Chương 149: Q.1 - Phá toái (1/2)

Chương 137: Phá toái (1/2)

Night City, trên cầu vượt tiếp giáp quận Watson và Pacifica.

Tầng mây vừa dày vừa nặng chậm rãi nuốt hết chùm sáng đường chân trời, đường cái có đủ loại Graffiti của bang phái trên lan can hai bên, chiếc xe tải từng là phương tiện giúp Maine làm giàu đang chạy rất chậm.

Trong xe vô cùng an tĩnh, kiềm chế và trầm trọng giống như tầng mây.

Hàng ghế sau là mặt đối mặt, vị trí đã từng thuộc về Rebecca trống không, chỉ có Pilar gối hai đầu cánh tay thon dài dường như đang ngủ gật —— Mà Kiwi và Lucy ngồi ở hai đầu phía đối diện cũng mang tâm sự riêng.

Lucy nghiêng khuôn mặt, ngoài cửa sổ xe vừa vặn có thể nhìn đến khung cảnh khi phi thuyền vũ trụ trong cảng hàng không phun ra hỏa diễm rồi tiến lên hướng về bầu trời thần bí…

Nhưng lực chú ý của nàng không ở nơi này, mà là Maine đeo kính râm ngắm nhìn đường dài vô tận trong kính chiếu hậu, lão đại trên danh nghĩa của tiểu đội các nàng.

Thứ mà Netrunner chạy trốn đã lâu còn ở tầng dưới chót như nàng học được trước nhất chính là nhìn mặt để nói chuyện, trong tiểu đội có loại không khí vi diệu, nàng biết vấn đề ngay ở trên người Maine và Dorio.

Phần lưng rộng lớn của Maine để cho chỗ người lái chính đều không che được hết, có thể thấy một vệt máu khô trên lưng chiếc áo khoác có cổ dựng đứng đặc biệt của hắn… Lucy điều tra qua tình huống của tiểu đội này, cải tạo Cyberware hiện giờ của Maine đã vượt chỉ tiêu.

Ánh mắt như nước chết của Kiwi giao hội với Lucy.

【 Cuộc gọi tới: kiwi】

Con mắt Lucy lóe sáng lên, kết nối điện thoại của kẻ xem như người dẫn đường mình tại Night City.

Giọng của nữ nhân vang lên trong não, “Việc lần này sẽ xảy ra vấn đề.”

Mấy từ đơn giản, không kém bao nhiêu với việc Lucy nghĩ —— Bởi vậy nàng làm xong chuẩn bị Kiwi sẽ nói không làm, hoặc nhìn tình huống rồi sớm rút khỏi.

“Ngươi cảm thấy Maine không gánh được, đúng không? Ta cũng nghĩ như vậy…”

Lạch cạch, Kiwi đốt một điếu thuốc lá, cắm nó vào khe lọc khí trong miệng.

“Hừ hừ… Nghĩ kỹ đường lui sao, Lucy.”

“Ta đang hỏi ngươi một cách rất nghiêm túc.”

Lucy trầm mặc rất lâu, chậm rãi nói: “Arasaka hứa hẹn mỗi người 3 triệu eddie… Ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua chúng ta nếu định rút khỏi sao? Huống hồ ta cần số tiền này, nó sẽ để kế hoạch của ta được triển khai sớm hơn rất nhiều, không có lý do gì để ta không làm.”

Tiếng cười của Kiwi khàn khàn.

“Ngô… Vật mà ta muốn không giống với ngươi.”

“Dù cho kẻ to con này điên rồi, ta cũng phải làm xong việc trước mắt.”

Lucy không rõ, vì sao Kiwi lại còn là một bộ ý chí chiến đấu sục sôi vào giờ phút quan trọng này.

Kiwi: “Đừng nói mỗi người 3 triệu… tiền chứa trong Chip mã hóa, đã đủ để mua mạng của tất cả chúng ta, nếu báo giá cả ra ngoài, ta nghĩ Night City sẽ có rất nhiều người muốn làm việc này…”

Lucy khẽ cười một tiếng, “Cho nên ngươi phát hiện một vài thứ.”

Kiwi bắt chéo chân, cầm điếu thuốc nhìn qua Pilar đối diện đang ngửa đầu “nằm ngáy o o”.

Hai người dùng đến kiểu điện thoại im lặng, cho nên căn bản không lo lắng người khác nghe đến.

Kiwi phẩy phẩy sương mù trước mặt, “Đại khái là do Lin nhận biết rất lâu với tiểu đội, căn cứ vào sự hiểu rõ của ta đối với Night City… Tiểu đội có cấp bậc như chúng ta không xứng với giá tiền lớn như thế, nhưng nhìn Maine thì tựa hồ bọn hắn cũng không ngoài có ý muốn.”

“Cho nên sau khi việc lần này xong, chúng ta hoặc là bị diệt khẩu, hoặc là chết hết ở trong nhiệm vụ… A, đương nhiên còn có một loại khả năng cuối cùng ——”

Kiwi nhìn chằm chằm Lucy, “Lin trả tiền còn lại cho chúng ta, để chúng ta rời đi Bắc Mĩ, mai danh ẩn tích cả một đời.”

Là kẻ ngu đều biết, tính chất của một đầu cuối cùng có khả năng là không.

Ánh mắt Lucy chìm xuống dưới.

“Bằng vào sự hiểu rõ của ta đối ngươi, ngươi sẽ không chọn một đầu cuối cùng ——”

Kiwi cắt đứt, ngữ khí bình thường, “Không, ta sẽ chọn.”

“Thông minh một chút, nếu như tiểu đội không gánh được, vậy thì nghĩ biện pháp bảo trụ mạng của mình trước.”

Kiwi không có nói ra câu sau cùng, đó chính là mục tiêu của nàng từ đầu đến cuối đều không phải là 3 triệu eddie, công ty an bài các nàng mai danh ẩn tích thì mang ý nghĩa mệnh vẫn là nằm trong tay công ty.

Nàng không cần hứa hẹn cá nhân, chỉ cần công ty thực hành che chở đối với nàng.

Lucy thật bất ngờ về lựa chọn của Kiwi, nhưng không có hỏi nhiều.

Còn nàng, Night City cũng không có bất kỳ vật gì đáng giá lưu luyến.

……

Maine nắm chặt tay lái, thuốc lá đang kẹp cơ hồ đã đốt tới trên ngón tay.

Hắn bây giờ vô cùng mỏi mệt, có cảm giác vô lực lại ép khô thể năng giống như bị đồng học truy đánh rất lâu hồi còn nhỏ, sau đó phải chật vật trốn về trong nhà.

Có lẽ là đường cái thông hướng Pacifica được Night City xây quá thẳng, không có niềm vui thú nào khi điều khiển, ánh mắt đầy tơ máu đỏ dưới kính râm của hắn bất tri bất giác đã khép lại.

Trên người thỉnh thoảng có chút ngứa, đại khái là triệu chứng “cảm thấy như kiến bò” mà Bác sĩ Victor nói a.

Nghe nói đây chính là một trong những đặc thù khi cơ thể cảnh cáo về trạng thái đáng lo của tinh thần.

Ngay tại lúc Maine thất thần, đầu ngón tay truyền đến cảm giác ngứa, tàn thuốc đỏ sậm đã thiêu đốt đến trên da ——

Tia lửa nhỏ nện ở trên bệ cửa, Maine hoàn thành động tác theo bản năng giống như máy móc.

Răng rắc!

Con ngươi Maine run một cái.

Đường cái giống như đã đổi một bộ dáng, hai bên đầu tiên là cát vàng như Badlands, không khí nóng rực để cho đường cái bị phơi ra dầu đen có chút hư hóa.

Răng rắc!

Xe lại chạy ở dưới tầng mây âm u.

Maine đưa tay dụi dụi con mắt, tay run run tìm tòi hộp thuốc lá bên cạnh.

Hết thảy đương nhiên đã bị Dorio sắc mặt khó coi khoanh tay ngồi cạnh phát giác.

“Maine… Ngươi còn tốt chứ?”

Maine quay đầu, “Ân.”

Dorio nhìn đồng đội đang trong trạng thái nghỉ ngơi phía sau, nuốt xuống lời muốn nói ra.

Hơi khói cay độc tiến nhập yết hầu, Maine mới cảm giác mình hơi thư thái một chút.

Nhưng làm người ta bất đắc dĩ chính là: Thế giới trong mắt của hắn đang qua lại tiến hành biến ảo.

Maine biết mình không có lái sai đường, dứt khoát nói với mình, đây chỉ là ảo giác, sẽ không ảnh hưởng nhiệm vụ ——

Nhưng hắn lâm vào trong vòng xoáy tinh thần cũng không phát giác được mình đã mất đi khống chế với động tác, chậm rãi dẫm chân ga đến càng sâu, động cơ cũng dần dần thay đổi.

Cyberpsychosis thật sự đáng sợ như bọn hắn nói sao?

Maine không biết, hắn chỉ muốn khẩn cầu thượng thiên lại cho hắn thêm một ít thời gian, kiếm một khoản tiền cuối cùng rồi giao cho Dorio.

Tư duy cố chấp thường thường là cạm bẫy cho những kẻ không biết.

Có lẽ 4 triệu đã đủ để sinh sống, chỉ là Maine không bỏ xuống được hứa hẹn đối với Lin, không bỏ xuống được tình yêu đối với Dorio, càng không bỏ xuống được lý do để sống.

Sau khi trận lửa lớn đó đi qua, nếu như không có mục tiêu để cho mình trở nên mạnh mẽ, Maine không thể nào tiếp thu được.

“oi!”

Maine lái xe, tay lái phụ đột nhiên truyền đến tiếng dễ nghe của Rebecca.

Rebecca khoanh tay, “Chúng ta đây là có một đơn lớn rồi?”

Maine ngây ngẩn cả người.

“Rebecca…”

Chỗ dựa đằng sau đột nhiên duỗi ra một bàn tay thoa sơn móng tay màu hồng, Sasha nở nụ cười ngọt ngào, “Maine, ngươi không nóng nảy ta còn cấp bách đâu! Chúng ta muốn trở thành đại nhân vật nổi tiếng trong Afterlife, ngô ! Tiểu đội Maine, truyền kỳ của Night City!”

Con ngươi Maine bắt đầu gia tăng tốc độ run rẩy ——

Thậm chí đầu đều có rung động nhẹ.

“Hỗn đản, lái xe nhìn phía trước.”

Dorio đang ôm Rebecca vào ngực, mang theo nụ cười cuồng dã mà Maine thích nhất.

“Maine, kỹ thuật lái xe của ngươi còn kém hơn tiểu tử Lâm Dược !”

Pilar có tiếng nói như quạ đen, ở phía sau cạc cạc quái khiếu.

Biểu lộ đờ đẫn của Maine đột nhiên hiện ra một nụ cười ấm áp nhưng lại điên cuồng.

Đây là lần thứ nhất hắn không cảm thấy khủng hoảng khi lâm vào loại mộng cảnh này, tất cả mọi người đều còn đó, vẫn còn sống khỏe mạnh.

Đại hán nghĩ thầm: Có vẻ như thế cũng rất tốt?

Cyberpsycho ?

Đi mẹ nhà hắn!

Maine trầm thấp nói: “May mắn hôm nay ta lái xe, chạy bộ thì sẽ rất mệt mỏi.”

Ông…

Vận tốc quay của mô tơ đã đạt tới cực hạn, vô lăng cũng bắt đầu biến thành cứng ngắc, Gorilla Arm của hắn nắm chặt tay lái, lúc này nếu như tùy tiện xoay một cái, đó sẽ là hiện trường lật xe thảm thiết.

Răng rắc!

Thế giới trong mắt Maine cũng không vì vậy mà thay đổi, vẫn là ác mộng khốn nhiễu bản thân nhiều năm.

Chỉ là… Trong xe đã không còn bất luận thành viên nào của tiểu đội.

Maine lo lắng tìm bốn phía.

Hắn định phanh lại, nhưng phát hiện vô luận mình thao tác như thế nào, đủ loại bộ kiện truyền lực trên xe đã bị hỏng.

Các ngươi ở đâu?

Ngay tại khi từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu trượt xuống ở khuôn mặt ngăm đen của Maine, hắn phát hiện khung cảnh vặn vẹo nơi xa có vẻ như tồn tại vài bóng người.

Maine rướn cổ lên muốn nhìn rõ có phải là bọn hắn hay không, nhưng tốc độ xe đã đạt đến cực hạn.

Là bọn hắn?

Maine nhìn xem quần áo có màu sắc quen thuộc trên người đồng đội ——

Bá!

Tràng cảnh đột nhiên rút ngắn!

Maine phát hiện các đội hữu của mình ở mấy chục mét bên ngoài, từng cái bị trói trên cọc gỗ, liên như những thôn dân bị trói trên cột chịu lực của nhà gỗ trong chiến tranh Mỹ-Mexico…

Fuck!

Maine bắt đầu đạp mạnh phanh lại, nhưng mà xe vẫn như cũ xông về bọn hắn với tốc độ cao tới 180 dặm Anh.

Bành!

Cơ thể của Sasha và Rebecca bị đụng vào trước nhất đã cấp tốc biến hình, trải rộng ra một tầng huyết hồng che đậy kính chắn gió!

Thời gian dường như đọng lại ở một giây kia.

“Dừng lại, đáng chết!”

……

Trong chiếc xe hơi hơi lay động.

Pilar bởi vì cải tiến Optic nên nhìn không ra có đang ngủ không.

Trên thực tế hắn một mực tỉnh dậy.

Những kí ức kia vẫn đọng lại trong đầu, không thể quên sạch sẽ được, trong thoáng chốc chóp mũi tựa hồ còn có thể ngửi đến một tia mùi thơm của bánh kẹo như có như không —— Là kiểu son môi mà em gái thích nhất.

Pilar vờ ngủ lung lay cơ thể, tay giả tiến vào trong túi sách của mình.

Hắn sờ lên hai cây son môi.

Việc này đối với một nam nhân thì thật sự có chút xấu hổ, nhưng Pilar biết, dù sao cũng phải lấy ít đồ để kỷ niệm người nhà của mình trước khi chết.

Khi Lin tiên sinh nói ra nhiệm vụ này thì Pilar đã đón nhận vui vẻ mà không có bất kỳ tâm lý sợ chết gì, bởi vì Night City đối với hắn mà nói là không có ý nghĩa gì cả, 3 triệu eddie, người ưa thích gom tiền như Becca có lẽ dùng cả đời cũng không tích lũy đến a…

Pilar chưa từng biết cách quản lý tài sản, mỗi lần khi giật gấu vá vai thì cũng là đòi tiền từ em gái như kẻ vô lại, Rebecca ngoại trừ sẽ mắng vài câu ra thì xưa nay đều không keo kiệt.

Nếu có thể cầm tới số tiền này sớm một chút liền tốt a…

Pilar sách một tiếng, dường như đang cảm thấy có chút xấu hổ vì bản thân “suy nghĩ” quá độ.

Cảnh tượng ngoài cửa sổ bắt đầu chậm rãi mơ hồ, Pilar cảm giác được tốc độ xe đang kéo lên.

Hai tên Netrunner đối diện tựa hồ có tính toán nhỏ nhặt tiêng, Pilar cũng không ngốc, trí thông minh của chuyên gia kỹ thuật sao có thể thấp được, tự nhiên biết sự cuồng nhiệt của Maine đối với cải tạo, một khi Cyberware kích động quá thường xuyên, biến số cực cao.

Nhưng… Vậy thì thế nào đâu?

Ngược lại cũng là tăng tốc độ lên con đường chết, Night City cũng không nhiệt tình.

Đúng lúc này ——

Xe vững vàng đột nhiên thắng gấp một cái!

Mấy người không bị khống chế nghiêng đổ về trước.

“Maine!”

Pilar bỗng nhiên bắt tới tay ghế, cùng một chỗ nghi ngờ nhìn về phía Maine đang lái xe với hai tên Netrunner.

Maine gắt gao cầm tay lái, miệng lớn thở hổn hển.

Dorio chống lấy đài điều khiển bằng hai tay, nàng cũng nhịn không được nữa, “Không nên lái xe Maine!”

Tất cả mọi người trong xe ngoại trừ sợ hãi ra thì đều hai mặt nhìn nhau.

Maine bắt đầu bình ổn hô hấp, qua kính chiếu hậu có thể thấy rất nhiều xe bị bọn hắn chặn lại, đang không ngừng ấn còi để thúc giục.

“Maine!”

Maine ngoảnh mặt làm ngơ, vặn vẹo chìa khoá cho xe chạy.

Dorio nắm chặt chìa khoá.

Đầu nàng nhìn về phía đằng sau, “Pilar, ngươi lái !”

Ba!

Maine đẩy ra tay của Dorio.

“Dài dòng! Nữ nhân thối .”

Biểu lộ của nữ nhân cường tráng cứng ngắc trên mặt, nàng lần đầu tiên nghe được Maine chửi mình.

Phát hiện Maine đang đi lên con đường không thể khống chế, Dorio đương nhiên sẽ không tùy ý Maine tiếp tục động tác của mình, bắt đầu đưa tay lôi kéo Maine.

Mà Maine lại càng không ngừng ngăn cản.

Động tác của hai người càng ngày càng kịch liệt, toa xe cũng bắt đầu lắc lư.

Pilar đưa tay vừa định khuyên một chút, đột nhiên ——

Một tiếng đập nện truyền đến!

Pilar cắm lời nói ở trong cổ họng.

Bàn tay mà Maine duỗi ra quả đấm đã run rẩy.

Hắn khó có thể tin mà nhìn bản thân, nhưng con ngươi lập tức lại rung động, biểu lộ bắt đầu lạnh nhạt.

Ngay tại khi Maine thu hồi quyền chuẩn bị đập nện lần thứ hai!

Một đầu Monowire màu cam cuốn lấy bao da sau lưng Maine, một ống Thuốc ức chế bị Lucy tách rời, Pilar cũng hiểu đã tiếp nhận thuốc, hung hăng đâm vào trên cổ của hắn dưới tình huống Maine không phát giác !

Kết cấu tiêm tự động của ống Thuốc ức chế cấp tốc đẩy dung dịch vào người Maine.

Maine chậm rãi rủ tay xuống.

Trên tay lái phụ, người yêu của mình nghiêng đầu qua, tơ máu trong miệng mũi càng không ngừng rơi xuống quần áo.

Bây giờ, Dorio giống như đã mất đi tất cả, ánh mắt tan rã.

Xe khởi động.

Vẫn như cũ lái về con đường “ban đầu”.

Người yêu bể tan tành không có xin lỗi, cũng không có ôn nhu, chỉ có trầm mặc kéo dài mà hít thở không thông.

……

—————–

Hừ…

Lâm Dược phát ra một tiếng kêu đau từ trong miệng.

Chỉ tiêu của cơ thể trong Optic bắt đầu bắn lên. liên tiếp

【 Kiểm trắc đến ngoại thương, xương đùi tồn tại nhiều chỗ nứt gãy 】

【 Đề nghị điều trị khẩn cấp can thiệp 】

【 Chương trình của Trauma Team đang bắn lên…】

Câu “muốn khai chiến đúng không” vừa rồi rõ ràng kích thích người điều khiển ACPA, cánh tay máy móc cường tráng tựa hồ muốn đè ép Lâm Dược.

【 Hiệp nghị kiểm trắc đã thất bại: Trauma Team kiểm trắc ngài đang hoạt động trong tài sản của công ty.】

【 Đề nghị ngài thăng cấp gói dịch vụ, hoặc thanh toán phí tổn liên quan cho hành động vũ trang quy mô lớn, giá cả như sau:…】

Lâm Dược cười lạnh.

Cái gọi là cứu mạng trong 3 phút, bằng không thì trả lại tiền chính là một chuyện cười khi các công ty ma sát.

Có lẽ ở trước năm 2045, sẽ còn có nhân viên công ty lợi dụng cơ chế của Trauma Team để tiến hành đấu tranh nội bộ, nhưng hiện nay Trauma Team đã sớm tiến hành sửa chữa lên lôgic nhằm vào cơ chế.

“Nhìn bên này!”

Jackie chạy ra từ chỗ chết đương nhiên sẽ không mặc kệ đồng bạn hợp tác giết ra từ bên cạnh để vớt mạng nhỏ của mình trở về.

Hắn giơ súng định tìm nhược điểm trên người thứ to lớn này, đạn đánh từng khỏa vào người cơ giáp, nhưng vẫn như cạo gió.

Trừ phi có vũ khí cấp bậc bị quản chế như Nekomata, bằng không thì sẽ rất khó để đánh xuyên thấu vũ khí mà các công ty lớn đều đang cạnh tranh nghiên cứu trên thế giới này.

Ánh mắt Lâm Dược lắc lư, hạ thân của mình đều là nhục thể thực sự, nếu như không muốn để cho bộ máy ép thủy lực hình người này đè bẹp mình, hắn chỉ có thể dùng Black Wall để giải trừ Cyberware.

Người điều khiển ACPA nắm tay cầm thành hình nắm đấm gắt gao hạ thấp xuống, trước mắt đột nhiên lóe lên, Solo mới vừa rồi còn đang tiến hành chống lại với mình đã kéo dài khoảng cách.

Jackie thở hổn hển, “Night City còn có thứ này ? Cơ giáp mà NCPD quản chế sao?”

Đang khi nói chuyện hắn còn liếc Lâm Dược mấy lần.

Lin vậy mà dùng Cyberware của bản thân để ngạnh sinh sinh chống đỡ thứ không có khác biệt gì với cơ giáp của NCPD kia, kẻ xem như có kiến thức giống Jackie đều cảm thấy quá mẹ nó bất khả tư nghị ——

Lâm Dược rút đao ra từ mặt đất, ngậm miệng chậm rãi đi vòng, muốn tìm ra nhược điểm của thứ này.

Giao diện thao tác ArashiTsuki lưu động trong mắt, giá trị RAM phải trả cho bất luận Quick Hack nào cũng vượt xa cơ giáp trước đó gặp phải ở Konpeki Plaza.

Vẫn rất cao ?

Lâm Dược thầm than: Chẳng thể trách ACPA là vũ khí thành thục nhất trong thế giới này.

Nơi cổ quái của thứ này ở chỗ nó là một đài giáp xác không có mạng lưới liên lạc ra ngoài, rất nhiều khoa học kỹ thuật phía trên cũng nằm ngoài nhận thức của Lâm Dược.

Căn cứ vào tin tức chớp động trong Subnet của Lâm Dược: Dưới tình huống không tham dự chiến tranh quy mô lớn, một khi ACPA xuất hiện đơn lẻ, thì sẽ trực tiếp che đậy BCI của người điều khiển với mạng lưới bên ngoài.

Dù cho trên chiến trường, internet quân dụng phức tạp được mã hóa cũng rất khó thực hiện Hack vào một cách cấp tốc.

Bây giờ, hắn đối mặt chính là một bộ áo giáp kỵ sĩ lắp khoa học kỹ thuật hiện đại.

Khi Lâm Dược đang quan sát thứ này, người điều khiển ACPA tựa hồ cũng không gấp mà động thủ, ngược lại là đang quan sát nhược điểm của Solo có tốc độ cực nhanh này.

“Jackie… Đi tìm Sasha.”

“Các ngươi cũng có thể khôi phục thông tin với V sau khi ra nhà máy, tìm nàng tới tiếp ứng các ngươi.”

Lâm Dược xách đao, ngữ khí nhẹ nhàng.

Jackie nhìn súng trong tay, “Amigo… Mẹ nó!”

Heywood Kid nói một câu cảm tạ, lui lại tiến vào hành lang sau lưng.

Hô.

Nội tâm Lâm Dược buông lỏng một chút.

Nếu Jackie cứng rắn muốn cố thủ ở chỗ này, mình còn phải phân tâm cố kỵ hắn, dù sao Jackie lợi hại hơn nữa thì cũng không cách nào chiếm được chỗ tốt từ trong tay loại vũ khí này.

Lúc này, người điều khiển đột nhiên nói chuyện.

“Arasaka, Cyberware trên người ngươi là nguyên mẫu từ Black Wall a?”

Âm thanh vẫn rất rõ ràng, giống như là người bình thường đang đối thoại với mình.

Trong nháy mắt, thân thể Lâm Dược đã di động lần nữa!

Nói nhảm cái gì, Lâm Dược không muốn lãng phí thời gian, tất nhiên Cyberware đã giải trừ, hắn phải cấp tốc giải quyết thứ trước mắt trong quá trình nếm thử áp chế AI !

Hiệu quả ngừng lại thời gian cơ hồ tiếp cận 50%, Lâm Dược tự nhiên có thể vòng qua cơ giáp ——

Hai chân hắn trèo lên kết cấu nhô lên sau lưng cơ giáp, nhảy lên thật cao, đao trong tay xuyên thẳng não bộ của vật này.

So với mình, tốc độ của ACPA chậm hơn, hắn chỉ đang nếm thử có thể tìm ra nhược điểm hay không.

Nhưng mà ——

ACPA lập tức làm ra phản ứng!

Người điều khiển đưa hai tay về sau lưng, tốc độ của thứ này mặc dù không theo kịp Sandevistan quá mạnh, nhưng mà độ linh hoạt lại cao hơn, Lâm Dược né tránh bàn tay to chụp vào mình, hung hăng cắm lưỡi đao xuống!

Đinh!

Tiếng va chạm rợn người vang lên, đây là lần đầu Lâm Dược xuất hiện tình huống lưỡi đao rời tay kể từ khi dùng nó !

Trong lòng của hắn trầm xuống, đột nhiên nằm vật xuống vọt hướng sau lưng!

Nhói nhói trên chân cháy bỏng lấy thần kinh của Lâm Dược, nhưng nét mặt của hắn cũng không có một tơ một hào đau đớn nào từ đầu đến cuối.

ACPA quay người, tay phải run lên, một tiếng vang khi máy móc truyền lực, pháo máy có đường kính lớn bằng bàn tay đã thay thế nắm đấm ——

Mẹ nó!

Thời gian trong tầm mắt Lâm Dược bắt đầu ngưng kết, hắn hơi hơi nghiêng đầu né tránh đầu đạn dày như lựu đạn.

Hưu hưu hưu!

Lâm Dược tránh chuyển xê dịch, xông đến trước mặt vtên kia từ trong bụi mù dày đặc và làn mưa đạn !

Pháo máy sau lưng đánh vào trên kiến trúc thì giống như bom, liên tiếp nổ ra oanh minh chói tai!

“Kẻ ngu!”

“Còn dám tới?”

Trong Optic kết nối với ACPA của người điều khiển đã xuất hiện chữ “Target Lock On”.

Hai con ngươi của Lâm Dược chuyển sang đỏ như máu, một quyền nện ở trên ngực ACPA rồi cấp tốc lui trở về ——

Tên lửa đầy trời nhuộm kiến trúc chung quanh nhuộm thành một mảnh màu vỏ quýt, Optic của Lâm Dược liên tiếp khóa chặt những tên lửa cỡ nhỏ dùng nguồn nhiệt để xác định mục tiêu.

Black Wall Protocol cấp tốc xâm nhập ở kết nối 3 đường giữa tên lửa và cơ giáp còn có đường dây mà mình thiết lập!

Lâm Dược đứng bình tĩnh tại chỗ.

Những đạo tên lửa kia liên tiếp xẹt qua bên người, từng cái nhếch lên đường cong xông lên bầu trời, lập tức nổ ra đốm lửa hoa mỹ!

Sợi tóc của Lâm Dược đong đưa điên cuồng theo kình phong khi tên lửa lao qua.

Cơ giáp lúc này chậm rãi đứng dậy.

“Muốn dùng nguyên mẫu từ Black Wall?”

“Chỉ cần ngươi Gateway hoặc Protocol… Netrunner của chúng ta liền sẽ phóng thích Rogue AI đã bắt được, có lẽ ngươi còn cho rằng bản thân sẽ được Arasaka vớt lên giống lần trước ở Dogtown ——”

Ánh mắt Lâm Dược dần dần chìm xuống.

“Nhưng ngươi chắc chắn cũng phải chết .”

Lâm Dược một mực chưa từng mở miệng cuối cùng đã nói chuyện.

“Ngươi đây?”

Người điều khiển cơ hồ trả lời không chút do dự, “Nhiệm vụ của ta liền là để ngươi dùng Black Wall Protocol, đây là mệnh lệnh.”

Hoàn toàn tĩnh mịch.

Đúng lúc này:

Lâm Dược đột nhiên cười khẽ một tiếng.

Người điều khiển đối diện tựa hồ không hiểu vì sao nhân viên cao cấp của Arasaka đã không còn đường lui, lại còn có thể bật cười?

Lâm Dược chậm rãi cắm đao xuống đất, bởi vì đau đớn từ chỗ gãy xương đã để hắn không cách nào đứng thẳng trong thời gian dài, dưới ánh nhìn chăm chú của nhân viên điều khiển, hắn đưa ngón tay ra chỉ đầu mình.

Dưới ánh mắt đỏ hồng của nam nhân trẻ tuổi, có vẻ như còn tồn tại một tầng cố chấp đến điên cuồng.

“Ngươi đoán rất đúng, ta nhất định sẽ dùng Black Wall .”

“Đến nỗi Rogue AI sao ——”

“Xin lỗi… tại chỗ của ta, cũng có.”

Răng rắc!

Thanh âm quái dị vang lên bên tai.

Người điều khiển dâng lên một tia dự cảm cực kỳ không tốt từ đáy lòng !

Hoa lạp!

Màn hình 3D trước mặt người điều khiển bắt đầu lấp lóe, tầm mắt đã tối đi vài lần.

Trong tầm mắt ! Mã số thác loạn xen lẫn trong ánh sáng màu đỏ đen, giống sợ hãi đã xé rách Cyberspace, nó đang cụ tượng hóa tại thế giới hiện thực đồng thời bắt đầu trút xuống !

“Con mẹ nó ngươi điên rồi?!”

Người điều khiển cho rằng có thể để cho kẻ trước mắt khuất phục, nhưng vạn vạn không nghĩ tới, dù cho biết bản thân rơi vào tình huống này còn muốn đánh chủ ý lên Black Wall ?!

Tại sao Arasaka lại để loại người điên này lên làm quan viên cao cấp ——

Fuck!

“Mẹ nhà hắn mau phóng Rogue AI vào Subnet!”

Người điều khiển cơ hồ là điên cuồng hét lên nói ra câu này !

Nhưng mà trong miệng nam nhân tóc đen đang nhìn chăm chú lên mình như tử thần, lại phát ra âm thanh giống như chồng mấy tầng:

“Số liệu, ta đã rất lâu chưa được ăn rồi.”

Lạnh lẽo thấu xương, cơ hồ muốn tan rã dũng khí sau cùng của người điều khiển ACPA ——

“Ngươi!”

Lâm Dược giang hai tay, những con “ác quỷ” từng để cho mình trở nên xa lạ cấp tốc chui vào internet, tìm mục tiêu có thể làm cho bản thân ăn ngấu nghiến trong Subnet bị phong cấm.

Giống như là có thứ gì vỡ vụn.

Hai con ngươi từng bao hàm tất cả tình cảm nhân loại của Lâm Dược bây giờ đã trở nên như ẩn như hiện… Tựa hồ tùy thời muốn trầm luân vào vũng bùn màu đen và màu đỏ đan xen lẫn nhau khắp nơi…

Hắn đã từng nhìn dòng lũ số liệu khổng lồ, ký ức quá khứ cũng phiêu lãng theo gió.

“Khi nhục thể chống đỡ không nổi…”

“Chỉ có ý chí mới có thể giết ra khỏi trùng vây.”

Lâm Dược hết lòng tin theo câu nói này, hắn tuyệt đối không tin tưởng bản thân sẽ chết trước sự rửa sạch từ AI và Black Wall!

Bá!

Ngón tay của hắn đưa hướng bộ máy móc bị vũng bùn màu đỏ ngăn chặn, nháy mắt sau đó cơ thể đã cấp tốc rút ngắn!

Tay giả đen như mực đặt tại vị trí bộ ngực của ACPA ——

Hoa lạp!

Lâm Dược tùy ý liền xé ra cảng truyền dữ liệu chắc chắn sớm đã mất đi hiệu lực ở ngực ACPA .

Sắt thép vừa dày vừa nặng nện ở trên mặt đất phát ra vang vọng cực lớn !

Bây giờ.

Người điều khiển mặc trang bị quái dị bên trong đang liên tiếp với đủ loại đường ống, ánh mắt của hắn bị ngăn dưới kính quang lọc, giống như mất hồn.

Sao có thể?

Trong tai nghe là tiếng kêu thảm của Netrunner từ Militech khi gặp Rogue AI bị phóng thích.

Một người làm sao có thể đồng thời khống chế Black Wall và thứ ngoài tường?

Lâm Dược đặt bàn tay băng lãnh màu đen lên đầu người điều khiển đang run rẩy.

Hắn cúi đầu lẩm bẩm nói:

“Các ngươi lại thua… Bất quá ——”

“Militech, ta sẽ từ từ tới thu nợ.”

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập