Chương 141: Q.1 - Ngộ phán

Chương 129: Ngộ phán

V yên lặng nhìn xem Lâm Dược.

Mặc kệ là lo lắng lộ ra bên mặt vẫn là động tác thỉnh thoảng nhìn về phía sân nhảy bên ngoài, đều bán rẻ nỗi bất an của hắn —— V còn là lần đầu tiên nhìn thấy gia hỏa này có biểu hiện lo lắng sau khi bị Black Wall xâm nhiễm.

Không ai có thể biết rõ cảm xúc tối tăm trong ánh mắt nàng.

Lâm Dược không rõ ràng cảm giác lúc này là như thế nào, giống như trái tim vốn thiếu hụt lại bị đục rỗng, cảm giác hít thở không thông khó mà nói rõ kia để cho Lâm Dược mò tới cổ theo bản năng, hắn lúc này mới phát hiện mình không đeo cà vạt.

Trong phòng ngoại trừtiếng nhạc loáng thoáng từ bên ngoài, chỉ còn lại tiếng cót két từ khớp nối khi Lâm Dược xoa nắn ngón tay.

Lâm Dược tựa hồ nghe được có người than thở.

V thu hồi biểu lộ, liếc mắt nhìn tin tức truyền đến từ Subnet, lên tiếng nói: “Camera của Afterlife là thiết bị internet bình thường nhất trên thị trường, không có công năng chụp tốc độ cao.”

“Ta dùng hai tấm bản đồ để so sánh, người cướp đi nữ hài kia người rời đi từ cửa chính của Afterlife… Ngươi biết điều này có ý nghĩa là gì.”

Đang khi nói chuyện ánh mắt V sáng lên.

“Đây là biểu đồ so sánh tốc độ của đủ loại Sandevistan dưới cờ Militech mà chuyên gia kỹ thuật của ta tìm được, là Cyberware kiểu mới mà chúng ta không cách nào phán định —— Khả năng cao là.”

“Chuyên gia tình báo phán đoán có 70% khả năng là người Militech.”

Phiên bản thí nghiệm ? Người Militech ?

Lâm Dược lục lọi ký ức, phát hiện mình hoàn toàn không lùng tìm ra được một người như vậy.

Là do mình quên lãng vẫn là Solo khác ngoài nhận thức ?

Thấy Lâm Dược ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm bàn trà.

V nói thẳng: “Ta có thể làm nhiều như vậy, có thể cho ngươi mượn dùng người của phòng Counter-Intelligence… Đi trước đi, xe bay truy người sẽ nhanh hơn một chút.”

Lâm Dược giật giật hầu kết, vẫn là không có nói ra câu cảm ơn kia.

Hắn cảm giác mình tựa như quái nhân, mặc kệ Black Wall xâm nhiễm hắn bao sâu, hắn sẽ luôn vô ý thức sinh ra mong muốn bảo vệ đối với cô nương có hai bím tóc kia.

Mặc kệ là hành động vây quét lần đó tại Dogtown, vẫn là lần này, hắn đều trước tiên làm ra phản ứng.

Lâm Dược biết, nếu như mình ngăn cản con đường của người khác, hành động sẽ không chỉ là nhằm vào mấy tên lính đánh thuê —— Chớ đừng nhắc tới trong đó có một cô nương có sức chiến đấu không cao lắm… Khả năng cao là hành động trả thù của thế lực hoặc người nào đó hướng về phía Rebecca và tiểu đội.

Nhưng vậy lại không phù hợp với tiêu chuẩn trả thù của Night City, để cho Lâm Dược cảm thấy có cảm giác như giết gà dùng đao mổ trâu.

Huống hồ việc này lại càng không phù hợp lôgic, bởi vì đối phương làm thế thì cũng hoàn toàn không bức hiếp được mình… Trừ phi đối phương chắc chắn mình sẽ cứu Rebecca.

Mặc kệ đối phương có mục đích gì, Lâm Dược chắc chắn là muốn đi tìm Rebecca.

【 Gọi tới: Rebecca 】

【 Không cách nào kết nối.】

Sắc mặt Lâm Dược càng thêm âm trầm.

V nhìn chăm chú lên cộng tác mới nhậm chức ở Arasaka đứng lên, lập tức đi theo.

Khi chờ đợi xe bay đỗ xuống ở cửa ra vào Afterlife:

Jerry đúng giờ gửi tới tin tức mà NCPD vừa tra được cho Lâm Dược.

Bây giờ chiếc xe mang đi Rebecca đang lấy tốc độ cực nhanh để rời đi quận Watson, dự tính 20 phút sau liền lái qua cầu lớn vượt sông rồi thẳng đến Westbrook……

Cùng lúc đó, Jerry còn “tri kỷ” mà phong tỏa mấy con đường thông hướng quận Watson từ Japantown thay Lâm Dược.

Đối với Night City mà nói, NCPD thường xuyên sẽ phong tỏa khu vực khi MaxTac thi hành nhiệm vụ hoặc tình huống có công ty tham gia.

Đương nhiên, Jerry cũng cần một vài chỗ tốt.

Lâm Dược lên xe bay đã bắt đầu thao tác bằng tay, để con sói đói này ăn no.

Cấp bậc trước đó của Lâm Dược có lẽ sẽ bị quyền hạn cản một chút, nhưng bây giờ hắn có thể lợi dụng đại bộ phận tài nguyên trong tay, tỉ như outsource một ít giao thức an ninh cùng với hạng mục cho NCPD.

V cùng cấp bậc với Lâm Dược đương nhiên biết lúc này Lin đang làm gì, bởi vì nàng có thể hỏi tới quyền hạn phê duyệt.

Trong xe bay, Lâm Dược một bên thao tác trong Subnet, một bên đổi lại âu phục của mình.

Chuỗi thao tác gần như không hỏi đến chính mình của Lâm Dược để V hơi hơi nhíu lên lông mày.

Lúc này, AI trong xe bay đột nhiên thông báo:

“NCPD nhắc nhở với các cư dân, tuyến đường chủ yếu thông hướng Little Chinatown quận Watson từ Westbrook đã ở vào trạng thái giới nghiêm, thỉnh đi vòng hoặc kiên nhẫn chờ đợi NCPD giải phong quyền hạn liên quan.”

“Cảnh cáo cấm bay… Ngươi đi tới khu vực đã bị đánh dấu vì, nguy hiểm.”

V không tự giác siết chặt tay.

Nàng xoa mi tâm chậm rãi nói: “Ngươi mới vừa lên tới, rất nhiều người trong ban giám đốc đều đang ngó chừng ngươi. Bị bắt lại bím tóc sẽ rất khó xử lý ……”

Lâm Dược nhìn ra ngoài xe bay, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt lần thứ nhất để V cảm giác có chút lạ lẫm.

“Nói tiếp, V.”

V phát giác Lâm Dược không vui, bởi vậy không có nói tiếp.

Lâm Dược bình tĩnh nói: “Ta đoán một chút, không có tất yếu hao phí tài nguyên lớn như thế vì một tên lính đánh thuê.”

Đang khi nói chuyện, nam nhân có sắc mặt phủ mấy phần hàn ý này đã vươn ra trước, nhìn chằm chằm biểu lộ muốn nói lại thôi của V, nói tiếp: “Ngươi đã nghĩ rất nhiều biện pháp để kéo về nhân tính ta đánh mất từ Black Wall… Ta rất cảm kích ngươi V.”

“Nhưng ngươi bây giờ lại dạy ta nên áp chế lại nhân tính của mình như thế nào.”

“Ta không muốn.”

V nghiêng mặt nhìn cao ốc san sát và ánh sáng neon ngoài xe bay, “Công ty chính là thế, rất nhiều chuyện sẽ có vô số phiền phức nếu tự mình hạ tràng…… Cục trưởng NCPD có thể ăn hai đầu từ Militech và chúng ta.”

“Ngươi phải chọn lựa.”

“Rất nhiều chuyện, rất nhiều quan hệ, cũng không thể hoàn thành đơn giản như ngươi nghĩ.”

V tựa hồ bị tức giận, tiếp tục nói: “Ta thừa nhận, ngươi có dũng khí mà ta không có, nhưng ngươi thật cảm thấy Yorinobu có thể bảo trụ ngươi mỗi giờ mỗi khắc sao? Ngươi đã nói với ta rằng muốn đứng vững gót chân tại Arasaka, hết thảy hành động và biểu hiện của ngươi cũng là vì mục đích này.”

“Liền không thể cân nhắc kết quả?”

Lâm Dược dường như là lần đầu tiên nghe được V nói nhiều như bắn liên thanh.

V tựa hồ cũng cảm thấy Lâm Dược nhất định sẽ á khẩu không trả lời được, thừa nhận hành vi dùng quyền hạn vào việc riêng bây giờ.

Nàng nhìn đi ra, hắn có cảm tình đối với cô nương kia, hơn nữa không thấp.

Lòng trắc ẩn mà Black Wall cũng không áp chế được, nên nặng bao nhiêu?

V lắc đầu liên tục.

Đến lúc đó chùi đít cho báo cáo hành động lại là một đống việc.

Dù sao nữ đặc công ở Night City thì như giẫm trên băng mỏng, từ gia đình gốc Corpo đến huấn luyện ở Arasaka, lại một đường bò lên theo Jenkins không biết —— Lâm Dược từng thấy Rebecca tử vong, hắn biết hướng đi của thế giới này sẽ như thế nếu không có chút quấy nhiễu nào.

Từ lúc Black Wall cuốn theo mình đến nay, Lâm Dược đã quên đi một ít thứ bản thân cũng chưa từng nhận ra được.

Mà ở trong đầu của hắn, một mực có hình ảnh.

Thiếu nữ dũng cảm gầm thét giơ súng nhắm ngay bầu trời, Smasher giáng xuống từ trên trời…

Bi kịch phát sinh.

Trong phế tích.

Từng chiếc xương sườn của thiếu nữ lộ rõ ràng ở bên ngoài, trên khuôn mặt vô thần đầy vết máu và nước bùn, mang theo mê mang và không rõ.

Đó vốn nên là chốn trở về củaRebecca.

Lâm Dược trầm mặc hồi lâu, lắc đầu nói: “V… Ngươi biết không ? Khi ta lọt vào công kích từ Lính đánh thuê của Lazarus và Netrunner của Militech ở Dogtown… Bọn hắn cũng chưa từng do dự qua.”

“Bây giờ chúng ta thay đổi… Cần càng thêm cẩn thận, nhắc nhở bản thân mọi lúc đừng trở thành pháo hôi trong trò chơi quyền hạn của công ty.”

“Thậm chí lính đánh thuê như Rebecca đối với lợi ích mà nói, là có thể bỏ qua.”

Bởi vì ở dưới phương thức tự hỏi của công ty, mất đi thuộc hạ đều không phải là vấn đề lớn gì, chớ nói chi là lính đánh thuê ở Night City.

Biểu lộ của V dần dần ngưng kết.

Ánh mắt của hắn thành khẩn mà nóng bỏng, “Nhưng ta sẽ không cô phụ một số người đã nguyện ý giao phó sinh mạng cho vận mệnh.”

Tiếp lấy lỗ tai nàng truyền đến từng câu từng chữ:

“Nàng có thể xảy ra chuyện tại bất cứ lúc nào, nhưng không thể xảy ra chuyện khi ta còn sống.”

……

—————–

Ô tô chạy với tốc độ cực nhanh trên đường phố của quận Watson.

Tia sáng neon bên đường chảy qua thân xe, máy dò 3d dưới lớp kính chống đạn có tài liệu đặc biệt đã tái hiện toàn bộ khung cảnh của các đường phố xung quanh.

“Ngô… Ngô!!”

Rebecca bị trói chặt tay, hai cặp đùi tuỳ tiện đạp loạn, miệng bị băng dán cường độ cao cuốn lấy, nàng trừng mắt dường như đang lớn tiếng gào thét.

Xe bỗng nhiên dừng lại.

Papa Sunrise quay đầu nhìn xem con gái bị trói trên tay lái phụ, đưa tay lột xuống băng dán trên miệng nàng.

Tê…

Rebecca bị kéo tới làn da đau nhức, lập tức lộ ra một câu chửi ưu mỹ.

Sunrise có biểu lộ thoải mái tự nhiên, nội bộ xe cách âm tốt đẹp sẽ không truyền đi nửa điểm âm thanh, miệng nhỏ nếu không ngọt thì sẽ bị người đối đãi như cừu nhỏ ở đầu đường Night City.

Con gái của mình nhìn qua thì chính xác như Edgerunner, nhưng vấn đề là tại sao nàng lại đi cứu một tên Doll đâu ?

Cứ như vậy, Rebecca mắng mấy phút.

Kỳ quái là: Vô luận nàng dùng ngôn ngữ có tính vũ nhục cỡ nào, nam nhân thân hình quái dị ở chỗ người lái chính cũng không nhúc nhích, thậm chí còn đốt điếu thuốc, thỉnh thoảng móc móc lỗ tai.

Hồng hộc…

Lồng ngực Rebecca chập trùng không chắc, cắn răng, hai tay tìm khả năng thoát khốn ở phía sau.

Nàng gầm nhẹ nói: “Ngươi hỗn bên nào? Mẹ nó tên hỗn đản ! Tiểu đội của ta sẽ không bỏ qua ngươi!!”

Papa Sunrise nghe nói như thế đều vui như điên, ngón tay quái dị chỉ chỉ sau xe, “Liền bọn hắn ? Rebecca… Bớt bớt lo a, cha ngươi muốn đánh ngã mấy kẻ ngu kia thì cũng không cần thở dốc, sách…”

Rebecca một mắt to một mắt nhỏ, rõ ràng sự khinh miệt của đối phương để cho nàng rất nổi nóng.

Lão cha ?

Rebecca từ trước đến nay có can đảm đáp lễ người vũ nhục mình, “Ta là mẹ ngươi!”

Da mặt Sunrise run lên.

Ước chừng sau một phút, hắn mới cười lạnh nói: “Nhịn một chút Rebecca, chờ lát nữa lão cha gặp mấy người bạn cũ rồi để người dẫn ngươi đi Los Angeles, Night City không thích hợp kẻ như ngươi —— Giống như đúc mẫu thân ngu xuẩn của ngươi.”

“Có thể còn sống thực sự là vạn hạnh, Pilar đâu?”

Giọng Rebecca đột nhiên nhỏ xuống.

Mặc dù nàng rất xúc động, nhưng mà đầu cũng coi như linh quang.

Lời nam nhân bên cạnh này để cho trong lòng Rebecca trồi lên dấu hỏi thật to.

Rebecca tinh tế nhìn thấy kẻ gọi ra biệt danh của ca ca mình, mơ hồ chậm rãi trùng hợp lại với phụ thân còng lưng ưa thích gân giọng mắng người trong trí nhớ.

Chỉ có điều kẻ hư hư thực thực là lão cha trước mặt, đã có cải tạo Cyberware cực kỳ rõ ràng ——

Bất quá nàng vẫn thóa mạ một câu: “Địt mẹ lừa đảo ở đâu ra ! Cha ta chết sớm, bị người ta tháo thành tám khối ném vào trong biển cho cá ăn.”

Rebecca rõ ràng không tin, nàng lúc này đang thử nghiệm giải phóng hai tay, sờ tới sờ lui thứ trói buộc chặt hai tay mình có điểm giống còng tay nhẹ của NCPD, nhưng trình độ chắc chắn vượt quá đoán chừng của Rebecca.

Papa Sunrise tự lẩm bẩm: “Hắc, ngươi hồi nhỏ thường xuyên nuôi một đống con gián, ném về cổ ta, còn nói chúng nó thích ta.”

Đang khi nói chuyện, tay của hắn gõ lên đầu Rebecca một cái.

“Con gái ngoan, khuyên ngươi đừng khởi động Gorilla Arm.”

Rebecca mới vừa rồi không ngừng giãy giụa như thỏ rừng bị bắt được đã lập tức yên tĩnh trở lại.

Trên đầu bị đập đập chút đau đến ra nước mắt, nhưng vẫn cắn răng không nói lời nào.

Papa Sunrise lúc này mở miệng hỏi: “Không phải đã lưu lại một khoản tiền rất lớn cho các ngươi sao?”

Lúc này ngoại trừ tiếng nhỏ bé khi ô tô chạy, Rebecca có biểu tình âm trầm nhìn qua đường cái ngựa xe như nước của quận Watson, lập tức phát ra một tia cười lạnh.

“Ngươi cảm thấy ta và Pilar có thể giữ được những số tiền kia sao?”

Giọng nàng trầm thấp ngoài ý muốn.

“Cũng đúng, một tên hỗn đản bỏ lại hai đứa bé, sẽ không để ý nhiều như vậy… Nếu không phải Pilar thường xuyên nâng tạp chí rác, nói Papa Sunrise vào danh sách vòng trong ở《 Mười Solo mạnh nhất của Night City 》 là phụ thân của chúng ta… Ta đều sớm mẹ nó quên ngươi.”

“Ngay cả con cái cũng chỉ biết tên giả của ngươi, ngươi sẽ để ý nhiều như vậy sao ?”

Papa Sunrise triệt để không còn tính khí.

“Pilar nói đúng, ta kém chút bị người tháo thành tá tám khối, nhưng công ty mò ta ra, đại giới chính là làm một ít chuyện vì bọn hắn ——”

Rebecca lập tức ngắt lời nói: “15 năm…”

“Ngươi còn không bằng chết, Papa Sunrise.”

Papa Sunrise bất đắc dĩ thở dài một hơi, hắn không định giải thích gì.

Hắn như ngã ngửa mà giơ lên tay giả.

Nếu như không phải Militech để cho hắn trở về Night City giúp Meredith… Có lẽ cả đời này mình cũng không gặp lại được hai đứa bé.

“Rebecca, ta đã nói ngươi không thích hợp ăn chén cơm của lính đánh thuê… Xem ra đây là một cơ hội mà thượng đế cho ta.”

Papa Sunrise chậm rì rì nói: “Ngươi và anh của ngươi thu thập hành lý rồi lăn đến trên địa bàn NUSA mà hỗn a, ít nhất an toàn hơn Night City một chút —— con mụ già Wakako, không có hố các ngươi cùng bọn ngu xuẩn kia a?”

Rebecca không có trả lời vấn đề này.

Dòng xe cộ phía trước bắt đầu dần dần chậm lại.

Papa Sunrise sách một tiếng, “Địt mẹ Night City, vẫn là hình dáng như quỷ này.”

Hắn hoàn toàn không liên hệ việc NCPD giới nghiêm với con gái của mình.

Tại Sunrise xem ra, con gái của mình chính là một tên lính đánh thuê bất nhập lưu.

Đúng lúc này, Rebecca đột nhiên nói chuyện.

“Ngươi nói công ty, là Militech?”

Sunrise tùy ý gật đầu một cái, “Là.”

Rebecca biểu lộ chuyển thành cười lạnh, “Vậy chúng ta thật đúng là giống người một nhà, ta làm việc cho người của Arasaka.”

“Có chút lương tâm thì nên thả ta ra, ta không muốn có một loại trưởng bối kỳ quái như phụ thân, ngoại trừ anh ta, ta không nhận bất luận kẻ nào.”

Sunrise quay đầu nhìn con gái quật cường, “Nếu ta không muốn thì sao?”

Rebecca nhìn chằm chằm Papa Sunrise, “Vậy ta liền nghĩ biện pháp trở về Night City.”

Sunrise cười nhạo không thôi, “Làm chó Arasaka có gì tốt… Dẹp ý niệm này đi, con cái của Papa Sunrise không nói là sinh hoạt hậu đãi, nhưng cũng không đến nỗi làm lính đánh thuê tam lưu, lại càng không đến nỗi làm chó cho Arasaka.”

Rebecca không chút khách khí, cắn trả: “Ngươi cũng là chó !”

Phụ thân mất tích đã lâu nhún nhún vai, rõ ràng hắn không có ý định giải thích.

Rebecca lại bắt đầu giãy giụa.

“Ngươi không sợ Arasaka tìm đến gây sự ?!”

Sunrise lắc đầu, cảm thấy con gái của mình ngốc đến đáng thương, hắn thu vào nụ cười tùy tiện trên mặt.

“Ngươi cảm thấy bản thân ở trong mắt Corpo là cái gì ?”

“Tỉnh dậy đi Rebecca, cha ngươi cũng chỉ làm tay chân mà thôi —— Ngươi trông cậy vào kẻ mang theo bạn gái xinh đẹp ngồi ở trong phòng khách kia sẽ tới vớt ngươi?”

Mấy câu xuống, Rebecca lập tức á khẩu không trả lời được.

Papa Sunrise nói rất đúng.

Nhất là tiểu đội bọn hắn đã chen vào Afterlife sau nhiệm vụ ở Biotechnica, phát hiện trong thành phố này có rất nhiều kẻ nguy hiểm lắp Cyberware ngưu bức, bọn hắn có lẽ chỉ là thứ dùng quen tay ở trong mắt Lin mà thôi.

Rebecca vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, kiếp sống lính đánh thuê của bản thân sẽ kết thúc như này.

Hài hước lại mang theo một tia mỉa mai.

Lão ba mình hồi nhỏ sùng bái lại là Solo hiệu lực cho công ty…

Đây liền giống như trò đùa quái dị từ vận mệnh ——

Dòng xe cộ khởi động, trên mặt Rebecca hiện đầy không biết làm thế nào và u ám nhàn nhạt.

Tòa thành thị này tất nhiên nguy hiểm, nhưng tất cả của nàng đều ở nơi đây.

Phân biệt mười mấy năm, Rebecca không có bất kỳ cảm giác thân thiết gì đối với kẻ tự xưng phụ thân bên cạnh, chớ đừng nhắc tới là rời đi nơi này với hắn !

Tuyệt không được !

Rebecca thử nghiệm gọi điện thoại cho Maine bọn hắn, phát hiện hệ thống truyền tin đều sớm bị chặn.

Ngay tại khi Rebecca đang nghĩ biện pháp, nàng nghe được Papa Sunrise phát ra một tiếng a.

Dòng xe cộ đầu cầu bắt đầu chậm rãi chuyển hướng, phía trước có hai đài cơ giáp vẽ đầy Graffiti và cảnh sát của NCPD, Sunrise nhấn vào đài điều khiển trên ô tô, trong kênh lập tức truyền đến tiếng điều hành của NCPD.

Xem ra chỉ có thể đi vòng qua từ Pacifica, Papa Sunrise thầm mắng một tiếng xúi quẩy.

Ngay tại khi hắn nếm thử lùi xe, hai chiếc xe in logo Arasaka đã ngăn ở đằng sau.

Papa Sunrise sững sờ, lập tức quay đầu, hắn phát hiện cỗ xe phía trước bắt đầu nhanh chóng đi lại.

Một trong những chiếc xe Arasaka ở phía sau đã vẫy đuôi vượt qua rồi đỗ ngang phía trước.

Papa Sunrise giang tay, thần sắc quái dị nhìn thoáng qua Rebecca ——

“Ai nha nha… Có người tới vì chúng ta.”

Rebecca còn đang suy nghĩ biện pháp đã tràn đầy nghi hoặc, nàng nếm thử quay đầu nhìn phía sau, bất đắc dĩ chiều cao quá ngắn, chỗ ngồi hoàn toàn che lại ánh mắt.

Cơ giáp di chuyển cước bộ, hai tên cảnh sát NCPD đè tay lên hông, đi tới hướng về Papa Sunrise bị ngăn lại.

Tiếng cảnh cáo chói tai truyền đến từ trên cơ giáp.

“Thỉnh lập tức tắt máy, phối hợp NCPD kiểm tra!”

Hai chiếc xe Arasaka cũng xuống mấy tên cảnh sát Arasaka chỉ có thể nhìn thấy ở Corpo Plaze……

Giữa đường là một nền bê tông được dựng lên, cơ hồ là cục diện chắn chết.

“Rebecca, ngươi có quan hệ thế nào với Arasaka?”

Papa Sunrise hỏi một câu.

Nhưng hắn lập tức phủ định ý tưởng điên cuồng này, Rebecca đáng giá Arasaka phế khí lực lớn như vậy ? Con gái của mình cũng không phải tài sản của công ty.

Tâm tình đối kháng của Solo đã sinh ra trong lúc vô hình.

Rebecca càng mộng hơn Papa Sunrise.

Nàng không biết hiện tại là chuyện ngoài ý muốn, hay là có người cố ý ngăn cản.

Papa Sunrise dẫm chân ga, tiếng động cơ nổ ầm lập tức đưa tới phản ứng của nhân viên vũ trang.

“Mẹ nhà hắn, nhanh xuống xe!”

Hưu!

Sau khi súng vang lên, đạn không có dấu hiệu nào đánh vào mui xe, bắn ra một chuỗi tia lửa.

Lúc này nhân viên điều động từ NCPD bắt đầu khẩn cấp hồi báo tình huống.

Nhưng mà, theo âm thanh của nhân viên điều động kết thúc, vận tốc của động cơ đã đạt đến cực hạn!

“Hắc hắc, để cho kẻ ngu ở Night City mở mang kiến thức về kỹ thuật điều khiển của Solo.”

Bên tai Rebecca truyền đến tiếng chửi mắng hưng phấn của Papa Sunrise.

Sức đẩy mãnh liệt làm cho trái tim nàng trong nháy mắt phảng phất đã thót lên cổ họng ——

Nàng trơ mắt nhìn xem cỗ xe Arasaka trước mặt cách mình càng ngày càng gần!

Phốc thử!

Thanh âm quái dị từng vang lên ở quán bar Afterlife đã lại vang vọng bên tai, Rebecca cảm giác thân thể của mình chợt nhẹ, lực ly tâm cực lớn đẩy nàng tới cửa xe.

Vào hôm đó khi chiến đấu với Militech ở Dogtown, thanh âm này ngay tại bên tai của mình.

Lâm Dược nói qua về Cyberware này…

Đúng ! Sandevistan?!

Lúc này, tràng cảnh trước mặt Rebecca đã nhoáng một cái giống như ảo thuật!

Thân xe lập tức truyền đến run run cực lớn, Rebecca phát hiện mình đã xông qua giữa vành đai cách ly, ngay sau đó cả chiếc xe lái vào làn xe đối diện !

Papa Sunrise một tay đè lại vô lăng, ổn định bảy xoay tám lệch đầu xe, trong xe lập tức vang lên tiếng đông đông đông trầm đục khi đạn bắn vào vỏ ngoài.

“Một đám ngu, còn muốn chắn ta?”

Sunrise khinh thường cười một tiếng.

Hắn quay đầu nhìn về phía sau lưng, phát hiện sau khi mình lựa chọn hành vi này thì NCPD vậy mà không có bất kỳ ý tứ gì muốn đuổi theo.

NCPD lúc nào túng như vậy?

Papa Sunrise đầu tiên là kinh ngạc, lập tức biểu tình không dễ coi lắm.

Hắn nắm vuốt một khẩu súng sơn đen bằng một bàn tay khác, đang chuẩn bị tiến hành giao chiến với truy binh đâu!

Solo kinh nghiệm phong phú lập tức phán đoán đến mục đích của NCPD và Arasaka cảnh sát, càng giống là ép mình rời đi khu vực có dòng xe dày đặc?

Tốc độ xe càng lúc càng nhanh, tâm tình của Papa Sunrise cũng càng ngày càng nặng.

Giống như toàn thế giới đều đã chết, ngay cả nhân viên điều động trong kênh cũng không tiếp tục lên tiếng.

Cỗ xe ngược chiều xuyên thẳng qua đường phố, Sunrise trước tiên muốn đến gần tài sản của Militech.

Hắn phán đoán mình có khả năng bị Arasaka theo dõi, nhưng không biết nguyên nhân.

Mẹ nó là tình huống gì?!

Lúc này, trên bầu trời đen kịt như mực, xe bay hiện ra lưu quang đã phóng tới phía dưới, không để ý điều lệnh quản chế không trung !

Papa Sunrise trầm mặc lái xe đã quét Rebecca qua Optic không dưới ba lần.

Militech đều đang nỗ lực hiểu rõ tình huống trước mặt qua online và offline.

“Rebecca, ngươi đến tột cùng có quan hệ thế nào với Arasaka?”

Càng nghĩ Sunrise chỉ có thể cho rằng nguyên nhân vẫn từ Rebecca, hắn tiếp tục hỏi: “Con chó Arasaka ở Afterlife có tên là gì?”

Rebecca nhìn xem biểu tình không dễ coi lắm của gia hỏa này, mím môi không nói lời nào.

Việc này đã để Sunrise giận quá chừng.

Ngay tại khi hắn muốn tiếp tục hỏi Rebecca, một đạo bóng đen cực tốc rơi xuống!

Tên Solo đã từng vang danh này trước tiên liền phát hiện dị biến.

Fuck?!——

Con ngươi Sunrise trong nháy mắt phóng đại!

Lúc này, mui xe cấp tốc lõm xuống, trong ánh mắt Sunrise phản chiếu ra một điểm sáng đỏ tươi !

Nam nhân trung niên xem ra giống như Corpo bình thường từ công ty bây giờ đang quỳ một gối ở chỗ lõm trên mui xe, Katana trong tay xuyên thấu sắt lá, lưỡi đao phản chiếu lấy cảnh tượng có màu sắc sặc sỡ ở hai bên ngoài xe……

Y phục của nam nhân đã nâng lên bởi vì cuồng phong rót vào, sợi tóc trên trán cũng đong đưa rất nhanh.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, một con mắt tản ra lưu quang đen đỏ như sương mù.

Tựa hồ nhìn thấu “lớp kính” chắn gió không cách nào xuyên thấu này.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập