-Tell Motel cũng quá kém cỏi a.

Nam nhân thấy Meredith không lên tiếng, cho rằng có cơ hội, vội vàng bò lên cột ——

“Chúng ta có thể làm lại lần nữa ! Tin tưởng ta một lần, lão bản!”

Meredith hừ hừ một tiếng, ra hiệu hai tên đặc công nắm vuốt cánh tay nam nhân buông ra.

Rona ngã nhào xuống đất, vội vàng bò lên.

Thần sắc chán ghét trong mắt Meredith càng thêm rõ ràng, nhưng ngữ khí tựa hồ đã mềm hơn một chút.

“Ta nghĩ đến cách để dùng ngươi, bộ hạ thân yêu.”

Trong mắt Rona phóng ra quang mang, liên tục gật đầu.

Meredith cúi người xuống, đè đầu thuốc tại bả vai nam nhân, dần dần dập tắt.

Nam nhân vốn không mặc vào áo, cơ hồ đồng đẳng với tiến hành thiêu đốt trên da, thân thể của hắn run rẩy nhưng vẫn cắn răng yên lặng chịu đựng.

Meredith bắt chéo chân đưa mũi giày đến trước mặt nam nhân, “Xử lý nó sạch sẽ, để cho ta nhìn xem tác dụng của ngươi, nhắc nhở trước —— Đừng dùng bàn tay còn dính máu, hiểu chưa?”

Hắn bị đặc công đánh qua, bị đề ra nghi vấn suốt 24, cũng như giọt nước không vào.

Nhưng tới cửa này, Rona do dự.

Trong lòng tràn đầy cừu hận.

Hắn không có dự liệu đến con đĩ trước mắt sẽ dùng thủ đoạn vũ nhục cực đoan.

Nhưng hết thảy đều đã phí công.

Việc đã đến nước này, hắn rất hối hận trước đó dùng thủ pháp vẽ bánh nướng để treo Faraday, nếu như biết phía trên coi trọng chuyện này như vậy, liền nên để cho lão già kia vào công ty trước, đằng sau lại đạp đi thì cũng không phải việc khó gì.

Dù sao, hết thảy đều phải quy công cho sự khinh miệt và tự đại của hắn, tổng thể chính là bị chơi sập như vậy.

“Ân?”

Meredith rên khẽ một tiếng.

“Ta, ta đã biết.”

Môi hắn run rẩy, khó khăn không biết có nên bán đi tôn nghiêm cuối cùng không.

Đáng tiếc, đám người bộ bộ kinh tâm trong công ty, thường thường không có làm tốt giác ngộ để liều chết.

Không có ai muốn thua.

Dù có ghê tởm nữ nhân này, hắn cuối cùng lè lưỡi, bắt đầu xử lý vết bẩn trên giày của cấp trên.

Meredith liên tục gật đầu.

“Rona, thật thông minh.”

Đặc công sau lưng hai mặt nhìn nhau, biết có người muốn xong đời.

Militech sẽ rửa sạch phế vật như thế nào?

Ánh mắt Meredith lạnh lẽo.

Tấm thép nạm bên mũi giày của nữ Corpo đột nhiên nghiêng qua một bên, tiếp đó trên đùi bộc phát mạch lạc khi bắp thịt dùng sức ——

Phanh!

Một dòng máu vang vọng trong phòng với âm thanh nghèn nghẹt nặng nề.

“Ách.”

Phù phù.

Xương quai hàm nam nhân sai chỗ, nằm rạp xuống đất rồi co quắp, rõ ràng một kích vào đầu này đã cơ hồ muốn mệnh của hắn.

Meredith phủi tay, đứng lên.

“Xử lý sạch. Trước đó gia hỏa này liên hệ Faraday để cướp hàng hóa của Dogtown, ta còn không có tính sổ sách đâu… Kẻ ngu ăn cây này rào cây khác.”

“Còn có… Vật và người ta muốn ở đâu?”

Đặc công đối diện gật đầu, “Thủ lĩnh, cũng không có vấn đề gì, tên Solo kia lập tức tới.”

Meredith đã bỏ ra rất nhiều công sức mới cầu đến tài nguyên từ trong tay tình nhân của mình, một tên Edgerunner từng thanh danh vang dội ở Night City.

Nữ Corpo này hướng vuốt vuốt tóc ngắn màu vàng nhạt ra sau, “【 Anthony ( Anthony · Gilchrist )】 gần nhất đang làm gì đâu?”

Đặc công lắc đầu, “Thủ lĩnh, gần nhất hắn giống như đang phụ trách nghiệp vụ khác.”

Meredith hận thấu kẻ ngu chỉ biết tố cáo mỗi ngày kia, nàng thề sẽ tự tay gạt hắn ra công ty ở một ngày nào đó, ít nhất đừng để hắn ngồi đó chướng mắt, nàng một mực đang chờ đợi cơ hội này.

Đáng tiếc là, Anthony liền như chiều cao thấp bé của hắn, vô cùng khéo đưa đẩy, cơ hồ chưa từng phạm sai lầm.

So sánh ra thì Meredith tương đối thô ráp đều dựa vào tình nhân của mình mới cản được vài lần tình huống tuyệt vọng.

“Phanh phanh phanh!”

Ngay tại khi Meredith muốn nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng đập nhẹ nhàng.

Meredith lập tức dừng bước.

Nàng hơi nghiêng cằm, bảo an cường tráng đã đến gần cửa, Meredith lại vịn tay lên trán, kiên nhẫn chờ đợi.

Cửa tự động mở ra.

Trên hành lang hơi có vẻ mờ tối của No-Tell Motel không có vật gì, chỉ có đèn nê ông màu hồng nhạt tràn đầy sức dụ dỗ.

Tư thế cầm súng của đặc công cực kỳ tiêu chuẩn, sai lầm lớn nhất khi quan sát góc chết chính là lộ ra vũ khí từ góc tường, bại lộ vị trí của mình —— Nhưng người lính này rõ ràng sẽ không.

Thấy đồng bạn sắc mặt không thích hợp, một tên đặc công khác đã tạo thành đội hình đan xen hỏa lực với đồng đội, bắt đầu quan sát cấp tốc.

“Ách?”

Đặc công phát ra giọng nghi ngờ.

Hai người bọn họ một trái một phải nhìn xem hành lang, nơi góc mắt tựa hồ thấy có gì đang động ——

Fuck!

Nam nhân có sải tay dài quá mức giống như một con nhện treo ngược từ trần nhà, đã vọt tới đặc công trước mặt như đang chụp mồi.

Meredith sững sờ, vội vàng móc súng.

Nhưng mà tiếng khi Sandevistan khởi động đã quanh quẩn ở bên tai.

Tiếng nói khô khốc vang dội bên tai Meredith !

Trong nháy mắt giống như bị người níu lấy da đầu, nàng lạnh cả người ——

“Hắc, đừng động, tiểu bảo bối.”

Người kia nói chuyện tựa hồ rất không đứng đắn, hai tay rất dài, gương mặt gầy gò, mặc Rock n’ Roll màu đen lộ ra cánh, mặt mũi là khí tức khinh bạc của tay ăn chơi.

Hắn gần như sắp tiến tới trên mặt Meredith, “Chậc chậc, thật thơm ——”

Meredith nhịn xuống khủng hoảng và khó chịu trong lòng, “【 Papa Sunrise?】”

Hai khẩu súng lục trong tay nam nhân bị hắn tháo băng đạn rồi vứt sang một bên, hắn nặng nề ngã xuống ghế sa lon, “Đừng nhìn thuộc hạ của ngươi, chỉ là tạm thời gặp nhau với lão bà của mình ở trong mộng mà thôi… Hắc hắc, Night City vẫn là bộ dạng cứt chó này.”

Hắn tham lam ngửi ngửi mùi thơm hoa cỏ để tăng cảm hứng trong phòng, “Nói chuyện a, mỹ nhân từ Militech, ai bảo ta được vớt lên bởi những kẻ phía trên không biết chùi đít nữa nha?”

Meredith cứng đờ quay sang, khom lưng đặt súng xuống đất.

“Vớt?”

Papa Sunrise nhún vai, “Đúng, bị người ta đánh thất linh bát lạc, kém chút bị ném xuống biển cho cá ăn —— Như ngươi thấy, tay giả siêu dài có thể để các nữ nhân yêu chết này chính là vật từ công ty của các ngươi.”

Đang khi nói chuyện, hắn dựng thẳng lên một ngón tay sơn đen, cơ hồ dài bằng bàn tay người trưởng thành bình thường.

Nếu có người nhận biết Street Kid không có chút nào danh tiếng như Pilar mà nói, vậy hắn hẳn là sẽ cho rằng đây chính là Pilar phiên bản lớn tuổi.

Meredith lộ ra một nụ cười gượng gạo, “Chúng ta cần ngươi ra tay điều tra một người… Người này làm hỏng rất nhiều chuyện của chúng ta ở Dogtown và Night City, nhưng mà gián điệp cắm vào Arasaka đều không tra rõ ràng lối vào của gia hỏa này.”

“Hơn nữa gián điệp còn lộ ra Arasaka muốn đưa một nhóm vũ khí đi Dogtown, ngươi biết… Tốt a, ngươi không biết. Dogtown quan hệ không tệ với chúng ta, nhóm vũ khí này sẽ đoạt chiếm thị trường, dù sao chúng ta không quá xem trọng việc nghiên cứu Smart Weapon.”

Sunrise khoát tay áo, “Xem ra nữ nhân chỉ biết lên giường và loay hoay tại chỗ như ngươi không biết cách nói rõ ràng.”

“Thứ nhất, ngươi để cho ta giết một người, ách hoặc tra ? Đéo ai quan tâm.”

“Thứ hai, ngươi để cho ta phá hư kế hoạch vận chuyển của Arasaka, đúng không?”

“Tốt, vị nữ sĩ ngực lớn này, phiền phức đưa tình báo cho ta, OK?”

Sắc mặt Meredith cực kỳ lúng túng, “Tình báo không có rất nhiều… Nhưng gián điệp của chúng ta lộ ra có kẻ tên Joey · Livani bây giờ đang làm việc này, hắn phải chết… Có kẻ tên là Lin, ngươi cần tra giúp chúng ta.”

Solo từng có chút tên tuổi tại Night City đã vỗ tay cái độp, “Lấy tiền ra a.”

Ánh mắt Meredith nghi hoặc.

Papa Sunrise cười cười, “Theo lý mà nói, ta đều không muốn phản ứng việc chó má ở cấp bậc của ngươi, nhưng không có cách nào… Ai bảo cha ngươi ở công ty thích thế đâu ? Nhưng mà việc gì ra việc đó, ngươi phải ra tiền, mấy năm nay kiếm không thiếu a? Còn định thăng chức tăng lương, vậy thì thống khoái bỏ tiền a.”

Meredith cắn răng, con mắt lóe sáng lên .

Lập tức nàng móc ra một con Chip mã hóa từ trong túi, “ 3 triệu trong này là toàn bộ vốn lưu động ta có thể ra, nếu muốn cổ phiếu khác, còn có chút đầu tư —— Vậy cần một quãng thời gian.”

Papa Sunrise đứng lên, chiều cao sợ rằng có 1m8, tứ chi thon dài nhưng lại cường tráng, rất quái dị, hắn cười đểu nói: “Vậy thì gán nợ tại chỗ ?”

Meredith triệt để không có chiêu.

“Hôm nay… Ách, có chút không tiện.”

Papa Sunrise đảo qua trên dưới, “Sách, ngươi cũng bao nhiêu tuổi, còn chưa ngừng chảy sao ? Được rồi được rồi, lão tử đi ra ngoài tìm người. 3 triệu liền 3 triệu… Ngô, bất quá đã lâu rồi chưa trở về Night City, phải xem người quen, hỏi một chút các lão bằng hữu có đối xử tốt với con của ta không ——”

“Chuyện của ngươi tốt nhất không phải hôm nay, ta cần mấy ngày thời gian tư nhân.”

Meredith kém chút thở không nổi.

Thẳng đến cửa tự động đóng lại, nữ nhân này mới há mồm thở dốc.

Nàng xem hai khẩu súng và đạn đầy đất, sắc mặt từ trắng chuyển đỏ, cực kỳ lúng túng ——

Sau một khắc liền đá vào 2 tên bảo an nằm như heo chết ở cửa ra vào.

“Mẹ nó thật phế vật!”

……

—————–

Ngay tại khi Lâm Dược thưởng thức rượu ngon, giữa V và Lâm Dược đột nhiên chui vào một người.

Nữ hài nháy nháy ánh mắt nhìn xem Lâm Dược, lại nhìn V một chút.

“Oa a, Lin tiên sinh, lần này đổi phong cách?”

Đang khi nói chuyện, nữ hài đá tới chân băng ghế cao, cưỡng ép đâm vào khe hở giữa V và Lâm Dược.

V sửng sốt một chút, nữ hài trước mặt vươn mặt về Lâm Dược, hất lên hai đầu đuôi ngựa.

Lâm Dược bất đắc dĩ nói: “Rebecca… Ngươi tới đầu sao ?”

Rebecca đè tay trên quầy, đung đưa bàn chân, “Ta thế nhưng rất đúng giờ!”

Nàng lộ ra một nụ cười đắc ý, Gorilla Arm làm tư thế chào ở bên tai.

Kể cả V ngày bình thường không có biểu lộ gì khi ra ngoài Arasaka Tower, cũng bị kẻ không tim không phổi này chọc cười.

Rebecca đột nhiên quay đầu, “Tiểu mỹ nhân, ngươi chẳng lẽ là bạn gái của Lâm Dược?”

Rượu kẹt trong cổ họng Lâm Dược kém chút phun trảo ra.

Người không quen Rebecca, thì cơ hồ không cách nào dự phán hình thức nói chuyện cực kỳ nhún nhảy của nàng.

V chỉ chỉ bản thân, “Ta sao? Không biết…”

Sắc mặt Rebecca sáng lên, “Đúng á đúng á, kẻ như Lâm Dược căn bản không xứng với ngươi, ta cảm thấy Lin tiên sinh liền rất tốt, tính cách ôn hoà……”

Tiếp lấy, nữ hài lớn mật đã làm một ngón tay với Claire trong quầy bar, “ Tequila đặc chế cảm tạ!”

Claire cúi người nhìn qua Rebecca, “Đã trưởng thành sao, thân yêu?”

Rebecca cắn răng, “Ngươi tại sao cũng giống bảo an ngoài cửa ?! Ta đã trưởng thành! Tới rất nhiều lần, giờ còn chưa quen thuộc sao?”

Claire cười cười, “Một ly Tequila, rất nhanh liền đến.”

Nghe được nguyện vọng của mình được thỏa mãn, gia hỏa này tiếp lấy nói với V: “Kẻ ngu giống Lâm Dược, liền nên để cho hắn đơn thân, ngươi tiện nghi hắn ——”

Lâm Dược ra tay ngăn trở.

“Rebecca.”

Rebecca quay đầu, tại sao Lin tiên sinh một mực ngăn cản mình nói chuyện với nữ Corpo đâu?

Lâm Dược không thể không lên tiếng, bởi vì có trời mới biết Rebecca sẽ nói lời bắn nổ gì tiếp.

Nhưng V bởi vì đã uống một chút ít rượu, cũng rất tình nguyện nghe cố sự.

Thế là, nàng dùng ánh mắt hơi có vẻ uy hiếp nhìn về phía Lâm Dược.

“Hừ hừ… Ta ngược lại muốn nghe qua cái nhìn của ngươi, hỗn đản này rất không đáng tin cậy sao ? Ngươi nói tiếp a.”

Lâm Dược lúc này rất phiền não, chỉ có thể một tay nhấc chén, mặt ngoài phong khinh vân đạm kì thực nội tâm buồn bực để uống rượu.

Rebecca đếm trên đầu ngón tay, “Ngươi suy nghĩ một chút, hắn không biết uống rượu, phải chăng chứng minh không có tình cảm ? Không biết khiêu vũ, không có nữ hài nguyện ý để hắn pha ! Mỗi ngày đầy đầu chính là làm việc, giải quyết việc cho lão bản…”

Nói đến phần sau, gia hỏa này còn cố ý hạ thấp âm lượng.

Bởi vì lão bản này chính là chỉ Lâm Dược.

Lâm Dược thở dài, “Tiểu thư Rebecca, ta không điếc.”

Rebecca làm bộ không nghe thấy, “Nhưng đây đều không trọng yếu, một điểm chủ yếu nhất, hắn không nghe hiểu ám chỉ, minh bạch đi ? Có chuyện gì đáng nói với Street Kid như vậy.”

V cảm giác uống rượu xong nên tâm tình đều tốt, nhất là nghe tới tính cách trước đây của Lâm Dược khi chưa sờ Black Wall từ trong miệng cô nương khác, cảm giác gia hỏa này cũng rất ngu.

“Vậy ngươi cảm thấy cô nương nào sẽ thích hắn ?”

V một bộ hứng thú dồi dào.

Rebecca khoanh tay do dự rất lâu, “Ta ngược lại thật có thể cố mà tiếp nhận…”

Rượu Lâm Dược đã uống vào lập tức tuôn ra về chén rượu.

Biểu lộ của V trong nháy mắt trở nên có chút quái dị.

Hai cô nương trầm mê nói chuyện trời đất không phát giác được động tác của Lâm Dược, nhưng mà Claire đưa rượu đã ngược lại phát giác.

Nàng một bộ ta không có nói sai về rượu này a, “Là rất liệt đúng không ?”

Lâm Dược mặt không biểu tình nhún nhún vai.

V không để lại dấu vết mà nhìn Lâm Dược một mắt.

Nàng chậm rãi hỏi: “Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?”

Rebecca nghiêm trang nói: “Tóm lại trước tiên cần phải hẹn hắn ra, kẻ này rất khó hẹn…Hắn đều không thường đáp lại tin nhắn mà ta gửi.”

“Hắn rất phù hợp làm lính đánh thuê, nhưng ta cảm thấy hắn không thích hợp công ty… Về sau nếu có ủy thác mà nói, làm một trận với tiểu đội chúng ta thì cũng có thể để Lin tiên sinh bớt bận tâm một chút.”

V thở dài, “Vậy chỉ sợ rất khó.”

Nghe xong câu nói này, biểu lộ của Rebecca trong nháy mắt đã hơi khó coi.

Nhưng nàng rất nhanh cười cười, nâng chén về phía Claire nói cảm tạ, “Ngô, thật đáng tiếc… Hắn nhận được món quà mà ta gửi chưa? Hình vẽ xấu trên Nekomata.”

V: “Thu đến, hắn rất hài lòng.”

Rebecca uống Tequila một hơi cạn sạch, “Không tệ không tệ, tiểu tử này biết hàng, tác phẩm của ta thế nhưng là rất hiếm hoi.”

Nàng nhảy xuống băng ghế, cắm tay ở trong túi, nụ cười cũng rất rực rỡ.

“Vậy ta đi toilet một chuyến, chẳng mấy chốc Maine sẽ đến ! Chúng ta gặp ở chỗ cũ.”

“Bái bai V, rất hân hạnh được biết ngươi.”

V cười cười, đưa mắt nhìn Rebecca rời đi.

“Lin… Không cần trả lời tin nhắn của nàng.”

Lâm Dược thở dài, “Ta không có trả lời.”

V chậm lại động tác uống rượu một chút.

“Hừ hừ, không có quà nhiều lúc nữ hài sẽ mạnh miệng.”

Nói xong câu đó, mặt của nàng vùi vào dưới cổ áo rộng lớn của áo jacket, thấy không rõ thần sắc, dần dần biến mất ở trong làn sóng người được đèn không khí xanh lục của Afterlife chiếu rọi.

……

An bài nhiệm vụ gặp mặt đã đúng hạn cử hành.

Lâm Dược ngồi ở trên ghế sa lon tới gần cửa ra vào, liếc mắt nhìn nam nhân ngồi ở quầy, tên kia mặc áo khoác đen, mang theo mũ da cũ kỹ, quái dị chính là tay áo thật dài của hắn, bây giờ đang ngồi ở chỗ của mình và V.

“Xem xong Lin tiên sinh, rất kỹ càng… Giá cả vừa phải, chúng ta sẽ làm.”

Maine gỡ xuống Chip sau cổ, bên trong là con đường Lâm Dược an bài để hắn cướp đội xe, đây đều là lộ tuyến mà Jackie và V điều tra xác định rõ ở giai đoạn trước.

Lâm Dược mỉm cười.

Đây là trả lời theo dự liệu, cơ hồ tương đương với đút cơm vào trong mồm, chỉ cần làm theo là được.

Không có mấy tên lính đánh thuê sẽ cự tuyệt chuyện lặt vặt như cướp xe.

Tính nguy hiểm đi, chắc chắn có, dù sao Night City không có mua bán một vốn bốn lời.

“Rebecca đâu?”

Lin tùy ý hỏi.

Dorio cắn thuốc lá, “Xin lỗi, nàng nói mình đau bụng.”

Lâm Dược tùy ý hỏi một câu, đưa ánh mắt từ xẹt qua trên mặt Maine, Dorio, Pilar mấy người.

Cuối cùng hắn dừng ánh mắt lại chỗ Kiwi đứng hút thuốc tựa cạnh ghế sa lon, đương nhiên, cũng có Lucy đang nhìn mình chằm chằm.

Kiwi sửng sốt một chút, không biết Fixer có bối cảnh cơ hồ rõ từ Arasaka đang nhìn mình chằm chằm làm gì.

Rõ ràng, Maine cũng phát giác không thích hợp.

“Có chuyện gì sao? Lin tiên sinh.”

Giọng Kiwi truyền đến từ dưới mặt nạ.

Lâm Dược gật đầu, “Có, nghiêm túc làm việc, không cần suy nghĩ đi tra ta.”

V vốn khoanh tay ngồi ở bên cạnh, chỉ là nhìn xem, nhưng khi âm cuối của câu nói này rơi xuống, cơ hồ trong tích tắc con ngươi đã tản ra ánh đỏ nhàn nhạt rồi phong tỏa Kiwi.

Con mắt Kiwi trừng lớn, trong mắt nàng, RAM cần có để xâm lấn nữ nhân lạnh như băng kia quá cao…

Cách cách!

Hồ quang điện nhanh chóng nổ tung, cơ thể của Kiwi bắt đầu tuỳ tiện rung động.

Cơ hồ là sau 1 giây ——

Lucy đã rút ra Monowire!

Nhưng nàng còn không động một bước, Monowire giống như mất khống chế một lần nữa rụt về cái rãnh.

Cái này…

Maine bỗng nhiên đứng dậy.

Hắn nhìn chằm chằm V, “Đây là ý gì?”

Xem như lão đại, hắn không muốn thấy được việc Fixer tùy ý chèn ép, bọn hắn có thể tiếp nhận công việc, nhưng không phải ăn xin.

V giương lên cằm, “Hỏi nàng một chút a.”

Kiwi gần như quỳ xuống đất với hai chân đan vào nhau, may mắn có Maine lôi kéo cánh tay của nàng, bằng không thì liền thật sự yếu đuối nằm xuống.

Nữ nhân tóc hồng mặc áo da màu đỏ này cúi đầu, con mắt lập loè chương trình tia sáng báo sai, truyền tới giọng điện tử đứt quãng, “Xin lỗi… Lin, Lin tiên sinh.”

Lâm Dược lắc đầu, “Thôi V.”

Maine thở ra một hơi, ra hiệu Dorio nâng nàng đứng lên.

Nếu Pilar nâng nữ nhân này, có khả năng lại chân tay lóng ngóng, hắn đã là kẻ tái phạm ở việc quấy rầy hai vị Netrunner này.

“Rebecca theo chân ta làm chút bản sự, nhưng đừng tưởng rằng ta rất dễ nói chuyện. Lòng hiếu kỳ không phải là chuyện tốt tại Night City, không nên nhìn, không nên hỏi thì tốt nhất đặt ở trong bụng.”

“Được không Kiwi?”

Lời này mặc dù nói cho Kiwi nghe, nhưng mà biểu lộ của Lucy cũng rất khó coi —— Cơ hồ cũng là đồng thời tát nàng một cái.

Nữ nhân cao quý nhìn như bình hoa, chó của công ty Arasaka này, nguyên lai là Netrunner cao cấp có thể đạt tới miểu sát trong nháy mắt sao?

Pilar giơ hai tay lên, “Oa a, chuyện này không liên quan gì đến anh em chúng ta phải không ?”

Lâm Dược cười cười, “Đương nhiên không có việc gì, làm việc thật tốt, tiền… sẽ đến sổ sách đúng giờ.”

Maine chậm rãi ngồi về ghế sa lon, dưới kính râm là ánh mắt gì, Lâm Dược không biết được.

Thế là trong phòng trầm mặc thật lâu, Maine giơ tay lên, “Tất cả giải tán đi, ta muốn nói riêng một việc với Lin tiên sinh.”

Thành viên tiểu đội rời đi.

Lâm Dược lại lộ ra nghi hoặc, hắn phát giác trạng thái hôm nay của Maine rất kỳ quái.

V không nhúc nhích, Maine liếc mắt nhìn, sau một hồi đã mở miệng.

“Lâm Dược… Có thể có quan hệ với NUSA.”

V đầu tiên là sững sờ, ánh mắt không tự giác nhìn về phía Lin.

Lâm Dược mặt không biểu tình, phun ra một điếu thuốc, “Nói chuyện phải chịu trách nhiệm, Maine.”

Maine ngậm lấy điếu thuốc chậm rì rì nói: “Tin tưởng ta, trọng lượng của FIA đủ nặng a?”

Lâm Dược không có ý định cắt đứt.

Maine lần này nói rõ ràng mười mươi ra: “Hôm nay có bằng hữu từ NUSA tìm tới cửa, nói hạng khoa học kỹ thuật nào đó bị Lâm Dược lấy đi… Tiểu tử này thật giống như biết rất nhiều việc của NUSA, đem người liên lạc… ách bằng hữu của người bạn kia ? Quản mẹ nó là gì, tóm lại lừa gạt.”

“Nói hắn nhận biết bằng hữu làm đặc công của ta, cho nên cầm đi vật kia.”

Lâm Dược lẳng lặng nghe Maine giảng thuật, nhưng ánh mắt V lại càng ngày càng nặng.

Nàng cơ hồ đã mở miệng ở một giây sau.

“Bằng hữu làm đặc công của ngươi có tên là gì ?”

Maine hút một ngụm thuốc sâu, “Không phải ta không muốn nói… Mà là cấp bậc của ngươi có lẽ đều không cách nào tiếp xúc đến tư liệu thân phận của hắn. Ngươi đừng nhìn hỗn đản như ta kiếm cơm ăn khắp nơi ở Night City, nhưng hắn không phải… Xin lỗi, ta không thể nói tên của hắn.”

“Muốn giết ta hay là như thế nào, tùy theo ngươi a.”

Lâm Dược nhíu mày nhìn xem Maine, “Vì sao?”

Bây giờ Lâm Dược kỳ thực rất khủng hoảng, hắn không biết vì sao Maine sẽ nhận biết người của FIA, không biết có phải do ký ức đánh mất không, khi hắn lùng tìm trí nhớ kiếp trước thì trong đầu giống như có kim châm, khóe miệng của hắn cũng nhịn không được rung động mấy lần.

Maine ngẩng đầu nhìn ánh mắt sâu thẳm của Lin tiên sinh, “Ta từng nhập ngũ, ngươi biết đến… Mặc dù chính khách ở NUSA là chó má, nhưng đội hữu cũ của ta không phải, ta chỉ che giấu tên của hắn trong những lời này.”

“Đến nỗi vì sao muốn nói… Là bởi vì ta không cảm thấy ta có thể tự mình tra được gì, Lâm Dược rất thông minh, có đầu óc, khi chúng ta làm việc với nhau, hắn đã tiến bộ với tốc độ dùng mắt trần có thể thấy, kỳ thực —— Ta không tin hắn là có nội tình làm chó săn của FIA.”

Rất phiền phức.

Lâm Dược bây giờ cơ hồ có thể cảm thấy được ánh mắt nghi hoặc của V đang như có như không quét nhìn mình.

V biết Faceplate là khoa học kỹ thuật của NUSA, nhưng Lâm Dược lắp đặt Faceplate thế nào, ngoại trừ chính hắn, không có ai biết.

Người bạn kia là ai, Lâm Dược quyết định bắt đầu phỏng đoán.

Hắn rất nhanh nhớ tới tình huống trước đó khi chạy trốn với Farida khỏi khu công nghiệp thành bắc:

Hôm đó khi Lâm Dược nhìn thấy Farida ( chương 90 ).

……

Farida liều chết chống đỡ nắm đấm của Lâm Dược, “Con chó đáng chết từ Arasaka!”

Bên tai là tiếng tiểu đội đột kích Barghest phá cửa chống nổ bên ngoài x ——

“Farida! Là ta, ta được Reed phái tới… Solomon · Reed! Có nhớ không?”

Lâm Dược biết đây là cơ hội duy nhất để hắn có thể bắt được Faceplate, chỉ có thể gầm nhẹ ra câu nói này như còn nước còn tát.

Quả nhiên, Farida đã rối loạn trận cước, cây súng lục kia bị Lâm Dược đánh rớt, lập tức đá qua một bên, hắn tận lực làm cho mình thân mật, hai tay đặt ngang chậm rãi để súng xuống:

“Hắc! Farida, tỉnh táo.”

Farida chống tay lên bàn, hô hấp dồn dập, nhìn chằm chặp nam nhân xa lạ này.

“Không có thời gian giải thích, ta không biết tiểu đội ngoài cửa tới từ bên nào, nhưng ngươi phải giúp ta —— Ta sẽ bảo đảm an toàn của ngươi, được chứ?”

Trong căn phòng đã nhất thời bình tĩnh trở lại, ánh mắt Farida càng không ngừng bồi hồi về cửa và mặt Lâm Dược.

Đáng chết!

Lâm Dược cũng hô hấp dồn dập, lại dông dài thì sẽ bị cắn chết cái đuôi——

“Bọn hắn muốn kích nổ !”

Farida hô một tiếng, phản ứng trước tiên của Lâm Dược là đừng để bác sĩ nằm tại chỗ này ——

Oanh!!

Sau khi bảo vệ Farida, Lâm Dược lắc đầu, ù tai tràn ngập não hải.

Farida hô to: “Đi mau!”

Rõ ràng vị bác sĩ này làm xong lựa chọn, chỉ đường giúp Lâm Dược, thuận tiện cầm lên súng dưới đất, nhắm ngay hướng cửa nơi tiểu đội đột kích còn chưa xông tới rồi bắn mấy phát.

Khi đi ngang qua một phòng máy cỡ lớn, Lâm Dược dừng bước, hắn hơi chút do dự để cho Farida chờ tại chỗ.

“Đều lúc này, còn muốn làm cái gì?”

Lâm Dược tay khẽ run cắm Chip vào mã hóa phòng máy, “Nhanh lên, nhanh lên nữa…”

Hắn chỉ có thể cầu nguyện tốc độ copy số liệu của nó đủ nhanh, mà vì Farida mang Lâm Dược vào thông đạo đặc thù này nên pháo máy không có chủ động công kích bởi vì chức năng phân biệt địch ta, nhưng tiểu đội Barghest phía sau lại bị những công trình này tạm thời cản trở cước bộ.

Farida ôm súng đề phòng tại cửa ra vào, nàng cho rằng “đặc công” đang phá huỷ kho số liệu.

“Nhanh lên!”

Fuck!

Lâm Dược mới vừa copy số liệu, lúc này ICE trong server đã xuất dodọn, chương trình phản xâm nhập trên chip mã hóa đang phá giải, mặc dù đang load, nhưng không phải copy số liệu.

Còn lại 10%, mặc kệ!

Lâm Dược một tay tách rời ra Chip mã hóa, mấy viên đạn Smart Weapon mọc ra mắt đã trực tiếp bay tới trán!

Nhưng đều không phải là công kích Farida, mà là Lâm Dược.

Farida không hổ là Binh sĩ Barghest cũ, độ chính xác và tư thế bắn trả không kém chút nào, nhưng nàng rất cẩn thận, cũng dùng hỏa lực để áp chế đối diện ——

Khẩu súng của nàng có uy lực rất lớn, dù sao có thể trực tiếp xuyên vào Subdermal Armor của Lâm Dược, phải biết lớp da thịt này đã là thăng cấp qua.

Hai người giao nhau yểm hộ, Farida cười lạnh một tiếng, “Chiến thuật huấn luyện binh sĩ của Hansen, ngươi làm qua tại Barghest?”

Lâm Dược cự tuyệt trả lời tránh bại lộ x càng nhiều nội tình, “Đi ra ngoài trước rồi nói!”

Lúc này, đầu đường quận Watson, từng chiếc xe vận binh【 Behemoth 】của Militech đang phi nhanh!

Phía trên cũng là tư binh mà Militech nuôi dưỡng ——

“Lái nhanh lên cho lão tử.”

Binh sĩ dưới chân giẫm chết chân ga, một đường xông vào trong nhà xưởng ở NID, trên cầu lớn thông hướng những địa phương khác ở quận Watson, theo xe vận binh Militech chạy qua, NCPD đã theo sát phía sau kéo đường cảnh giới, Cơ giáp chiến đấu của cảnh sát cũng đạp bước chân nặng nề mà chậm rãi đi tới, hỏa lực đường kính lớn ngăn trở mỗi một chiếc xe định thông qua nơi này.

Những hàng xe này trong quá trình chạy, phần thần đã nhô lên giống như cánh ngắn ——

Từng bộ Drone【 Militech · Wyvern 】 xuất động ong thợ, vỗ ra tạp âm dày đặc rồi xông thẳng vào bầu trời đêm!

Trên mặt đất của nhà máy trống trải, Farida và Lâm Dược cảnh giới một trước một sau để tiến lên.

Một viên đạn gào thét mà đến!

Lâm Dược trong nháy mắt khóa chặt địch nhân!

Ông phanh!

Nekomata trong tay Lâm Dược, bởi vì gắn thêm C-Thru mà Pilar làm ra , trực tiếp đánh xuyên một cái container, binh sĩ Militech phía sau đã bị xuyên lồng ngực khi không phòng bị chút nào !

Chung quanh lỗ đạn là nước thép vàng óng hòa tan, uy lực của Tech Sniper Rifle đã phát huy vô cùng tinh tế tại lúc này!

“Đánh không tệ, đường rút lui thì sao?!”

Farida lúc này không giống nữ bác sĩ, giống như là… Chiến sĩ.

Lâm Dược chỉ chỉ xe, “Đua xe —— mẹ nó bả vai ta bị ngươi đánh phế đi.”

Farida tiến vào chỗ người lái chính, Lâm Dược đóng sầm cửa xe lại, “Lái vững chút!”

Đang khi nói chuyện cả người hắn lộ ra cửa nóc xe, cắm Chip mã hóa vào sau cổ, từng kho số liệu bắt đầu bắn ra tới, cũng là tên và tin tức cơ bản, hành động dàn khung, chi tiết của một số người…… Toàn bộ hết thảy……

Lâm Dược liền nghĩ ra giải pháp tốt nhất để cho cục diện rối rắm này trong mấy giây —— Chip cứu mạng của Sasha!

“Ong ong”

Lâm Dược một bên đánh úp lấy địch nhân đuổi theo phía sau, một bên gọi điện thoại cho Jenkins.

“Uy? Lin… Chỗ của ngươi rất ồn ào.”

Lâm Dược vội vàng chuyển thành kiểu nói chuyện yên lặng, nói: “Không có thời gian nói, cầm chắc thư này… Coi như, coi như là thứ ta dùng để nhập đội ! Ta có thể không cầm được tình báo ở Dogtown thay ngươi, phân lượng này đã đầy đủ.”

Jenkins nhìn xem đầu kia cúp điện thoại, một văn kiện mã hóa đã truyền tới thông qua Subnet của Arasaka.

Vị lão bản này cau mày nhìn xem số liệu trong Optic, biểu lộ dần dần đặc sắc ——

“Fuck!”

Jenkins dự cảm phát sinh đại sự vội vàng hướng hồi báo lên trên, sau khi lấy được chắc chắn đã giao một bộ phận số liệu cho Netrunner của Arasaka để tiến hành nghiệm chứng.

【 Gọi tới: Lin 】

Nhưng mà điện thoại cũng đã không kết nối được, “V đâu?”

Âm thanh của AI quanh quẩn trong phòng: “ tiểu thư V trước mắt đang trên đường làm nhiệm vụ, ta sẽ vì ngài bật ——”

“Không cần, mẹ nó thật cứng nhắc.”

Jenkins chống hai tay lên mặt bàn, “Tìm Phòng an ninh, dùng người của chúng ta, mau một chút!”

Đang khi nói chuyện, hắn thông qua kho số liệu đã tra ra được Lin đang làm gì, là một vụ án có liên quan tới công trình của đặc công Militech, đầu Jenkins xoay chuyển rất nhanh, lập tức hiểu ra đầu đuôi của chuyện này.

“Nhập đội… Nhập đội là cái gì?”

AI trí năng hồi đáp: “Ở thời cổ đại của Trung Quốc, quần thể biên giới sẽ lấy hành vi phi pháp xem như cam đoan từ đó gia nhập vào. Xin chú ý, từ ngữ này có sự phụ thuộc nhất định vào nhân sinh, và khuynh hướng phản xã hội, ngài có lẽ nên tiến hành tư vấn tâm lý tương ứng với nhân viên này.”

Jenkins cười cười, âm tiết ngắn gọn lại biểu đạt nội dung cực kỳ phong phú.

Lin là người rất thông minh, Jenkins đốt một điếu xì gà, đổ một ly Whiskey cho bản thân.

“Phòng an ninh yêu cầu cho phép.”

Jenkins nghe được chỉ lệnh từ AI, “Cho phép hành động, tìm được nhân viên này tại quận Watson cho ta, mẹ nó phải làm nhanh nhất có thể !”

……

Một bộ Drone phun ra hỏa diễm kịch liệt đã cắm xuống dọc theo đường sông của quận Watson, “Mẹ nó tại sao đều là người của Militech?”

Lâm Dược một bên gào thét hỏi Farida, một bên không ngừng ứng phó Drone liên tục không ngừng đánh tới.

Lúc này, Sasha gọi vào.

“Lâm Dược, vừa rồi Netrunner của Militech dùng số liệu quá liều ở trong Cyberspace để gạt ta ra Subnet, xin lỗi!”

Nghe được giọng của Netrunner, Lâm Dược an lòng một chút.

“Tìm con đường, Sasha, ta bị Militech cắn lên!”

Giọng Sasha có chút suy yếu, “Con đường đã kế hoạch được gửi đến hệ thống hướng dẫn trên xe của ngươi, dọc đường có NCPD, tần số Radio cảnh sát cũng được chuyển vào Radio xe.”

Hoàn mỹ.

Lâm Dược một bên tiến hành đánh úp, một bên hỏi Sasha, “Còn có thể chống đỡ sao?”

Sasha thở hổn hển, “Còn được.”

“Kho số liệu thành thị của NCPD có phòng thủ quá nghiêm mật, có rất nhiều 【 quản trị mạng 】 trông coi, ta không giúp được ngươi, Lâm Dược ——”

Lâm Dược lắc đầu, “Ngươi đã làm đủ nhiều, cảm ơn ngươi.”

Ngay tại lúc nói chuyện, một đợt Drone lại cắn lên, đạn bắn vào vỏ xe giống như đá nặng đánh vào miếng sắt, phát ra tiếng sàn sạt, trên mặt Lâm Dược lúc này cũng ăn phải vài phát đạn Smart Weapon.

Farida cúi đầu dồn sức đánh tay lái, chui vào một lối nhỏ ở quận Watson theo số liệu mà hướng dẫn gửi tới, hô lớn: “Ta có nhà an toàn!”

Lâm Dược bị hỏa lực ép tới không nhấc đầu lên được, nhưng lại không thể không khiêng tổn thương để tiêu diệt Drone theo sau, nếu là lốp xe hoặc xe bị đánh hư, đêm nay liền thật sự xong!

“Vậy liền đi chỗ của ngươi!”

Lâm Dược một phát tiếp lấy một phát cuối cùng giải quyết xong Drone, tạm thời có thể nghỉ ngơi.

Hắn chui trở về tay lái phụ, Farida dính máu đầy người nhìn ở trong mắt lại không có bất kỳ gợn sóng nào, “Vừa mới bắt đầu không tin ngươi là người của Reed, nhưng lấy thân thủ này, ta có chút tin tưởng ——”

Lâm Dược thở hổn hển, cúi đầu không nói gì.

Hắn vốn chỉ lừa gạt dưới ý muốn nhất thời, thậm chí tại ngay từ đầu, hắn cũng đang muốn bắt cóc Farida……

Vạn nhất một lúc nữa tình báo không khớp đâu? Lâm Dược không biết những chi tiết giữa nàng và Reed… Có lẽ sẽ bại lộ.

Lúc này, chỉ có số liệu mà nhân viên điều động từ NCPD không ngừng thông báo, trong lỗ tai vẫn là tiếng vang cực lớn của đủ loại vũ khí công kích vừa rồi.

Đúng lúc này ——

“Cẩn thận!”

Lâm Dược quay đầu theo bản năng, trong bóng tối ngoài cửa sổ đột nhiên xông ra một chiếc xe, Lâm Dược dùng tay ngăn trở xtrán, đạo cường quang kia thậm chí để cho hắn ngắn ngủi lâm vào choáng.

Quán tính cực lớn truyền đến!

Xe bay lên cao cao, cấp tốc lăn lộn trên mặt đất, phát ra tiếng vang to lớn, cửa tiệm bên đường đều là thét lên vì hoảng sợ, nhân viên điều động từ NCPD còn đang líu lo không ngừng trong kênh……

Ách……

Chóp mũi Lâm Dược tràn ngập mùi gay mũi từ cồn CHOOH2, dưới thân một mảnh lạnh buốt.

Nhiên liệu đã chảy ra——

Dựa vào!

Hắn liều toàn lực định đứng lên, nhưng phát hiện mình không xê dịch được, ánh mắt mơ hồ đang tìm kiếm bóng dáng của Farida.

Một đôi ủng chiến xuất hiện ở trong tầm mắt, binh sĩ kia đã đá bay súng trong tay Lâm Dược ra ngoài, tựa hồ cũng muốn lộ ra ánh mắt ngoan độc dưới mặt nạ chiến thuật.

“Con mẹ nó ngươi cho rằng mình là ai? Ân ? Anh hùng đường phố sao ?”

Đang khi nói chuyện đã giơ báng súng lên cao cao!

Phanh!

Trong tầm mắt chợt lóe của Lâm Dược, Farida giơ súng ngắn, lỗ đạn xuyên qua đầu tên kia.

Nàng lảo đảo đi tới, đưa tay ra ——

“Chiến sĩ, đừng ngã xuống.”

……

Sau đó, Lâm Dược thuận lợi dùng tên tuổi của Reed để lừa gạt đến Behavioral Imprint-synced Faceplate.

Xem ra, Maine nói tới chính là Reed.

Kiếp trước mặc dù mình là người viết hướng dẫn chơi game nên biết rất nhiều tin tức, nhưng mà rất nhiều việc nhỏ không đáng kể đã mất đi vì chịu đến Black Wall ảnh hưởng.

Xem ra hiệu ứng hồ điệp còn lớn hơn mình tưởng tượng, vấn đề lớn nhất khi mạo danh thân phận chính là ở chỗ này, rất nhiều chuyện cũng không đáng sợ nếu bị công ty ngửi được hương vị, bởi vì Lâm Dược dựa vào Arasaka —— Nhưng nếu là đối kháng một quốc gia mà kẻ dã tâm cầm giữ, đây là chuyện rất nguy hiểm.

Lâm Dược thở dài, nhìn về phía Maine.

Không thể không nói đại hán này rất nhẵn mịn, cũng rất thông minh.

Từ một phương diện khác mà nói, Lâm Dược cảm thấy đây càng có thể là tính cách khi mình làm Lin đã tạo áp lực cực lớn cho vị cựu chiến binh NUSA này, dù sao mục đích của hắn rất đơn thuần, chính là mũi đao liếm máu tại Night City, thẳng đến trở thành truyền kỳ của nơi đây.

Lâm Dược gật đầu một cái, nói ra một câu: “Maine, ta đã biết…”

Maine giang tay ra, “Nói thật, Arasaka không có gì khác biệt với NUSA ở trong mắt ta.”

Sau khi thốt ra lời này, biểu lộ của V đã rất bất thiện.

“Nghĩ rõ ràng rồi nói chuyện.”

Maine một bộ ta đều đã không thèm đếm xỉa bộ dáng, “Chớ lừa gạt mình. Thế giới chính là như thế, chỉ có điều ta càng buồn nôn việc NUSA không coi tính mạng của bình dân ra gì mà thôi, biểu lộ này là nát nhất trong Bắc Mĩ, ngươi cho rằng có bao nhiêu người tốt sống ở tòa thành thị này a?”

Hắn đứng lên, “Lin tiên sinh, cám ơn tiền chữa trị của ngươi, Victor là bác sĩ tốt.”

Lâm Dược gật đầu một cái, “Không khách khí.”

Đại hán nhìn xem V, “Sister, muốn động thủ sao?”

V nghẹn họng nửa ngày, cuối cùng khoát tay áo.

Maine đốt một điếu thuốc, chậm rì rì đi khỏi phòng.

Không biết có phải ảo giác hay không, vị đại hán nhìn như nhẹ nhõm kì thực lưng đeo rất nhiều này đã có cảm giác như trùng sinh sau khi đi ra khỏi.

Đúng, Arasaka không có gì khác biệt với NUSA.

Nhưng… Không cần gánh vác thứ không thuộc về mình, vậy là đủ rồi.

Hắn chỉ muốn đồng bạn như Dorio, Rebecca, Pilar bình an liền tốt.

Đó là người nhà của hắn tại Night City.

Maine không muốn để cho việc của Sasha diễn ra lần nữa, câu ‘xin lỗi đã để ngươi thất vọng rồi’ kia, có thể vĩnh viễn không nói được ra khoi miệng.

“Chạy a, Maine.”

“Bây giờ không phải là lúc ngươi nên dừng lại.”

Đại ca cường tráng nói như vậy ở trong lòng.

……

—————–

Rebecca né hai giờ trong WC.

Dù Maine nhắn tin có thể rời đi cho nàng, nàng cũng không định ly khai nhà vệ sinh.

Nữ hài cảm nhận được một loại bất lực.

Đó là một tấm lưới lớn thấy không rõ triệt để tách rời mình và Lâm Dược ra.

Có lẽ ngày đó mình nên càng dùng sức thổi hơi đối với Lâm Dược, để cho gia hỏa này tỉnh lại, nói cho hắn biết tâm ý của mình, dù cho… Bị cự tuyệt thì cũng không sao, nàng không thích kết cục ngay cả cơ hội cũng không có.

Trước mỗi lần làm nhiệm vụ, Rebecca sẽ đi quán bar khiêu vũ.

Bởi vì nàng không biết ngày mai mình còn có cơ hội lại nhảy hay không.

Đạo lý lớn nhất mà Night City dạy cho nàng là trân quý hôm nay, cho nên nàng chưa bao giờ ngại biểu đạt tâm ý của mình, thế nhưng có ít người quá trì độn nha…

Buồng vẽ đầy Graffiti và đủ loại ô ngôn uế trong WC đã bị Rebecca đá văng cửa ra.

Dòng nước rầm rầm cọ rửa Gorilla Arm có màu sắc sặc sỡ, nàng có chút mơ hồ trong gương.

Tấm gương của Night City đều như vậy.

Đột nhiên nàng nghiến răng nghiến lợi làm một ngón giữa, “Thật không có tiền đồ a Rebecca!”

Lúc này một nữ nhân tiến vào đã tò mò nhìn nàng, Rebecca rút tay về túi, cúi đầu chậm rì rì đi ra nhà vệ sinh.

Ngay tại khi nàng nhìn chằm chằm vết bẩn trên sàn nhà, vừa đi vừa ngẩn người, một tiếng chửi mắng chói tai đã truyền đến từ nhà vệ sinh nam.

Tyger Claws có mái tóc ngả màu lam đã móc ra Katana rồi chém vào trên tường, lưỡi đao cách khuôn mặt của cô gái tóc ngắn kia rất gần ——

“Mẹ nó, con đĩ chó, để ngươi đi Japantown một chuyến với chúng ta rất khó sao? Ân? Ở đâu không phải kiếm tiền?”

Nữ nhân có quần áo dùng tài liệu “tiết kiệm” dùng hai tay cản trở khuôn mặt, “Cầu ngươi, ở đây là được, ta có thể giảm giá ! Mấy người lên cùng lúc cũng được !”

Đúng lúc này, tiếng bước chân truyền đến, Tyger Claws ngừng bức hiếp, nhìn chằm chằm thân ảnh thấp bé đi qua cửa ra vào, phát giác cước bộ càng ngày càng xa xong đã quay đầu lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Vị Doll này đương nhiên biết kết quả nếu đi địa bàn của Tyger Claws —— Đây cũng là nguyên do nàng kiếm sống ở đây, người đi Japantown sẽ không hiểu thấu mất liên lạc, rất nhiều Doll đều đang đồn… Tyger Claws giết người.

Tên kia liếm môi một cái, phun ra hơi thở có mùi rượu.

“Thật mạnh miệng? Hừ hừ… Vậy chúng ta chặt nàng ngay ở chỗ này a, ha ha ha.”

Rebecca nghe âm thanh sau lưng càng ngày càng mơ hồ.

Ánh mắt tuyệt vọng, đường cong tóc ngắn, còn có chiều cao của nữ nhân…

Trong đầu Rebecca đã lóe lên khuôn mặt tươi cười của Sasha.

Lão ca trong đầu đã dựng thẳng ngón giữa chửi mình, “Rebecca ngươi đúng là ngu xuẩn, lão cha nói rất đúng, ngươi chính là con ngu ! Ngày ngày muốn thiện lương nhân từ, ta mặc kệ ngươi, ngày nào ngươi chết ở trên đầu đường của Night City thì ta mẹ nó cũng không đi thu thi thể cho ngươi !”

Lin tiên sinh lái xe, ánh mắt bình tĩnh, “Đúng, ngươi không thích hợp làm Edgerunner.”

Hô…

Rebecca không thuyết phục được bản thân.

Nàng lẩm bẩm nói: “Lão cha, ngươi chưa từng dạy ta cách để sao Edgerunner tốt, cho nên…”

Nữ hài có nhỏ nhắn đã dừng lại cước bộ, chậm rãi nghiêng đầu về đằng sau.

“Xin lỗi.”

———————–

【 Meredith · Stout 】: Nữ nhân sốt ruột như bị lửa cháy mông từ Militech muốn vớt lại chuyến hàng bị cướp, là một lựa chọn của V khi nhận nhiệm vụ lấy Flathead từ Dexter DeShawn.

【 Anthony · Gilchrist 】: Nội ứng bán tin tức hàng vận chuyển cho Maelstrom, nhân viên Militech.

【 Papa Sunrise 】: Cha của Rebecca và Pilar, từng là Edgerunner nổi danh trong Night City.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập