Chương 132: Định số và thế cục đã thành
Xe bay Excalibur giải trừ hình thức tuần hành tầng trời thấp, chậm rãi hạ xuống trước mặt Lâm Dược và Rebecca.
Rebecca nhìn Lâm Dược phía sau, lại nhìn một chút xe bay cao cấp mà mình chỉ thấy qua ở trên tạp chí.
Đợi đến xe dừng hẳn, Rebecca trái sờ sờ phải sờ sờ, lòng tràn đầy hiếu kỳ.
Thứ này để cho một kẻ ngoài nghề như nàng đều cảm thấy xinh đẹp.
Bất quá xe tới, người cũng phải lên đường.
Nghĩ tới đây, nàng lầu bầu nói:
“Tiểu thư V nói nếu qua tối hôm nay ta còn loạn lắc ở Night City… Liền sẽ để ta ngậm miệng triệt để.”
“Cho nên ——”
“Chúng ta muốn đi Arasaka Tower sao?”
Lâm Dược đứng lên, kỳ thực hiện tại hắn cũng rất xoắn xuýt.
Lấy tính cách của Rebecca thì còn khó lẫn vào ở Night City, chớ nói chi là Arasaka Tower. Đương nhiên đây cũng không có nghĩa là Rebecca không có tinh thần chiến đấu hay sức mạnh, mà chỉ đơn thuần do tính cách không thích hợp.
Tính cách của Sasha liền tương đối phù hợp công ty, nàng độc lập, thanh tỉnh hơn nữa có mục tiêu cực kỳ rõ ràng.
Lâm Dược trầm mặc một chút.
Hắn nhìn xem Rebecca, ngữ khí nghiêm túc hỏi: “Rebecca, ngươi nhất định phải đi Arasaka Tower sao?”
“Kỳ thực… Ta có thể để ngươi rời đi Night City, ngươi muốn đi đâu đều do ngươi.”
Rebecca không có nhìn nam nhân đặt câu hỏi sau lưng, mà là dùng Gorilla Arm nhẹ nhàng vuốt ve thân xe bóng loáng của Excalibur.
Thật là đáng tiếc, tay giả không có thần kinh, nàng đoán sờ tới sờ lui chiếc xe này chắc chắn rất thoải mái.
Có thể… Là tiền mà tiểu đội không kiếm được dù dùng cả một đời.
“Vậy ngươi cũng muốn rời đi Night City sao?”
Rebecca tránh người ra, cửa xe bay chậm rãi thả xuống.
Lâm Dược bất đắc dĩ nói: “Không thể nào.”
Rebecca như có điều suy nghĩ, “Cho nên vì sao ngươi giống cha, vẫn cảm thấy ta không thích hợp làm Cyberpunk… Chẳng lẽ Edgerunner hợp cách đều có thể bị nhìn ra bằng mắt thường sao?”
Bị hỏi ra câu này, Lâm Dược nhất thời không biết trả lời như thế nào, “Dĩ nhiên không phải.”
Rebecca linh hoạt lên xe, ngồi ở trên nệm lót mềm mại, bàn tay màu sắc tươi đẹp vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh ——
“Vậy nói lời vô dụng làm gì? Lên xe a tiểu tử hỗn đản !”
Lâm Dược ngẩn người, lập tức cười lắc đầu.
Xe bay ứng thanh đóng lại, cửa sổ phong bế đã bắt đầu lộ ra quang cảnh nhân tạo bên ngoài, Rebecca đặt bàn tay lên cửa sổ vui vẻ nhìn cao ốc chọc trời phía dưới bị điểm sáng thoa khắp.
Nàng còn thỉnh thoảng phát ra thán phục sợ hãi, biểu lộ hưng phấn dị thường.
Lâm Dược rất hâm mộ người không có tim không có phổi như nàng, giống như nàng cũng sẽ vui vẻ tiếp nhận một ít kết cục, không oán giận cũng không hối hận, vĩnh viễn đi ở trên con đường của riêng mình.
“Hắc! Lâm Dược… Tòa nhà kia, đó là nhà của ta và Pilar!”
Vừa nói thầm tên của Pilar ra, khuôn mặt Rebecca liền kéo xuống.
Nàng ngơ ngác nhìn quang cảnh mỹ hảo mình chưa từng thấy ở Night City, trong lúc nhất thời cũng mất hứng thú.
“Pilar quả nhiên là một kẻ làm cho người ta chán ghét… Nói đến hắn thì tâm tình sẽ có chút khó chịu.”
Rebecca khoanh tay đặt mông ngồi về ghế, tút tút thì thầm.
“Như thế nào, không nỡ bỏ anh ngươi ?” Lâm Dược ngồi ngay thẳng, hoà dịu cảm giác khó chịu khi AI vào não.
Rebecca “Phủ nhận”, ra vẻ già dặn mà thở dài nói: “Edgerunner ở Night City giống chúng ta, cũng không biết mình có thể sống đến lần nhiệm vụ tiếp theo kết thúc hay không.”
Nàng đếm kỹ trên đầu ngón tay, “Ngươi suy nghĩ xem, có bang phái, có NCPD động kinh, còn có ủy thác mà một số Fixer hố hàng ban bố ——”
Lâm Dược lông mày nhíu lên.
“Ngươi nói ta?”
Biểu lộ của Rebecca trong nháy mắt đã hơi lúng túng.
“Dĩ nhiên không phải, chuyện của ngươi cũng là đơn lớn, giống ủy thác chiến đấu với Animal lần trước, hay lần thứ hai đảo loạn thế cục của Animal, đây đều là đơn mập. Cho nên chúng ta sẽ tự tìm một ít việc cảm thấy đáng tin cậy tới làm.”
Lâm Dược lắc đầu.
Xem ra những kẻ có tập quán lỗ mãng này không chịu được ngồi yên, hắn tính qua lượng tiền ủy thác mình cho, chỉ sợ là giá cao nhất trong Night City.
Rebecca: “Cho nên ta không biết Pilar có dùng những chiêu thức của cha ta không —— Nhưng hắn có vẻ như đã bắt chước ngoại hình, ưa thích tự tay xoa ít đồ, rồi đổi tay giả thời thượng nhưng không có ích lợi gì… Chính là một kẻ gà mờ !”
“Không chắc có ngày sẽ chết trong tay một tên Cyberpsycho vớ vẩn trên đường .”
Lâm Dược muốn đứng dậy che miệng nữ hài này, tại sao lại sữa độc như thế.
Rebecca mệt mỏi nói: “Còn không bằng chết trong tay của ta, không ai trong Night City được quyền giết hắn.”
Nàng thậm chí còn nói bổ sung: “Ngươi cũng không được!”
Lâm Dược hiểu.
Rebecca có lẽ chỉ còn Pilar là người nhà trong thành phố này, có lẽ Rebecca không biết cách biểu đạt cảm tình, nhưng nàng sẽ đối đãi nghiêm túc.
Xe bay đi hướng quảng trường của Night City.
Thế giới trong mắt Rebecca là nho nhỏ, dự cảm lúc ủy thác để cho nàng thấy không tốt, nhưng nàng ngoại trừ cầu nguyện ra thì cũng chỉ nói thầm trong lòng có nên từ bỏ không.
“Còn có Maine… Hắn nhất định sẽ rất thương tâm.”
Rebecca lắc đầu, nhìn tư thế của Lâm Dược, có vẻ như hắn không có ý định nói tung tích của mình với Maine.
Lâm Dược xem thấu ý nghĩ của Rebecca.
“Rebecca, không phải là không thể nói, mà là Maine có vẻ như rất quen thuộc với đặc công FIA từ NUSA. Địch nhân trên mặt nổi của Arasaka ngoại trừ Militech và NUSA ra, thì không có những thế lực khác.”
NUSA, FIA… Rebecca không hiểu, nhưng nàng biết mỗi người của tiểu đội đều có quá khứ không chịu nổi.
Lâm Dược cũng không có ý định một mực giữ lại thân phận Lin, hắn chỉ đang thiếu khuyết sức mạnh và nhân thủ.
Chỉ cần tin tức tương quan về Cynosure ở Dogtown bị hắn nắm trong tay, hắn không ngại tự gánh chịu nhiệm vụ như Solo.
Đến nỗi tiểu đội Maine … Lâm Dược bắt đầu tự xét lại một phen đối với hành vi của mình.
Mặc kệ là tình bạn, tình yêu vẫn là tình thân, đều sẽ để cho người ta mất đi phán đoán tỉnh táo.
Nếu như muốn thi hành lộ tuyến Corpo một cách hoàn mỹ, vậy thì không nên ôm lấy bất kỳ ý tưởng gì đối với chết sống của người phía dưới.
Thế nhưng là giao diện về tất cả mọi người vẫn hiện ra trước mắt, Độ thiện cảm của bọn hắn cũng ở đó…
Tiếng nói khi những nhân vật tươi sống này yêu cầu trước mặt mình, để hắn thả Lâm Dược về tiểu đội cũng hiện ra bên tai.
Lâm Dược tự hỏi, bản thân vẫn còn có chút không làm được.
Bởi vậy.
Hắn đêm nay xuất thủ cứu Rebecca, ở trong mắt V là không hợp lý lại có phong hiểm bại lộ cực lớn.
Phải biết Arasaka đều cố thủ bảo vệ tư liệu của hắn, nhưng mà hắn lại kịch đấu một phen với cùng một tên Solo cơ hồ chắc chắn đến từ Militech.
Lưu lại chân ngựa ở bất luận nơi nào, cũng là chuyện phiền phức —— Nếu Rebecca là người đi đường không chút liên hệ nào ở Night City, Lâm Dược nhất định sẽ cân nhắc để cho nàng ngậm miệng, tiếp đó dọn dẹp sạch sẽ vết tích mới đúng.
Cũng may Faceplate đặc thù tồn tại để cho Sunrise không biết thân phận của mình.
Nhưng bây giờ Rebecca chính là tọa độ mấu chốt.
Nếu như Sunrise còn đánh chủ ý lên người Rebecca, Lâm Dược liền sẽ bị Militech nắm giữ được triệt để.
“Kỳ thực ngươi không cần phải nói lời như để cho ta rời đix.”
“Ta biết ngươi lại làm trái công ty và tiểu thư V…”
Rebecca khoát tay áo, thấp giọng dò hỏi: “Công ty… Thật sự tốt như vậy sao?”
Lâm Dược: “Vì sao lại hỏi như vậy?”
Rebecca thở dài một hơi, “Mặc dù có lúc ta sẽ không nghĩ quá nhiều chuyện, nhưng mà hai tên Netrunner mới tới tiểu đội có hứng thú rất lớn với ngươi… Nữ nhân tên Kiwi kia thường xuyên sẽ hỏi ta, ngươi có phải một thành viên của Arasaka không ở lúc lúc uống rượu.”
Kiwi sao…
Đây coi như là hành vi hợp lý.
Xe bay tiến vào thông đạo sâu thẳm của kho chứa xe bay trong Arasaka Tower.
Vách xe hiển thị hình ảnh chung quanh bắt đầu đóng lại.
“Rebecca, công ty có lẽ sẽ không tốt như như tưởng tượng của ngươi, nhưng hết thảy đều không phải thứ chúng ta có thể quyết định… Ngươi có thể làm tốt sao ?”
Cơ hồ không chút do dự.
Rebecca vén tay áo lên cho Lâm Dược một ánh mắt khẳng định.
Khi Lâm Dược xuống xe, trong Optic đã hiện ra thứ rất lâu chưa từng xuất hiện.
【 Nhân vật “Rebecca” đã đổi mới độ thiện cảm 】
【 Độ thiện cảm: 80】
【 Ban thưởng: Thuộc tính nhục thể +3, Perk Point nhục thể +4, dung lượng Cyberware +20……】
【 Cải thiện: tổng tiến độ thay đổi nhân vật này là 20%.】
Hắn không có nhìn ban thưởng, ngược lại gắt gao nhìn chằm chằm dòng cuối cùng chữ.
Corpo có thể nhìn thấu đấu tranh quỷ quyệt trong Arasaka, tự nhiên cũng có thể đọc hiểu ý tứ của những lời này.
Lúc này, Suzuki đi lên nghênh đón từ thông đạo, hơi hơi cúi đầu vấn an, tựa hồ cũng không nhìn thấy thiếu nữ nhỏ nhắn cạnh Lâm Dược.
Lâm Dược đè tay lên bờ vai Rebecca đang hiếu kỳ xem chừng hết thảy, “Cáo từ với Pilar bọn họ sao?”
Rebecca lắc đầu.
“Đợi làm xong việc lần này… Có lẽ ta sẽ gửi tin nhắn.”
Lâm Dược hơi kinh ngạc.
Rebecca quả quyết như thế sao?
Hắn lúc này đã hạ quyết tâm, sau khi việc ở Dogtown kết thúc, hắn sẽ cho tiểu đội một khoản tiền lớn, để cho bọn hắn lựa chọn nhân sinh của mình.
Đây chính là giao phó vì mấy trăm ngày lẫn đêm đã qua, cũng là nhiệm vụ vẽ lên dấu chấm tròn kết thúc vì tình cảm với tiểu đội.
Lâm Dược cúi đầu nhìn xem thiếu nữ.
Tiềm thức nói cho hắn biết: Bây giờ Rebecca tựa hồ đã đi về phía con đường hoàn toàn khác, vì sao vận mệnh của vẫn chưa thay đổi đâu?
Cho dù là 50% thì cũng đủ để…
Thế là, hắn yên lặng hỏi bản thân:
Thật chẳng lẽ có vật như định số loại tồn tại sao ?
……
—————–
Dogtown, Black Sapphire.
Nàng trang điểm lại qua tấm gương trong xe, lỗ tai là giọng của Hands.
“Emma… Catherine đều gọi tới chỗ của ta. Ngươi đi đâu?”
Emma dùng đầu ngón tay để lau đi giọt máu nơi khóe mắt, nàng hơi hơi nghiêng đầu thưởng thức về phía tấm gương, phát hiện sắc điệu ngoài ý muốn dễ nhìn.
Màu sắc đều tiên diễm hơn không thiếu so với đồ trang điểm như phấn mắt mà mình hay dùng.
“Ngô… Ta chỉ là mê rượu, thân yêu.”
Emma mím môi, con mắt nhìn về phía một vật thể tròn vo ở ghế lái phụ, nụ cười mừng rỡ.
Hands trong điện thoại 3D cũng không có biện pháp gì với Emma.
“Ta biết tâm tình ngươi gần nhất không phải rất tốt, cần ta về nhà một chuyến sao?”
Emma phát ra tiếng “ngô” để cự tuyệt từ trong môi, “Một ly cuối cùng, ta sẽ về ngày. Để cho Catherine chờ ta, ta rất nghe lời… Không có đi ra ngoài Dogtown để uống đến say a.”
“Ta ở Longshore Stacks, nếu không yên lòng thì có thể để bộ hạ của ngươi đến đón ta trở về.”
Ngữ khí của nàng nhu hòa, như người vợ tốt để cho chồng an tâm.
Hands bất đắc dĩ nói: “Đáp ứng ta, về sớm một chút, dùng hệ thống trí năng tự lái, coi như giúp đỡ ta.”
Emma nháy mắt mấy cái, “Nhất định.”
Sau khi điện thoại cúp máy, Emma hít thở sâu một hơi, ngữ khí dường như hai người khác biệt, “Angie, để người của ngươi nhìn chằm chằm kẻ đi ra từ Heavy Hearts, để cho bọn hắn học được cách trả lời vấn đề chính xác, không cần xảy ra chuyện tại giờ phút quan trọng này.”
Angie khoanh tay trên ghế sau rất khó khống chế bản thân không suy nghĩ lung tung.
Bởi vì chóp mũi của nàng tràn đầy mùi máu tươi, tay lái phụ để một cái đầu người, mẹ nhà hắn…
Nữ nhân điên Emma nói dối thuần thục đến con mắt cũng không nháy.
Angie oán trách một câu, nhưng vẫn làm theo.
Nàng bây giờ phát hiện vì sao mình chỉ có thể làm lão đại của Animal mà không phải lão đại của Dogtown rồi.
Cửa vào của Black Sapphire nơi xa là quân doanh đề phòng sâm nghiêm của Barghest, đừng nói là đi bộ vào, Angie lái xe cũng cảm thấy hai chân như nhũn ra.
Nếu như Hansen hạ mệnh lệnh, các nàng cũng không còn lại cả cặn bã lại.
Emma nhìn xem khuôn mặt tái nhợt vì khẩn trương của Angie từ kính chiếu huậ, câu lên môi đỏ, tựa như một đầu rắn độc yêu diễm, “Nghe Lin nói, hắn từng tới Dogtown để ổn định thế cục giúp ngươi… Hắn còn nói, lá gan ngươi rất lớn, hiện tại xem ra có tiếng không mà có miếng đi…”
Cơ thể của Angie nghiêng về phía trước, tận lực khống chế bản thân không đi chú ý vật thể hình tròn sền sệt kia.
“Mẹ nó đừng nhiều lời, Hansen nói như thế nào? Ngươi phải liều mạng thì đừng mang theo ta, đầu tiên nói trước, ta chờ ngươi trên xe ——”
Nàng đoán chừng cũng không phát hiện ra động tác vô ý thức của mình khi khẩn trương.
“Ngươi nếu chơi sập, Lin sẽ không bỏ qua ngươi.”
Emma vừa định nói chuyện, trong tin tức liền truyền đến đáp lại.
Nàng xem thấy lời mời của tên kia, phát ra tiếng cười hài lòng.
“Tốc độ hồi âm từ Thượng Tá tốt của chúng ta rất nhanh. Hơn nữa… Angie, ngươi dựa vào cái gì để cho rằng bản thân có thể an ổn ngồi trong xe, ngồi mát ăn bát vàng như tiểu hài chờ mụ mụ tan việc đâu?”
“Chúng ta là cùng một bọn, bảo bối.”
Thần sắc của Angie đã khó coi tới cực điểm.
“Con đĩ điên, ngươi đến cùng muốn làm gì?”
Emma: “Không làm gì. Đầu tiên, ta cần ngươi làm chứng cho ta, ngươi khống chế bang phái ở Dogtown. Thứ hai, ghi chép tài chính cũng ở trong tay ngươi, kẻ tinh minh như Hansen đương nhiên sẽ nhìn.”
“Đến nỗi thứ ba đi… Ta nói với hắn sẽ có hai vị khách nhân.”
Emma đột nhiên phản ứng lại, vỗ nhẹ đầu ở ghế lái phụ, “A, hai cái rưỡi.”
Angie cảm thấy số mệnh mình hay chiêu điên rồ.
Biểu lộ của nàng âm tình bất định, suy nghĩ rất lâu.
Cuối cùng chán nản phát hiện, nữ nhân này đang mang mình đi liều mạng đâu.
Đầu tiên là lính đánh thuê Lâm Dược dưới tay Lin phải nghĩ biện pháp giết chết người nói chuyện dân gian ở Dogtown như Mr.Hands, lại tới một nữ nhân ác độc tới cực điểm —— Còn hết lần này tới lần khác là vợ của Hands !
Nàng thề, mình tìm tới Emma chỉ đơn thuần là để tìm được Lin mà thôi.
“Fuck!”
Angie đá cửa xe một cước.
Emma nhìn chăm chú lên Angie xuống xe xong thì mới xuống theo, vẫn không quên lấy tay ôm “Lễ vật”.
Hai nữ nhân từng bước đi hướng Black Sapphire trong làn gió lạnh của Dogtown.
Lính gác và cơ giáp nơi xa vốn đang ở vào tình trạng giới bị, đều chú ý tới thân ảnh trong đêm tối ——
Cơ giáp trước tiên phản ứng lại, pháo máy gắt gao nhắm ngay khách không mời mà đến.
Nhưng mà, hệ thống phân biệt địch ta lập tức liền phán định là phe mình.
Binh sĩ giơ súng nhìn xem cơ giáp sáng lên đèn xanh, trong lúc nhất thời không biết nên tránh ra không.
Đúng lúc này, tiểu đội trưởng Barghest cao lớn chống nạnh đi ra.
Kẻ này mang theo mặt nạ màu đen phun đầy dạ quang, ở trên cao nhìn xem Emma xách theo đầu người trong tay.
Emma sắc mặt không thay đổi, giơ lên đồ để cho tiểu đội trưởng kiểm hàng.
Có một tên tân binh là lần đầu tiên đứng gác.
Bọn hắn đều rướn cổ lên muốn nhìn thử nữ nhân có dáng người nóng bỏng kia đang cầm gì trong tay ——
Đó là…
Emma tựa hồ nâng nhiều nên mỏi, đầu trong tay nghiêng qua một bên, hai con ngươi âm u đầy tử khí phía trên đã đối mặt với tân binh.
Trong nháy mắt đó, lông tơ đứng thẳng.
“Fuck?”
Hắn lên tiếng theo bản năng, để cho hắn trở thành điểm chú ý của tất cả binh sĩ.
Đội trưởng vốn là muốn hỏi Emma mấy câu, không nghĩ rằng dưới tay mình có kẻ hèn.
“Ngươi, còn có ngươi, dẫn hắn qua bên kia chơi đùa, dạy một chút quy củ cho người mới.”
Đang khi nói chuyện, đội trưởng cũng nhường đường ra.
“Xin mời, nữ sĩ mỹ lệ —— Thượng Tá đang chờ ngươi ở phía trên.”
Emma ngược lại là không quan trọng, khẽ cười nói: “Cám ơn ngươi, quý ông.”
Tiếp lấy vặn vẹo vòng eo đi về phía cửa ra vào của Black Sapphire dải đầy hầm chiến đấu.
Angie không thong dong được như vậy.
Nói cho cùng, tiểu đội Barghest không quan trọng, nhưng áp lực từ mấy trăm ~ ngàn tên Binh sĩ Barghest liền không chỉ có thế.
Có dũng khí, nhưng không đủ nhiều.
Binh sĩ Barghest giống như là từng đầu sói đói giấu ở trong bóng đêm, những ánh mắt tựa hồ ẩn ẩn hiện ra ánh xanh lục kia để cho thân thể nàng hơi cứng ngắc.
【 Cuộc gọi tới: Emma 】
Âm thanh lúc này của Emma bình ổn dị thường.
“Tự nhiên chút, Angie. Ngươi là lão đại của Animal, một ngày nào đó phải đối mặt Hansen… Không cần như con gà.”
“Thân phận công ty của Lin tiên sinh là phiền phức, Hansen sẽ không dễ dàng đàm luận trực tiếp với người của công ty, cũng sẽ không để hắn cắm rễ tại Dogtown —— Cho nên chúng ta muốn trở thành người trên mặt nổi, làm ra tất cả cố gắng vì hắn.”
“Để cho Hansen kiếm tiền vô cùng cao hứng, chúng ta an an ổn ổn tiếp nhận căn cơ của Hands, minh bạch chưa?”
Angie trầm mặc rất lâu, bên tai là tiếng vang thanh thúy khi Emma giẫm giày cao gót ở sàn nhà trơn bóng.
“Hừ hừ… Chúng ta là cùng nhau.”
Tầng một của Black Sapphire là lưới thép chằng chịt phân bố hai bên trái phải, Hansen có phong cách quân nhân lỗ mãng, tựa hồ thích để rất nhiều nơi như chiến hào, xây lên những công sự che chắn nhìn như có đủ uy hiếp này.
Chỗ tốt chính là phòng khách rộng rãi của Black Sapphire bị cưỡng ép biến thành một đầu đường hẹp, khả năng cưỡng ép đột phá cơ hồ bằng 0.
“Xin lỗi nữ sĩ, phải soát người.”
Hansen vẫn là rất tinh tế.
Cố ý an bài một vị Barghest nữ tính chắn trước mặt hai người.
Emma thoải mái giang hai cánh tay đón nhận kiểm tra —— không được bỏ qua bất kỳ chỗ nào trên người.
Vị Barghest này nhìn xem hai người rời đi, báo cáo chậm rì rì: “Không có Cyberware chiến đấu, còn không bằng một ít Doll… Có thể để tay bắn tỉa rút lui.”
Trong thang máy, Emma nhìn chăm chú giọt máu thỉnh thoảng rơi xuống bên cạnh.
Nàng thở phào một hơi.
Nói không khẩn trương thì đó là giả.
Mệnh lệnh từ Lin tiên sinh chưa bao giờ có mục thay thế hắn làm ăn với Hansen, về tình về lý là Emma lạm quyền.
Nhưng trên thực tế, Lin tiên sinh có thể nghĩ sai.
Emma cảm thấy Hansen có khả năng đang khai thác thái độ lờ đi để cho Lin diệt trừ Fixer vướng bận vì hắn, đợi đến Lin tiên sinh cho rằng mình có thể thay thế Hands đi một cách hoàn mỹ, hắn sẽ không để cho người của công ty ngồi lên vị trí này.
Nàng rất vững tin điểm ấy.
Loại người Hansen muốn là kẻ du tẩu giữa công ty và mình, mình một khi hợp tác càng thâm nhập với một bên trong tất cả công ty, tất nhiên sẽ để các công ty khác căm thù, an ổn trên mặt nổi của Dogtown sẽ không còn sót lại chút gì.
Vị cựu quân nhân từ NUSA này nhìn như đang vận hành Dogtown như xí nghiệp, bản thân phong quang vô hạn giống như người cầm quyền, nhưng trên thực tế, hắn ai cũng không thể chọc ai cả.
Emma từng nghe qua sự kiện kia từ trong miệng Hands.
Hansen muốn lấy thêm một ít hàng của Arasaka, bị Militech biết… Chuyện này kém chút để cho Hansen xảy ra vấn đề, cho nên Thượng Tá bất đắc dĩ chỉ có thể lấy lòng hai bên, biểu thị sẽ xử lý sạch sẽ cái đuôi ——
Nhưng mà sự thật chứng minh đã xử lý chẳng ra sao cả, bởi vì chồng của mình, Mr.Hands đã xảy ra chuyện.
Lâm Dược… Một binh sĩ Barghest nhìn như có cũng được không có thì cũng chẳng sao, lại bắt được điểm yếu của Fixer có ý đồ đi lên thêm một bước.
Hands không muốn làm lớn chuyện, lại phát hiện Lâm Dược lúc này sớm đã leo lên cành cây cao của công ty.
Giống như là một khối u, Wade một mực khai thác cách trị liệu bảo thủ, cuối cùng ủ thành sai lầm lớn.
Suy nghĩ lại một chút về Thượng Tá, cũng coi như là kẻ biết làm ăn và ổn định thế cục nhất trong những quân nhân.
Hắn chỉ để phần tử phạm tội cùng hung cực ác và lưu dân đi vào từ Night City ——
Hơn nữa lời mà Hansen dùng tẩy não cho Barghest và cư dân Dogtown luôn luôn là căm thù công ty, cho nên dân tâm ở Dogtown mới có thể tương đối ổn định, nội bộ mặc kệ nát vụn thế nào, nhưng chưa bao cho sắc mặt tốt với ngoại nhân từ Night City.
Nhưng rất nhiều người không biết là: đại biểu công ty tới Black Sapphire tiêu phí chỉ sợ cũng đủ để tạo thành mấy tiểu đội Barghest…
Emma lắc đầu, muốn làm ăn với con sói đầu đàn tràn đầy tham lam như này, nàng phải chắc chắn tốt chừng mực.
Giữa lúc suy nghĩ, thang máy đã mở ra.
Tòa cao ốc mang theo bức họa cũ nát khổng lồ của Hansen này, phía trên lại giống như câu lạc bộ xa hoa nhất trong Night City.
Bất quá Hansen rất ít khi xử lý việc ở đây, Emma đã điều tra qua.
Dọc theo đường đi cũng không có Binh sĩ Barghest làm khó dễ, đây vốn nên là chuyện tốt, nhưng dự cảm của Emma lại không quá tốt.
Trong căn phòng riêng đen như mực, Optic phản quang màu bạc trắng của Hansen nhìn chằm chằm hai nữ nhân đến từ nơi xa, khóe miệng treo lên một nụ cười giễu cợt.
“Thượng Tá, người đã đến.”
Hansen khoát tay áo, đèn hắt sau lưng sáng lên một chút.
Hắn uống từng ngụm rượu nhỏ, cùi chỏ chống trên đùi, khom lưng nhìn như rất lười biếng, nhưng mà ánh mắt lại đánh giá khách đến thăm có biểu hiện hoàn toàn khác biệt.
Hắn nhận biết nữ nhân mặc váy dạ hội màu đen, là vợ của lão già tại Heavy Hearts.
Một kẻ khác có vẻ như chính là Animal huyên náo hung nhất trong Dogtown ngoại trừ Scavs, nhưng nghe nói kế hoạch “dẫn vào” Animal từ Pacifica bị tổ chức lính đánh thuê không biết tên làm hỏng, xem ra hai nữ nhân này chính là thủ phạm để Hands bắt đầu thất bại?
Có ý tứ…
Emma cũng không giống như sợ mình, Angie mặc dù chống đỡ, nhưng mà khuôn mặt đều sắp căng đứt.
“Ngồi đi hai vị.”
“Ta không phải tội phạm giết người, cũng không phải ác ôn… Nói chuyện làm ăn chính là nói chuyện làm ăn, đầu người để trên mặt đất trước… Không cần lúc ẩn lúc hiện, ta biết hắn.”
Emma nở nụ cười đúng mức, ngồi ở trên ghế sa lon, tư thế ngồi là động tác theo thói quen vì từng nhận giáo dục tốt.
Angie nghĩ nghĩ, vẫn là không có ngồi xuống, ngược lại đứng ở sau lưng Emma, để mình tựa như là hậu thuẫn… Đến nỗi đằng sau nếu đàm phán không thành, đứng hay ngồi để chết thì đều như nhau.
Hansen thật bất ngờ lão đại bang phái có can đảm lưu lại Graffiti hình Nữ Hoàng tại Stadium nguyện ý đứng, tựa hồ coi Emma là người lãnh đạo.
Emma giơ ly rượu lên, Hansen cũng không dự định nói chuyện.
“Chào buổi tối Thượng tá Kurt · Hansen , chúc ngươi có mộng đẹp và khỏe mạnh —— Hy vọng ta không quấy rầy đến ngươi.”
Hansen nhìn xem nữ nhân ngửa đầu uống xong, giang tay ra trêu ghẹo nói: “Nói thật, đã rất lâu rồi ta mới gặp được người đối diện lễ phép như thế.”
Emma mỉm cười, đặt cốc xuống bàn trà, nàng còn chưa kịp buông tay, âm thanh mang theo rùng mình của Thượng Tá đã chen vào lỗ tai.
“Nhưng mà ngươi làm hỏng việc của ta.”
Lúc này, bảo an Barghest phía ngoài tựa hồ tâm ý tương thông với Hansen, đều gỡ xuống súng trường, yên lặng nhắm miệng súng vào hai nữ nhân.
Emma đè tay trên ly, đợi vài giây sau mới lấy ra.
“Ta dám giết hắn, tự nhiên có cách kiếm nhiều tiền hơn cho ngài .”
Hansen giương cằm lên, hai tên Barghest đi vào bắt được cánh tay Angie ——
“Các ngươi muốn làm gì?”
Emma không nói gì.
Hansen chỉ ngón tay vào Emma, gằn từng chữ một: “Đền bù về đền bù, nhưng ngươi phải trả giá đại giới, vậy liền để nữ sĩ đi bán mạng theo ngươi bồi tội cho mối làm ăn của ta a.”
Angie vừa định nói chuyện, binh sĩ đã che miệng của nàng, một chưởng đập vào cổ, thân thể của nàng lập tức xụi lơ.
Emma toàn trình không sợ hãi chút nào nhìn thẳng Hansen.
Hansen cũng đang nhìn xem ánh mắt của nữ nhân, tựa hồ muốn nhìn ra một tơ một hào sợ hãi từ bên trong.
Đáng tiếc, cũng không có.
“Bây giờ…” Hansen giang tay ra, “Animal không nghe ngươi, ngươi muốn làm sao?”
Ngữ khí Emma không nhanh không chậm, tựa hồ cũng không để ý Angie mới vừa bị kéo ra ngoài.
“Angie… Là chứng minh cho năng lực ta, Animal là trợ thủ của ta mà thôi.”
Hansen ra hiệu Emma nói tiếp.
Hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú. đối với nữ nhân này
“Ta đều đâm người của ta và Animal vào việc buôn bán của Wade · Bleecker, cho nên…”
Emma hơi hơi đứng dậy cầm lấy Whisky đổ cho Hansen một chút, tiếp lấy lại cho đổ cho mình một ít.
Nàng trao đổi cái chén một chút, nụ cười mang theo một tia tàn nhẫn.
“Hắn có thể ngồi ở Black Sapphire, ta cũng có thể, giống như hai chén rượu này, ai uống vào cũng như nhau, dù sao đều là tài sản của ngài…”
Hansen lần đầu trầm mặc.
Hắn hoàn toàn không ngờ tới lòng can đảm của một nữ nhân lại có thể lớn đến loại tình trạng này.
“Thế nhưng… Ta càng ưa thích uống cái chén của mình.”
Hansen ngoắc ngoắc ngón tay, Emma nâng cốc giao cho hắn.
Emma lúc này ném ra một lá bài cuối cùng, “Vậy nếu ta để rượu của ngài càng nhiều hơn một chút đâu ? Ngài sẽ để ý sao?”
“Vũ khí mới tinh, chất lượng tốt hơn Kang Tao, không muốn sao ?”
Hansen cười.
“Xem ra ngươi rất có lòng tin.”
Emma miệng nhỏ nhấp ngụm rượu ngon, “Đúng vậy. Dogtown vốn không nên tồn tại nhân vật như Fixer mới đúng, nhưng ta đã ngờ tới… Là Cu Ba muốn việc buôn bán có chắc chắn nên mới phóng người ra kiềm chế ngài đúng không?”
“Wade ở mấy năm nay đã duỗi tay về Pacifica, còn giải quyết vấn đề dân sinh thay ngươi, ngô… Bây giờ còn bắt đầu nói chuyện làm ăn với công ty thay ngươi.”
“Ngươi cũng biết đến.”
Hansen gật đầu, “Vận khí của Wade không tốt, ngươi tàn nhẫn hơn hắn nhiều… Ta có chút thông cảm kẻ ngu này. Nhưng giống như lời ngươi nói, Dogtown chỉ có một mình ta thì không tốt sao? mặc dù ta không xem trọng Wade, nhưng mấy năm này chính xác đã ăn tiền của ta.”
“Nói cho ta biết ý nghĩa về sự tồn tại của ngươi.”
Emma nói ra 3 từ:
“Tiền, an toàn, tài nguyên độc nhất vô nhị.”
Hansen chẹp chẹp miệng, “Ta đoán một chút… Tài nguyên độc nhất vô nhị là công ty a?”
Emma lúc này vẫn không quên giơ lên một tay của Hansen.
“Không thể gạt được ngài, Thượng Tá.”
Hansen động tác cực nhanh, kéo lấy cánh tay Emma, Emma bởi vì lực tay của Hansen quá lớn dẫn đến đau nhức kịch liệt, khóe mắt nhảy thình thịch.
Sói đầu đàn nguy hiểm xem kĩ Emma.
“Ngươi biết mình đang nói gì sao? Nữ sĩ.”
Emma điều chỉnh hô hấp một chút, đè nén đau đớn, “Ngài vẫn muốn kiếm tiền từ công ty… Nhưng không chịu nổi Militech khoa tay múa chân xa lánh nhà cung cấp hàng khác ở Dogtown, chẳng lẽ đồ của Arasaka và Kang Tao không tốt sao?”
“Chỉ là ngươi không thể kiếm lời số tiền này ở trên mặt nổi, ta có con đường, có thể đánh yểm trợ giúp ngươi… Không ai càng đáng tin hơn.”
Hansen người này, tựa hồ vĩnh viễn không cách nào nhìn ra một tơ một hào sơ hở từ trên mặt hắn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Thẳng đến Emma cơ hồ chịu không được loại đau đớn này, Hansen buông lỏng ra.
“Hừ hừ…”
Hansen gật đầu, “Người bạn của ta ở Heavy Hearts thật đúng là có vận khí tốt, có thể để ngươi làm vợ đời thứ tư của hắn…”
Emma xoa nắn lấy cánh tay, không nói gì.
Hansen dù tham lam nhưng vĩnh viễn có lý trí, hắn muốn ăn càng nhiều hơn một chút, nhưng lại có lòng phòng bị.
Emma nói khẽ: “Ta có con đường ở công ty, thậm chí có thể để ngài làm ăn đến Night City.”
Nghe được tới đây, Hansen đã cảm thấy có chút giả.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem chỗ dựa dẫm của nữ nhân này ở đâu.
“NCPD đã cải tổ, nữ sĩ, không có người mà ta quen biết, hơn nữa hội đồng thành phố và công ty đều nhìn ta chằm chằm đâu… Ta rất thưởng thức dũng khí của ngươi, nhưng không nên xem ta như trẻ con, lại nói tiếp liền không dễ nghe.”
Emma lại lắc đầu cắt đứt Hansen.
Đây chính là hành vi rất vô lễ.
Lin nói qua với mình về NCPD, mục đích của hắn chính là lấy lá bài này để đả động Hansen.
“Nhưng nếu như ta nói NCPD có thể để ngươi làm ăn đâu?”
Hansen nhìn chằm chằm Emma, dường như đang phỏng đoán lời này có mấy phần độ tin cậy.
“Vậy ta có thể để ngươi chơi chết Hands, cũng không truy cứu việc ngươi hôm nay cắt đầu đồng bạn hợp tác của ta… Những nếu thiếu bất kì điều kiện nào, ngươi đoán xem bản thân sẽ có kết quả gì?”
“Không thể không nói, ngươi đã quỳ liếm một “người cha vàng” tốt.”
Emma giống như là không cảm thấy đây có gì châm chọc, “Đúng vậy, Thượng Tá.”
Thượng Tá nghi ngờ nhìn một chút Emma, “Đây không phải khích lệ, nữ sĩ.”
Nụ cười của Emma bất ngờ ôn nhu, “Hắn khống chế ta 100%, ta tự nguyện… Cho nên việc này sẽ để cho việc buôn bán của ngài càng có tính an toàn một chút.”
Hansen chưa bao giờ ngờ tới sẽ có nữ nhân làm được tới một bước này.
Hắn đứng lên phủi tay, vệ binh Barghest vẫn đứng bình tĩnh tại cửa ra vào.
“Mang nữ sĩ đã ngủ tới… Phái tài xế đáng tin cậy đưa hai vị về nhà. Còn có, thông tri Bennett ——”
“ Nếu như tin tức vị… nữ sĩ mỹ lệ này tới ở đêm nay truyền ra bên ngoài, ta sẽ xử lý hắn.”
Binh sĩ cúi chào xong liền rút đi.
Hansen thấy Emma hạ thấp người hành lễ, nói bổ sung: “ Không cho phép quân đội từ công ty tiến vào, để người sau lưng ngươi cân nhắc rõ nhân số và ranh giới cuối cùng của ta… Barghest sẽ xuất động một nhóm người, cũng nên cho bằng hữu từ Cu Ba một cái công đạo, không phải sao ?”
Emma biểu thị mình sẽ hoàn toàn làm theo.
Hansen hoạt động cổ, nhà đầu cơ lớn nhất ở Night City cảm thấy đã nói xong một mối làm ăn hoàn mỹ.
Dogtown hắn thấy, cân bằng động tĩnh là trọng yếu nhất, tên Corpo từ Petrochem kia chính xác không bằng nữ nhân này ——
Ít nhất nhìn trước mắt là thế.
Sau này thì sao ? Hansen cũng không biết, hắn chỉ biết là không thể ném mảnh đất như Dogtown, nắm Barghest ở trong tay mình, vậy là đủ rồi.
Emma ngồi trên xe không kịp chờ đợi gọi một cuộc cho Lin tiên sinh.
Nàng giống như chó con đáng thương khẩn cầu khích lệ.
Trên màn hình 3D, khuôn mặt quen thuộc của Lin đã chiếu vào trong mắt Emma.
“Lin tiên sinh.”
Âm thanh đầu kia mang theo ủ rũ, “Hừ hừ… Mời nói đi, nữ sĩ.”
Nữ nhân đè nén tâm tình kích động, tận lực cặn kẽ nói hết những việc gần nhất ở Dogtown.
Thẳng đến rất lâu sau khi Emma nói xong, Lin cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Lúc này, nét mặt của hắn giống như bị lag, rất lâu không động.
Lin khẽ thở một hơi, “Ta cứu ngươi đi ra từ Konpeki Plaza, là để ngươi ổn định thế cục.”
Emma lập tức cắn bờ môi, răng càng không ngừng vuốt ve môi, chảy ra một chút xíu máu tươi.
Nhưng Lin đã chuyển tiếp.
“Nhưng chính xác đã rất lâu rồi, ta chưa từng nghe qua tin tức tốt như vậy.”
Con mắt Emma hơi sáng lên, “Vậy ngài cảm thấy…”
Lin gật đầu, “Rất tuyệt, nếu là ta thì rất có thể sẽ không khai thác thủ đoạn mạo hiểm như này, ngươi thông minh hơn Hands nhiều.”
Emma nhắm mắt lại, đầu một mảnh run lên.
Một lúc lâu sau, nàng đè nén nét mặt hưng phấn, âm thanh trong kênh vẫn êm tai và mềm mại như cũ.
“Thế cục đã thành, vậy ta liền chậm rãi đợi ngài tới tiếp quản nơi đây ——”
“Còn có ta.”
Tiếng cười của Lin rất nhẹ, nhưng Emma nghe được loại vui vẻ kia.
Điều này khiến nàng bắt đầu chờ mong cái ngày mà Lin ngồi trong Heavy Hearts, rồi đeo lên gông xiềng cho mình.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập