Chương 103: Q.1 - Đàn sói và cá chậu chim lồng

Chương 101: Đàn sói và cá chậu chim lồng

“Buổi sáng tốt lành, ta là anh em tốt nhất của các ngươi, Stanley”

“Để ta kể một cố sự nhỏ giúp các vị ở Night City rời giường a!”

“Trong một chỗ tường vây thần bí ở Pacifica, kiến trúc bỏ hoang tối tăm không ánh mặt trời, có sinh vật đáng sợ buông xuống Cyberspace.”

“Đó là ở sâu trong bóng tối khi Data Krash kết thúc, nguy hiểm trọng trọng, xó xỉnh tối tăm không ánh mặt trời, du đãng ma quỷ —— Còn có quỷ khóc sói gào… Ngươi biết ta muốn nói cái gì!”

“Mà quân đội của công ty phụng mệnh giải quyết quái vật này thay thị dân, đó là cả nhánh tiểu đội trang bị tinh lương, bọn hắn bước qua đường nhỏ uốn lượn âm trầm, cuối cùng thu được một tia dấu vết để lại ở một nơi nào đó trong Pacifica……”

Giọng Stanley càng ngày càng trầm thấp.

“Có bóng đứng ở nơi đó! Bọn hắn đang hô hoán lẫn nhau ——”

“Đó là một con ác ma đến từ Cyberspace!”

Stanley càng lúc nói càng nhanh.

“Hắn chỉ cần mở mắt, liền có Undead tiến vào cơ thể của chi tiểu đội này —— Theo gào thét sắc bén, kinh khủng, làm cho lông tơ người đứng thẳng… Tiểu đội kia không có ai may mắn sống sót, mà bí mật thì bị công ty vĩnh viễn chôn vào sâu trong lòng đất!”

Một hồi trầm mặc làm cho người lạnh cả lưng đi qua.

“Ha ha ha ha! Ngươi chẳng lẽ thật sự tin? Giúp đỡ chút! Việc có Địa Ngục thật sự kỳ quái sao? Mẹ của ta từ nhỏ đã mang ta đi giáo đường nghe giảng đạo, ta đều sắp nôn khi cứ phải nghe câu chuyện này ——”

Lạch cạch, TV bị tắt đi.

【 Subnet của Arasaka nhắc nhở ngài: Hạng mục công việc cần giải quyết trongv hôm nay có 10 kiện, ngài cần hoàn thành nghi thức bàn giao bổ nhiệm của công ty trước 8.30.】

Buổi chiều đầu tiên ngủ ở Night City cũng không được tốt lắm, Lâm Dược cứ như vậy đứt quãng nghe xong cả đêm TV.

Hắn để trần nửa người trên ngồi dậy từ chiếc giường mềm mại, bộ mặt có chút ánh sáng quái dị lóe lên, nửa gương mặt là dung mạo ban đầu của Lâm Dược khi ở Barghest, nửa gương mặt là bộ dáng sau khi Vik làm giải phẫu.

【 Cyberware: Behavioral Imprint-synced Faceplate ( Đã che đậy ) 】

Trong mắt Lâm Dược tỏa ra ánh sáng, những chương trình được “bằng hữu thần bí” sửa đổi đã bị hắn chỉnh lại.

Kỳ thực, trung tâm nghiên cứu Honshu ở ngay từ đầu liền phát hiện Cyberware trên mặt Lâm Dược.

Lúc đó Optic đã tổn hại lại thêm không cách nào tra ra xuất xứ của Faceplate, vì thế phương án là trước tiên thay thế Implant quang học của Arasaka rồi lại tháo Faceplate, nhưng sau khi chấp hành, lại rất nhanh có hiện tượng không kiêm dung ——

Vì ngăn ngừa vấn đề này, bọn hắn chỉ có thể sử dụng thiết bị từ Kiroshi, hơn nữa không có tiếp tục động Faceplate nhìn như không có tác dụng gì này, làm cho cả bộ mặt ở vào một loại cân bằng vi diệu.

“Như thế nào? Anh em ngươi cũng nghĩ có được khuôn mặt của chính mình sao?”

Lâm Dược cười lạnh lẩm bẩm, đốt một điếu thuốc rồi rời giường đi vào phòng tắm.

Trong phòng tắm, hắn nhìn bộ dáng mình, nhíu lông mày một cái, hình dạng tự động biến thành một người khác.

“Ngô, độ phong phú của tin tức trong ngoài Black Wall cao như vậy sao?”

Âm thanh rõ ràng là Mr.Hands .

“Ngươi tốt, ta là Emma”

Lâm Dược nghiêng đầu một cái, hình dạng lại biến thành nữ nhân vũ mị có ánh mắt câu người —— Thần thái, cử chỉ, hình dạng không kém chút nào.

“Thì ra là như thế……”

Lâm Dược khôi phục dung mạo của mình, nâng lên nước bắt đầu rửa mặt.

Xem ra Behavioral Imprint-synced Faceplate cũng không đào thoát vận mệnh bị Black Wall cải thiện ——

Mặc dù những thứ trong thân thể kia muốn khống chế Faceplate, nhưng quyền chủ đạo còn tại trong tay Lâm Dược, hơn nữa cũng bởi vì tin tức có số lượng cao và mã số lôgic của Black Wall cải biến, nó đã được update hình thức vận hành và mô hình thu thập tin tức nguyên bản.

Theo lý thuyết, Behavioral Imprint-synced Faceplate không cần mặt đối mặt thu thập đủ loại đặc thù từ đối phương, chỉ cần Lâm Dược có ký ức trong trí nhớ về bộ dáng, Faceplate sẽ bao trùm tức thì.

Một món Cyberware cuối cùng đã trở về.

“Bọn chúng” càng ồn ào náo động, Lâm Dược lại càng tỉnh táo.

Hắn biết trong đầu mình mất đi một vài thứ, nhưng đây cũng không tính là chuyện xấu.

Ít nhất… Ta còn biết chính mình là ai, không phải sao?

Rửa mặt xong, Lâm Dược tắm nước lạnh, thay đổi nội y sạch sẽ đi đến phòng khách theo chủ nghĩa cổ điển—— Cửa sổ sát đất cực lớn cảm ứng được chủ hộ tới gần, tự động biểu hiện cảnh sắc ngoài cửa sổ:

Xe bay gào thét, tiếng quảng cáo xen lẫn còi ô tô, trên đường cái như mạch máu là kẹt xe sáng sớm mỗi ngày… Hảo một bộ cảnh tượng về thành thị phồn hoa trong mộng tưởng.

Quang cảnh bên ngoài của Corpo Plaza, thậm chí đã từng để Lâm Dược cảm thấy khó khăn rách nát từ Dogtown giống như là ký ức hỗn loạn không rõ ràng chút nào.

Cửa tự động sau lưng mở ra, Lâm Dược quay đầu theo bản năng.

V liền ở tại sát vách, nàng xem ra có chút đang gấp, bây giờ đang đỡ khung cửa đeo giày cao gót của mình ——

“Lin, ngươi phải nhanh lên!”

Lâm Dược phủ thêm áo khoác, nhưng V đã ném túi màu đen trong tay lên ghế sa lon của Lâm Dược, “Mặc chỉn chu vào.”

“V, ngươi chưa nói qua có thể tùy tiện vào nhà trọ của ta.”

V không có một tia cảm giác tội lỗi vì mạo muội quấy rầy, nàng khoát tay áo, “Ta đăng ký địa chỉ thay ngươi, đương nhiên có thể đi vào, lại nói… Dáng vẻ bây giờ của ngươi có gì khác với không mặc quần áo ?”

“Yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ không làm gì ngươi —— Ngươi nếu sợ ta gặp được tràng cảnh triền miên với Doll hoặc… tự động tập tay, vậy có thể gạch bỏ thông tin ta xác thực ở quầy lễ tân tầng một.”

Lâm Dược bất đắc dĩ thở dài.

Luôn cảm giác từ sau khi trở về Honshu, V… Là lạ, giống như là người bảo hộ.

Lâm Dược kỳ thực không có ý thức quá mạnh về không gian cá nhân, đưa tay cầm lên quần áo từ trên ghế salon rồi mặc ngay trước mặt V, rất nhanh liền xong.

Đây là một thân âu phục và quần áo trong cao cấp chỉ cao tầng của Arasaka mới mặc, ngực có kim băng của Arasaka, sau khi Lâm Dược có “áo giáp nam nhân”, cả người đã lộ ra vô cùng kiên cường.

Dù sao mặt của hắn được Vik tìm kiểu hình dễ coi từ kho số liệu hàng mẫu, lại phối hợp gáy có một ít kết cấu Cyberware —— Giống như là sói đầu đàn trẻ tuổi từ công ty.

“Nếu như là khuôn mặt trước kia thì ngươi sẽ càng soái khí hơn chút.”

V thay hắn đẩy cà vạt đi lên, sửa sang nếp nhăn trên ngực, đỡ cằm lui về phía sau môt bước để đánh giá vài lần.

Ngô, ánh mắt của mình cũng không tệ lắm, quần áo của nam nhân liền nên do nữ nhân chọn.

Hài lòng!

Lâm Dược duỗi ra tay giả màu đen để chỉnh ống tay áo, V gật gật đầu, “Xem ra kích thước không có vấn đề —— Đi thôi.”

Cấp bậc của V không đủ, chỉ có Jenkins mới được phân phối xe bay, hai người ngồi trên Herrera Outlaw GTS đã thiết lập xong lộ tuyến, V liếc nhìn bảng văn bản trên máy tính, mà Lâm Dược lại nhìn chằm chằm cảnh tượng ngoài cửa sổ.

Trong tay V cũng không phải văn bản, mà là một phần câu hỏi.

Báo cáo xác định và đánh giá tố chất tâm lý của【NC01344】, người giám thị: V ( Valeria )

Đối tượng của hạng mục này có hiện tượng cảm xúc mất khống chế: Không.

Nhân viên trên có hiện tượng ăn uống quá độ: Không.

Có ham mê không tốt:… Không.

Có nghiệm chất cấm: Không.

……

V điền xong bản báo cáo về Lâm Dược, xe đã bắt đầu chậm rãi lái vào bãi đậu xe dưới đất của Arasaka Tower.

“Ngươi đang điền cái gì?”

“Không có gì, một chút việc vặt vãnh của công ty.”

Nhân viên an ninh ở hầm đậu đã mở cửa xe, sau khi Lâm Dược xuống, những đặc công này thống nhất đặt tay ở trước người cúi đầu thăm hỏi ân cần: “Tiểu thư V, Lin tiên sinh.”

Lâm Dược gật đầu đáp lễ, đặc công tiến lên một bước đưa tay ra làm tư thế xin mời, “Ta là trợ lý an ninh tư nhân của ngài, xin ngài đi theo ta.”

Mà chỗ của V, thuộc hạ của nàng đã nâng báo cáo, “ Tiểu thư V, ngài có một buổi hội nghị.”

V quay đầu ném cho Lâm Dược một ánh mắt để hắn an tâm, bước nhanh đi về phía thang máy bên trái.

Lâm Dược nhẹ nhàng ho một tiếng, tại nhân viên an ninh dẫn đường đã đi lên một bộ khác.

Hai bộ thang máy cách tường, V đứng bên trái trong nháy mắt sửa sang lại tâm tình, khôi phục khí chất lạnh lùng, hơi hơi vung lên cái cằm, mà Lâm Dược quay người đứng yên phía sau, ánh mắt cũng không còn mê mang trước đây, chỉ có khí chất âm tàn đang leo lên khóe mắt.

Cửa thang máy đóng lại, hai tên Solo tâm sự khác biệt nhìn chằm chằm bên ngoài thang máy, đi về phía “Giác đấu trường” chuyên thuộc về mình .

Phòng an ninh tại tầng 89 của Arasaka Tower, phòng Counter-Intelligence của V thì ở tầng 90.

Thang máy vừa đến tầng lầu, Lâm Dược liền phát hiện toàn bộ người của Phòng an ninh đều đứng lẳng lặng tại hai bên lối đi nhỏ, mà phần cuối lại là Jenkins và Abernathy.

Lâm Dược nhìn qua nữ nhân ghim đuôi ngựa kia, trang điểm ở phần mắt của nàng xốc nổi, khuôn mặt gầy gò có vẻ hơi hà khắc, mà giờ khắc này, trong con ngươi của nàng dường như có từng tia từng tia khinh miệt.

“Nhìn một chút đây là ai.” Jenkins nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, sắc mặt rất dễ nhìn.

Jenkins đối với người của mình có thể đi đến đây, hắn tự nhiên là hoan nghênh đến cực điểm!

“Chúc mừng ngươi, Lin.”

Lâm Dược và Jenkins ngắn ngủi nắm tay.

Abernathy đang dùng tay trái đỡ cùi chỏ tay phải, tùy ý rũ xuống, tựa hồ không ý định bắt tay.

Lâm Dược đi về phía trước một bước, cầm bàn tay không tình nguyện này.

“Ta là cấp trên trực tiếp của ngươi, Suzanne · Abernathy, thật cao hứng…”

Đang khi nói chuyện nàng đã tiến đến cạnh gò má Lâm Dược, nhẹ nhàng làm cách chào hỏi hôn má.

Thanh âm lạnh lùng truyền vào màng nhĩ Lâm Dược.

“… Nhận biết ngươi.”

Lâm Dược phát ra một tiếng nhỏ nhẹ từ xoang mũi.

Suzanne sửng sốt một chút, nhưng lập tức cười một tiếng, nàng rất rõ ràng cừu non ôn thuận sẽ không có mệnh đứng ở chỗ này.

“Ta cũng là.”

Ngữ khí của nam nhân bình tĩnh ngoài ý liệu.

Con mắt của đặc công Arasaka bên cạnh Abernathy lóe sáng lên, trong mắt Lâm Dược hiện lên thanh tiến độ upload quyền hạn, hắn giờ phút này đã trở thành Corpo có thể điều động tư binh và đặc công từ công ty trong tòa tháp này.

Theo lý thuyết, ngoại trừ những tinh anh được nuôi dưỡng riêng, những tạp binh dưới tay này dù cho có nát vụn trong vũng bùn dơ bẩn của Night City ——

Thì trưởng phòng an ninh cũng không cần phụ trách, chỉ cần đưa ra báo cáo đủ hợp lý là được.

Nhưng đây cũng không hề mang ý nghĩa độ khó của trò chơi sẽ thấp hơn tưởng tượng, Lâm Dược có thể từ nhìn thấy đủ loại cảm xúc, có dò xét, có khinh thị, cũng có địch ý sáng loáng từ những ánh mắt của cấp dưới.

Cấp dưới chiếm quyền… Mình phải chuẩn bị tốt để khắc cấp trên của mình, cũng muốn đề phòng thuộc hạ khắc mình.

Đàn sói vây quanh sao?

Vậy thật quá tốt.

Nghi thức bàn giao ngắn ngủi rất nhanh đã hoàn thành, Lâm Dược có văn phòng thuộc về mình, quy cách nhỏ hơn Jenkins một nửa:

Dù nói thế nào, Tổ tác chiến Đặc biệt và phòng Counter-Intelligence trong Arasaka Tower đều có thể kiềm chế mình, nhưng chỉ cần là tập kích nhằm vào tài sản của Arasaka, Lâm Dược sẽ có quyền hạn riêng để xử trí hành động, chỉ có điều bọn thủ hạ không có tinh nhuệ như phòng Counter-Intelligence thôi ——

Lâm Dược vừa ngậm lên một điếu thuốc, lạch cạch, một đám lửa tiến tới trước mặt hắn.

Hắn liếc nhìn chính mình “trợ lý an ninh tư nhân”, ép ngụm khói thuốc thứ nhất ra ngoài, “Tên gì.”

Đặc công hơi hơi cúi đầu, “Suzuki.”

Lâm Dược ừ một tiếng, bắt đầu xử lý hạng mục công việc trong Subnet, mà vị đặc công đã từng phục dịch ở Kyōto này cũng một tấc cũng không rời mà đứng ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn Lâm Dược tiến hành đọc báo cáo hành động được thuộc hạ sửa sang để trước bàn.

“Ngươi được phái tới từ tổng bộ?”

Lâm Dược nhìn kỹ một phần văn bản xong, lại tiếp tục nhìn lướt qua.

Bút trong tay hắn ngừng lại.

“Là.”

Cấp trên mới gặp mặt mình không tới 10 phút đã giơ phần văn bản trong tay, “Gọi người phụ trách hành động này đến.”

Không bao lâu, nữ nhân có lồi có lõm đi đến, Lâm Dược đánh giá người thuộc hạ này.

“Phương án cho hoạt động phản gián này đã bắt đầu một nửa, vì sao văn bản mới đến chỗ của ta ? Không phải là Counter-Intelligence hay Tổ Tác chiến đặc biệt phụ trách sao?”

Nữ nhân cúi đầu, lộ ra một mảng trắng lớn không lóa mắt.

“Ngài hiểu lầm, đây chính là chức trách của Phòng an ninh, trưởng phòng đời trước tao ngộ tập kích, sự kiện khẩn cấp, cho nên chúng ta mới hành động cấp tốc —— Hơn nữa nên bắt, cần giết thì chúng ta cũng đã xử lý tốt thay ngài, ngài chỉ cần ký là được.”

Lâm Dược vứt văn bản xuống một chỗ khác của bàn làm việc, “Người ta đều chưa thấy, ngươi đã giết? Nội dung viết trên văn bản… Có thể tin được không?”

“Ngài…”

Lâm Dược cảm thấy có ít người giống như nghe không hiểu lời nói, “Hừ hừ, vậy ta đổi cách nói —— Abernathy giết người, để ta ôm thay nàng?”

Thần sắc của nữ nhân có chút khó coi.

“Trưởng phòng Bộ an ninh đời trước chết như thế nào, không quan hệ gì với ta, Abernathy không đỡ được người lên đây… Cũng đừng để ngoại nhân chùi đít thay nàng. Đưa đồ về cho người làm việc, để bọn hắn tự phụ trách.”

Một hồi trầm mặc rất tĩnh mịch.

Liền trợ lý an ninh cạnh Lâm Dược cũng cảm giác có chút đứng ngồi không yên, hơi hơi hắng giọng.

Nữ nhân tiếp nhận văn bản, mặt hướng Lâm Dược khom lưng thối lui ra khỏi văn phòng.

Một lớp này, ở trên đường trở về Night City từ Honshu, V liền đưa cho mình rồi.

Abernathy muốn đỡ người lên vị trí trưởng phòng, nhưng bị Lâm Dược chen vào —— Ban giám đốc Night City điều động.

Bây giờ, quỷ xui xẻo này chết như thế nào cũng không trọng yếu… Trọng yếu là, có người ở ngày đầu tiên liền muốn chụp bô ỉa lên trên đầu mình.

Arasaka, mùi vị cũng quá hăng a?

Lâm Dược lắc đầu, bắt đầu nghiêm túc xử lý hạng mục công việc còn lại trong Subnet: Trong thời gian này, Lâm Dược chưa từng có hỏi viên chức của bộ môn, cũng không nói chuyện, càng không có hô người phụ trách tới báo cáo công tác.

Toàn bộ nhân viên đang ở Phòng an ninh đều vùi đầu làm việc, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.

Ánh mắt của bọn hắn sẽ như có như không ném về gian phòng kia, nhưng để bọn hắn cảm thấy bất an là: Chỉ có từng hạng mục công việc được ký tên do trợ lý an ninh của thủ trưởng đưa ra, trong thời gian này không có bất kỳ việc điều động hay sửa đổi gì với nhân viên.

Bởi vì tất cả quan mới lên nhậm chức cũng sẽ trước tiên tra người, nhưng kẻ trẻ tuổi mới tới này cũng không có.

Phòng an ninh đã truyền ra, nói Lin được phòng Counter-Intelligence điều tới, tất cả mọi người đều cảm thấy ngày tốt lành sắp chấm dứt.

Cũng có thể là súc tích nhỏ bé, đoán không ra quan hệ phức tạp của Phòng an ninh?!

Tất cả mọi người đều lo sợ bất an, ai cũng không muốn bị đá ra ở nửa đường.

Đối với viên chức công ty mà nói, đáng sợ nhất không phải ở việc giảm biên chế, mà là một đoạn thời gian giày vò vì chờ đợi.

Bây giờ, toàn bộ văn phòng đều có đặc công đứng lấy, giống như giám sát tù phạm mà nhìn chằm chằm tất cả mọi người.

Lâm Dược thở phào một cái trong phòng làm việc.

Điểm trí lực, nói không cần đó là giả, cong cong nhiễu nhiễu trong văn bản cơ bản không gạt được ánh mắt của Lâm Dược.

Nếu thật sự phải nói, thì chức trách của Phòng an ninh có ba đầu:

Một, giữ gìn an toàn cho tài sản và nhân viên của Arasaka, bảo an ở trạm gác và cao ốc từ ngành này phụ trách; Hai, quản lý an toàn đối mỗi nhân viên từ trung tầng trở lên ở Arasaka bao quát nhân viên kỹ thuật, và an bài nhân sự cho hoạt động an ninh; Ba, phối hợp hành động với hai bộ môn lớn —— Thậm chí tổng bộ để duy trì trật tự trong nội bộ.

Phòng an ninh không có người của mình là một vấn đề vô cùng khó chịu.

Nên tra bọn thủ hạ để mông ở đâu như thế nào ? Hiển nhiên là một vấn đề phiền toái ——

Bởi vậy, vẫn phải làm chút giao dịch.

Tất nhiên tất cả mọi người cảm thấy mình là người bò lên từ phòng Counter-Intelligence, vậy cũng đừng ở lấy ngày đầu tiên làm đĩ còn muốn lập đền thờ, thanh tẩy ở bất kỳ tình huống nào thì cũng là cần thiết.

Lâm Dược đang chờ một cuộc điện thoại.

Jenkins đúng hẹn mà gọi tới, một phần báo cáo nhân viên kỹ càng được sửa sang lại, người của phòng Counter-Intelligence một đường đưa đến trong tay kẻ không đủ quyền hạn như hắn.

Lâm Dược cúi đầu cứ như vậy tinh tế nhìn xem, mà trên trán của trợ lý an ninh sau lưng đã bắt đầu chảy ra mồ hôi mịn.

“Vợ ngươi là người Osaka?”

Lâm Dược cũng không có ngẩng đầu lên, trợ lý an ninh sửng sốt một chút, do dự mà mở miệng:

“Là…”

Lâm Dược rút ra thông tin cá nhân của trợ lý an ninh rồi đặt ở một bên, ngón tay điểm ảnh chụp một chút, lộ ra một nụ cười không rõ ý vị, “Nàng rất xinh đẹp, con của ngươi cũng rất khả ái. Ngươi phải nghĩ biện pháp đón bọn hắn vào Night City, như vậy sẽ trợ giúp tính tích cực khi ngươi công tác.”

trợ lý an ninh nắm bóp tay, đứng bình tĩnh.

Tin tức nhân sự bị Lâm Dược rút ra từng trương, chia làm ba chồng.

“Để tiểu thư Sonoko ở bộ môn hiện trường đi vào.”

trợ lý an ninh di chuyển bước chân cứng ngắc, một đường đi đến vị trí công tác trung tâm, là nữ nhân vừa rồi.

Hai tên đặc công một trái một phải đứng ở bên cạnh nữ nhân, “Trưởng phòng mời ngươi tới văn phòng một chuyến.”

Nữ nhân kia từng bước một đi hướng điểm tài quyết, mà lần này không có ai đi cùng nàng vào văn phòng, kể cả trợ lý an ninh cũng đứng ở ngoài cửa.

Tất cả mọi người trong Phòng an ninh khẩn trương tới cực điểm.

“Lại gặp mặt, tiểu thư Sonoko.” Nụ cười của Lâm Dược phối hợp ánh đèn màu đỏ trong hốc tường sau lưng, để hắn rất giống điên rồ không từ thủ đoạn.

Sonoko lấy hết dũng khí, ngồi ở đối diện Lin.

“Phục dịch tại lực lượng an ninh của Arasaka, chưa lập gia đình… Đánh giá nhân viên tốt đẹp. Rất không tệ.”

Sonoko cúi đầu gượng ép cười nói: “Ngài quá khen.”

Một trận trầm mặc.

Lâm Dược phát ra hắng giọng buồn buồn từ lỗ mũi, “Nhưng rất đáng tiếc, ngươi bị sa thải.”

Sonoko sửng sốt một chút, lập tức đứng dậy, “Ngài nói cái gì?! Đây … Không hợp quy định !”

Lâm Dược cười cười, “trợ lý an ninh của ta tìm ra Chip mã hóa chứa 400 ngàn eddie tại vị trí ngươi công tác, căn cứ vào tiền lương và tiền thưởng của ngươi, không đủ để có nhiều dự trữ như vậy, cho nên… Xin mời.”

Sonoko nổi da gà, “Ta không có, ngài đây là nói xấu! Ta không chấp nhận! Chứng cớ đâu?”

Nữ nhân ngay sau đó đi vòng qua cạnh Lâm Dược, bắt được tay áo Lâm Dược, “Đây nhất định là hiểu lầm!”

Lâm Dược nhìn sang tay áo mình bị nắm lấy, và ám chỉ như có như không của nữ nhân.

“Cách ngươi ăn mặc cũng có vấn đề lớn, hẳn là trang phục công sở, vì sao lại mặc tất chân và áo hở ngực ? Tiểu thư Sonoko, nghiệp vụ ngài làm cũng có phần quá rộng……”

“Đề cử cho ngươi một chỗ, Japantown rất thích hợp ngươi.”

Đang khi nói chuyện Lâm Dược liền bóp lại tay của nữ nhân đặt trên quần áo mình, “Ta hy vọng, cách chức thuận lợi một chút… Được không?”

Nữ nhân mặt xám như tro, bị Lâm Dược đẩy ngã xuống đất, đặc công cũng tiến vào giải trừ quyền hạn, người liền bị một đường xách ra.

Quá trình này còn đang diễn ra, một chút viên chức đang công tác ở Arasaka Tower, liền sẽ bị “Ôn hòa” mang đi, một chút ở Night City… thì cũng có biện pháp.

Chắc chắn sẽ có đặc công mang tin tức người bị xử quyết đến lĩnh thưởng với Lâm Dược, giống như mỗi tên đặc công Arasaka đều nguyện ý xen vào việc của người khác, tiện thể giải quyết phiền phức thay lão bản ở mặt vật lý.

Tiền cũng sẽ đến sổ sách đúng giờ.

Trong văn phòng hơi có vẻ u ám, Lâm Dược dựa vào ghế làm việc trên, giật giật cà vạt, cứ như vậy thẳng tắp mà nhìn qua logo Arasaka trên cửa phòng làm việc.

……

—————–

Hào quang sáng tỏ từ đèn treo thủy tinh xuyên thấu qua chất rượu màu đỏ tím.

Căn phòng trang hoàng tỉ mỉ, rất khó tìm ra biệt thự nào có mười phần cổ điển như này ở Night City thịnh hành chủ nghĩa Punk và khoa học kỹ thuật.

Rượu đỏ chậm rãi trượt xuống từ trên phần cổ trắng noãn của Emma, người uống rượu cũng không nếm ra mùi dâu đặc hữu của nó, ngược lại đã để vị chua xót từ tannin xâm chiếm từng tấc cổ họng và đầu lưỡi.

Nàng có chút say, dưới da thịt như ngọc trắng ẩn ẩn lộ ra màu đỏ câu người.

Nàng cảm thấy mình rất dơ bẩn, nhất là cơ thể.

Kể từ khi hai con chó đại biểu công ty Fuyutsuki chết ở Dogtown, lòng của nàng cũng chết ở trong sương mù sáng sớm hôm đó.

Có nam nhân ác độc để biến mình thành hàng hoá, một nam nhân khác lại mắt lạnh nhìn mình cầu xin “thương hại” rồi lại buông tha mình.

Đây là cách sống thống khổ nhất.

Nàng không dám hồi ức, cũng không dám nhìn tin tức —— Nàng không muốn biết mình có bị làm thành XBDs không, bị giao dịch trong hẻm nhỏ của Night City.

Thần sắc Emma bắt đầu có chút dữ tợn, tay của nàng gắt gao nắm chén rượu.

Tốt a, có thể xem như một loại điên cuồng nhưng thanh tỉnh.

Nàng thậm chí cũng không biết ngày đó đến cùng có phát sinh gì hay không —— Đây cũng là nguyên nhân để nàng kinh tởm đến mức tận cùng.

Nàng cho rằng Hands sẽ vứt bỏ mình như một chiếc giày rách, như thế nàng thì cũng có thể không chút gánh vác nào để đi hướng phần cuối.

Nhưng trên thực tế không có, Hands không chỉ thanh toán xong phí tổn cao khi Trauma Team tiến vào Dogtown, còn cưỡng ép mang theo mình trở về.

Nam nhân không có gan thôi.

Nàng uống một hơi cạn sạch rượu sau cùng.

Bây giờ Emma đã cực ít đi ra ngoài, nhất là một tháng này, tiệc rượu thượng lưu ở các nơi của Westbrook và Watson, Emma cũng không có mặt qua ——

Đây cũng là mệnh lệnh của Hands.

Hands cực ít cường ngạnh, lần này lại mất kiên trì đối với Emma, như nàng thấy, bây giờ bảo an ở biệt thự càng thêm nghiêm mật hơn trước đó, tất cả đều bị Hands đổi một nhóm người.

Nàng không rõ, vì sao mình không thể bị tùy ý vứt bỏ giống như hàng hoá đã hỏng ?

Tu tu bổ bổ lại muốn chú tâm trang điểm mình vào trong “Lồng chim” lớn như vậy, làm bộ hết thảy đều chưa từng xảy ra, nhưng thứ làm nàng chán ghét nhất là lời Hands nói khi mang nàng trở về: “Hài tử cần một người mẹ.”

Trong nhà ở lớn như vậy, Emma không cảm giác thấy bất luận tự do gì, dù cho nàng cũng không thiếu gì cả.

“Phu nhân, tiểu thư muốn tìm ngài.”

Hầu gái trong biệt thự cũng được tuyển chọn tỉ mỉ qua, là công ty nổi danh ít ỏi trong Night City sẽ cung cấp dịch vụ dọn dẹp cao cấp, các nàng cơ hồ đều từng là người quen tay xử lý việc nhà cho giai tầng công ty ở Charter Hill, giao tiếp nhỏ nhẹ, biết được nhìn mặt mà nói chuyện.

Emma hơi hơi quay đầu, men say xé rách ánh mắt nàng thành một mảnh mê mang.

Hầu gái vô ý thức lui một bước.

Phu nhân đã viết chán ghét lên mặt.

“Ân? Cần ta nói chữ lăn sao?”

Hầu gái có chút bất lực, hai tay niết chặt, “Ngài đã vài ngày không kể chuyện xưa cho tiểu thư, nàng bây giờ rất nhớ ngài……”

Chuyện xưa ?!

Trò đùa ác liệt lại thấp kém cỡ nào! Mình bây giờ còn muốn giả vờ làm hiền thê lương mẫu để kể cho con nghe những câu chuyện hư cấu còn không có ở trong mơ?

“Nói cho nàng, không rảnh.”

Emma khoát tay áo, cầm lấy bình rượu lại rót cho mình một ly, hầu gái cúi mặt, nàng hiểu ra ý của phu nhân nên yên lặng lui ra.

Cửa tự động đóng lại, Emma cười khổ một tiếng như trào phúng.

Cứ theo đà này, đừng nói an ổn kể chuyện xưa cho hài tử, liền xem như rượu đỏ trước mặt, hay gian phòng rộng lớn… Đều không còn thuộc về nàng.

Việc về Fuyutsuki là một đòn nặng nề: Thậm chí để Zetatech nguyên bản đang chuẩn bị vào giai đoạn hợp tác đã thối lui ra khỏi nghiệp vụ của Hands.

Hands bị người đưa một lần trọng kích tuyệt đối khi vạn sự đã sẵn sàng !

Đại biểu công ty mà Fuyutsuki phái tới bị người nổ đầu, lưu lại bừa bộn đầy đất và cục diện rối rắm thu thập không xong.

Đây cũng chưa hết ——

Có kẻ thần bí gửi video mình giả trang Aguilar cho Bennett.

Trong video mình giống như là một đoàn thịt bị khống chế, vặn vẹo không chịu nổi, Chip của Doll trong đầu thỉnh thoảng đang hành hạ mình.

Hands có thể sẽ thua.

Phế vật vô dụng, Emma lẩm bẩm một câu bằng tiếng Pháp.

Nàng thậm chí sinh ra một ý nghĩ ác độc, để Hands trơ mắt nhìn mình cướp đi hết thảy của hắn, ngả ngớn mà đưa cho nam nhân không quan hệ chút nào, mùi vị đó thật sự sảng khoái hơn trả thù nhiều!

Nàng muốn làm nữ nhân xấu, vậy mới tốt nhất rồi.

Nàng bây giờ đang ngờ tới: Lin đến cùng ở đâu?

Bởi vì hết thảy đều bởi vì Lâm Dược xuất hiện mà biến thành dấu chấm hỏi.

Nếu như không có Militech hành động tại Dogtown, chỉ cần tên lính đánh thuê này còn tại, vậy thì chứng minh sau lưng hành động này khẳng định có bàn tay vô hình đang thao túng chỉ huy. Hands được cái này mất cái khác cũng không biết địch nhân đã rót vào xung quanh mình từ lúc nào.

Emma biết, người hộ vệ kia của Hands chính là nội ứng, không biết Lin dùng gì để khống chế Fintara, làm việc của Hands bị thấy rõ triệt để —— Mãi đến toàn bộ bị phá hư.

Voodoo Boys, Fuyutsuki, đây chính là hai khối nghiệp vụ Hands thành thục nhất.

Một vòng chụp một vòng, ở giữa sinh ra khoảng cách, vậy sẽ rất khó chắp vá lại.

Wade · Bleecker tựa hồ chưa bao giờ lấy được giáo huấn từ quá trình Petrochem cải tổ cao tầng, đó chính là khiêu chiến gần như không có khả năng ngang nhau với công ty, ngươi vĩnh viễn chỉ có thể làm chó trước người bọn họ, hơn nữa thuận theo thay bọn hắn để giải quyết phiền phức —— Từ đó mới có thịt ăn.

Lấy tình huống bây giờ mà nói, cao ốc đã có dấu hiệu sắp sụp đổ.

Cũng chỉ có Cu Ba cách đại dương đang dùng một chút thủ đoạn rẻ tiền để “an ủi” tên Fixer tự cho mình siêu phàm này, trên thực tế cũng không có một lần ủng hộ nào hữu dụng, bọn hắn chỉ để ý hàng bán tốt hay không, tiền kiếm được có đủ nhiều hay không.

Phải thua —— Emma rất mâu thuẫn loại cảm giác phải ký thác vận mệnh đến trên người kẻ khác này.

Lửa lớn đã bắt đầu lan tràn.

Nàng giống như một con chim hoàng yến trong lồng, nhìn xem lửa lớn bên ngoài dấy lên, mà người cứu hỏa không đủ năng lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem nó từng chút liếm láp lông vũ của mình.

“Mụ mụ……”

Tiếng kêu rụt rè truyền đến, một tiểu nữ hài ước chừng 5-6 tuổi chưa qua bất luận cải tạo gì đứng ở cửa, mặc váy ngủ, ôm gấu nhỏ có chút sợ mà nhìn xem Emma đang ngồi trên ghế gỗ.

Emma liếc mắt nhìn nữ hài, mặt không biểu tình, ngược lại ném ánh mắt về sau lưng nữ hài.

Hầu gái bước nhanh đi tới từ một bên, thần sắc lúng túng mà sợ hãi, nàng đưa tay ra muốn kéo nữ hài ra ngoài, nhưng nữ hài quật cường nắm vặn cửa, chết sống không ly khai.

“Tiểu thư, ngài…”

“Ta không! Ta không……”

Emma hít thở sâu một hơi.

“Đủ!”

Nội tâm vốn là bực bội của Emma giống như một thùng CHOOH2 bị đốt, dù cho âm lượng không lớn, nữ hài và hầu gái đều bị sợ hết hồn.

Nói thật, nàng chưa bao giờ cảm thấy chán ghét cuộc sống này đến thế.

Ít nhất tại mấy tháng trước, mình rõ ràng còn là rất hạnh phúc mới đúng.

Nữ hài méo miệng tận lực nhịn xuống cảm xúc ủy khuất, cứ như vậy thẳng tắp nhìn xem mụ mụ chưa bao giờ hiện ra nụ cười đối với mình.

Nhưng bây giờ, nàng không cái tâm tình này.

Emma tự nhiên đưa ra phê bình đối với hầu gái không chuyên nghiệp như vậy: “Lần sau lại xuất hiện loại tình huống này, liền để công ty lãnh các ngươi về được chứ?”

Nhưng nữ hài rất quật cường, làm sao đều không chịu rời phòng.

Loại lôi kéo tiêu hoa một tia kiên nhẫn cuối cùng của Emma, thế nhưng khi quay đầu nhìn thấy hai mắt đẫm lệ của nữ hài kia, ánh mắt của nàng lại có chút né tránh.

Dù sao trên người nữ hài đều chảy xuôi dòng máu của mình.

Nàng có chút thở dài một hơi.

“Để nàng lưu lại”

Hầu gái như được đại xá, đưa tay nhẹ nhàng dẫn nữ hài tiến vào gian phòng, run rẩy đóng lại cửa phòng.

Trong phòng một lớn một nhỏ không lên tiếng, nữ hài vẫn như cũ sững sờ mà đứng ở cửa, Emma cũng tiếp tục uống rượu đỏ.

Thật lâu…

“Đi nằm trên giường ngủ a.”

Emma cuối cùng vẫn thỏa hiệp, tận lực thả nhẹ ngữ khí nói với hài tử.

Những việc ác liệt kia, không nên để hài tử không rành thế sự biết.

Nghe mẫu thân buông lỏng ngữ khí, khuôn mặt nhỏ treo nước mắt của nữ hài lập tức nở rộ nụ cười, di chuyển hai chân hơi tê tê bước nhanh chạy tới giường lớn, rón rén ngoan ngoãn chui vào chăn, thậm chí còn thay mình chỉnh chăn mền.

Tên của con gái Emma là Catherine · Bleecker, tên như Nữ Hoàng.

“Catherine, nói cho ta biết vì sao không muốn thật tốt chờ gian phòng của mình đâu?”

Con mắt vốn là trợn to của Catherine nhìn trần nhà giữ im lặng, bây giờ đột nhiên bị mẫu thân tra hỏi, có chút khẩn trương.

Nàng cắn môi nói nhẹ một cái: “Có lỗi với, mụ mụ. Đêm nay ta có thể ngủ ở nơi này sao? Chỉ là đêm nay… Ta bảo đảm ngày mai sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”

Mọi khi Catherine thế nhưng rất bốc đồng, nhưng hài tử vẫn là nhạy cảm —— Nhất là nữ hài, nàng biết có một ít chuyện để mẫu thân không vui.

Tại giờ phút quan trọng này, hài tử nghịch ngợm cũng tựa hồ sẽ khống chế hành vi của mình.

Đang khi nói chuyện, nàng còn nhẹ nhàng ngẩng đầu lên quan sát, muốn nhìn xem mụ mụ đưa lưng về mình có phản ứng không —— Đột nhiên, Emma đứng dậy!

Catherine vội vàng đặt đầu ở trên gối, đóng chặt lại mắt làm bộ mình đã ngủ.

Emma nhẹ nhàng ngồi ở bên giường, lẳng lặng nhìn rất lâu.

Nàng thở dài, duỗi ra bàn tay ấm áp vuốt ve trán Catherine.

“Ngươi cảm thấy chuyện hạnh phúc nhất là gì?”

Catherine vụng trộm mở to mắt, phát hiện Emma nhìn chăm chú lên mình, có chút chột dạ nuốt nước miếng một cái.

“Có mụ mụ ở bên.”

Emma nói tiếp: “Vậy nếu như có một ngày ta phải rời đi nơi này đâu? Ngươi còn có thể hạnh phúc sao?”

Catherine rất dễ dàng lý giải vấn đề như vậy vì đã tiếp thụ qua hệ thống giáo dục.

Nàng lập tức nói ra trả lời không tương xứng với độ tuổi này: “Cho nên mụ mụ phiền não vì một chuyện nào đó đúng không? Là ba ba có chỗ nào không làm tốt sao ?”

“Mụ mụ… Muốn đi đâu?”

Emma ngây ngẩn cả người, ánh mắt xuất hiện một vòng thông cảm và ôn nhu khó mà nhận ra.

Đứa nhỏ này được chú tâm chế tác giống như quái vật, có tài nguyên giáo dục cung cấp vô cùng vô tận, dẫn đến nhận thức của nàng căn bản không cân đối với độ tuổi —— Một loại máy móc tinh xảo kiểu khác, ít nhất Emma cho rằng như thế.

“Đúng vậy, phụ thân của ngươi làm sai chuyện.”

Lời nời không giống như nên nói đối với một đứa bé, nhưng Emma biết, Catherine nghe hiểu được.

Không nghĩ tới Catherine vẻn vẹn trầm mặc một chút, mặt đã giãn ra cười nói: “Phạm sai lầm thì sẽ có trừng phạt, đúng hay không?”

Có lẽ tại phương diện nào đó, Emma và Catherine đều là cá chậu chim lồng mà thôi.

Mặc dù nàng là sinh mệnh nhân tạo được khoa học bồi dưỡng ra, nhưng vẫn là con của Emma, chảy xuôi một bộ phận huyết dịch tương tự, dù cho vẫn không cảm thấy loại ràng buộc như có như không kia.

“Vậy mụ mụ có thể kể chuyện xưa cho ta sao?”

Catherine năn nỉ nói.

Emma nâng trán, mặc dù có chút choáng, nhưng vẫn gật đầu một cái.

Theo một chút truyện cổ tích thú vị được Emma nói ra, Catherine dần dần yên tĩnh trở lại, nghiêm túc nghe.

Chuyện xưa tên là: 《 Giầy bạc của phù thủy 》.

Thẳng đến mí mắt trầm trọng, nàng mơ mơ màng màng nói: “Mụ mụ, ta còn muốn chúng ta ở cùng một chỗ, cực kỳ lâu.”

Emma nhẹ nhàng đẩy ra tóc trên mặt Catherine, đứng dậy chậm rãi đi tới bên cửa sổ.

Nàng biết: Night City được bao phủ dưới vỏ ánh sáng, trong góc không có ánh sáng chiếu tới sẽ bẩn thỉu thế nào.

Emma rất rõ ràng kết quả khi thất thế là gì, nàng cũng không cần đánh giá trọng lượng của một nữ nhân và một đứa bé trong lòng Hands thay hắn, bởi vì lúc trước mình đã thử qua, khi đến tình cảnh nhất định, hài tử đối với con chó Corpo cũ này mà nói —— Rất có thể sẽ là vật có thể tùy thời vứt bỏ.

Emma tin tưởng, 【 3 đời vợ trước 】 của Hands càng có quyền lên tiếng hơn mình.

Lúc này, một cuộc điện thoại đánh vào.

Số xa lạ sao……

Con mắt Emma lóe sáng lên, hài tử đang ngủ, tay của nàng vịn trên bệ cửa, dùng hình thức yên lặng để trò chuyện với đối phương.

“Ngươi là ai?”

Đầu kia trầm mặc một chút, “Ta là Angie.”

Emma hơi suy tư trong đầu, cười lạnh một tiếng, “Hands còn chưa giải quyết ngươi sao? Điện thoại gọi tới chỗ của ta, muốn làm gì đâu thân yêu?”

Angie: “Ngươi… Gặp qua Lâm Dược?”

Đầu ngón tay Emma trở nên trắng, gắt gao nắm lên rào chắn, hít thở sâu một hơi, “Có ý tứ gì?”

Nụ cười của Angie trong màn hình 3d có chút dáng vẻ lưu manh, “Uy uy uy, phu nhân Emma của ta… Ngươi bây giờ còn muốn giả vờ đắc chí sao ? Bị người cắm Chip của Doll , bị bán đi như hàng hóa… Không cần cao ngạo như vậy, xin trả lời vấn đề của ta được không?”

Nữ nhân hỗn bang phái giống Angie đều nói chuyện như vậy, chưa từng xuất hiện chữ thô tục thì đều xem như có tố chất.

Emma: “Là, gặp qua, thế nào?”

Angie: “Có thể nói cho ta về tin tức ngươi biết sao? Ta điều tra qua, người của Fuyutsuki chết trong tay hắn… Ngươi sẽ không phải là nữ nhân xấu a bán chồng mình a ?”

Emma vuốt vuốt lông mày: “Ta không biết hắn ở đâu… Hơn nữa suy đoán của ngươi không chính xác chút nào, ta không có quan hệ gì với hắn. Hắn chỉ là giết Corpo để tìm phiền toái cho Hands mà thôi, đến nỗi lý do không giết ta, thì ta cũng không biết —— Ngươi tìm ta là vô dụng.”

Angie có chút thất vọng, “Ngô… Nói như vậy, video có kẻ giả mạo người Cu Ba là ta đưa cho Bennett, đại khái là Netrunner dưới tay Lin lão bản —— Ngược lại đưa thứ này đến trên tay của ta, ta đây… Bất đắc dĩ dùng, kéo một tháng an toàn.”

Emma khẽ gật đầu, có chút trào phúng nói: “Vậy xem ra ta có cần thiết nói một chút chuyện này với Hands, Sasquatch đã khống chế xong tất cả Animal ở Pacifica, bước kế tiếp ngươi liền sẽ bị thay thế đi —— Ngươi ưa thích tự tìm cái chết đúng không?”

Angie giơ tay lên, một bộ ta chịu thua.

“A, ta đều sớm làm xong giác ngộ chịu chết, cho nên muốn hỏi thử có ai hận Mr.Hands không, cần nhập bọn, được sao?”

“Tiện thể hỏi thử ngươi có đường hay không, giúp ta liên lạc với tiểu đội kia ở trong thành, tìm xem tung tích của Lâm Dược —— Bởi vì… Ngươi biết, người của ta đều bị xử lý không sai biệt lắm.”

“Nói thật ta rất hận hỗn đản này, biến mất hơn một tháng, không có gì khác với nham nhân kéo quần lên liền chạy trốn.”

Emma rõ ràng biết đến càng nhiều: “Lin lão bản của ngươi đều sớm xảy ra chuyện, Lâm Dược chẳng tốt đẹp gì, Militech có hành động tại Dogtown —— Vết tích đã bị dọn dẹp sạch sẽ, nói không chừng đều sớm cắn chết bọn hắn, có lẽ hiện tại Arasaka cũng không có Lin đâu?”

Angie nhìn Emma như ăn chắc.

“Giết Corpo, lưu lại ngươi, bản thân việc này liền không hợp lý. Ngươi vẫn ngồi ở biệt thự lớn chờ cái gì? Ngươi trông cậy vào nam nhân bán đi ngươi như Doll sẽ che chở hay chiếu cố ngươi? Đụng một cái như thế nào —— Giải quyết con đường tin tức giúp ta, dù sao cũng tốt hơn ngồi chờ chết đúng không?”

Emma trầm mặc.

Nàng không biết Hands đang suy nghĩ gì, cũng không biết bây giờ Hands còn gắng gượng được bao lâu, do dự một lát đã bất đắc dĩ nói: “Ta bị giam lỏng, xin lỗi… không giúp được ngươi Angie.”

Angie nghĩ nghĩ, khinh thường cười nói: “Có biện pháp đi ra, phu nhân, mẹ nó ngươi đừng giống đà điểu chôn đầu ở trong cánh, ác một chút đối với bản thân, OK?”

“Chờ mong ngươi mang cho ta tin tức tốt, chỉ có ba ngày, nếu như đã đến giờ, ngươi không có tin tức thì ta sẽ tự động thủ, ngược lại ta sẽ không làm kẻ ngu chờ chết!”

Điện thoại dập máy.

Emma cứ như vậy nhìn ngoài cửa sổ rất lâu.

Có ngọn lửa bị đốt lên trong tim, nét mặt của nàng từ mê mang dần dần bắt đầu vặn vẹo —— Bây giờ, trong mắt “Chim hoàng yến” bị chú tâm chăm sóc bắt đầu hiện ra khát vọng gần như điên cuồng.

Nàng đè xuống chuông phục vụ, hầu gái đi đến.

“Làm phần bò bít tết giúp ta, cầm dao nĩa tới.”

“Phu nhân, Mr.Hands nói ngài không nên tiếp xúc những vật phẩm nguy hiểm này —— Phòng bếp có thể cắt gọn vì ngài.”

Ánh mắt Emma híp lại, “Nghe không hiểu sao ?”

“Ách… Là.”

Không bao lâu, loại thịt chỉ gia đình giàu sang có nhất định tài sản mới ăn nổi này đã được bưng đi vào.

Hầu gái biết: Phu nhân bình thường không phải thế, nàng rất chú trọng địa điểm và thời gian ăn cơm —— Việc như ăn cơm tại phòng ngủ, quá mức khác thường.

Hầu gái đi ra đã vuốt ngực, quyết định gọi một cuộc cho “Lão bản”.

Emma cắntừng ngụm thịt thăn, nàng xem qua chuôi dao cùn chỉ có biên giới là răng cưa này.

Ngay sau đó mặt không thay đổi dời đao đến trên cổ tay, vừa đi vừa về ma sát, phát ra tiếng ma sát nhỏ bé nhưng khiếp người.

Mà hết thảy, đều được “chim hoàng yến nhỏ” nằm trên giường nhìn chằm chằm vào dù có vẻ như ngủ, sau đó không lâu đã nhắm mắt lại.

Chương trình của Trauma Team thuận lợi bắn lên, Emma thở ra một hơi, yên tĩnh tựa vào ghế sa lon.

……

Quán bar Afterlife.

Pilar xoa động bình rượu, Dorio ném ra một điếu thuốc, Pilar duỗi cổ ra liền tiếp nhận.

Đám người cười ha ha, mà Rebecca lại nâng trán không muốn xem lão ca mất mặt.

“Điểu hay không ?”

Đèn không khí màu xanh lục chuyên biệt của Afterlife chiếu xuống phòng, mỗi người đều tràn đầy vui mừng vì vừa làm xong nhiệm vụ.

Maine khoác tay lên trên bờ vai Dorio, “Không thể không nói kỹ thuật của bác sĩ Victor rất tốt, Cyberware thật hăng hái.”

Sasha ôm đầu gối ngồi ở bên cạnh, lòng vẫn còn sợ hãi nói: “May mắn mà có ngươi, Maine —— Kém chút bị Maelstrom phát hiện tư liệu cho ta tới một phát súng.”

“Lấy trang bị của chúng ta, làm loại chuyện lặt vặt này không phải dễ dàng sao ?!” Pilar quái khiếu một tiếng, “Baby Girl hôm qua tới nhận lời mời như thế nào?! Đầu tóc rực rỡ, dáng người cũng quá đúng giờ —— Chính là nữ nhân mang mặt nạ kia không quá làm người khác ưa thích.”

Rebecca chửi bậy một câu: “Chính là một lão bà bà !”

“Đúng đúng đúng!”

Maine liếc mắt nhìn Sasha, “Netrunner dự khuyết chỉ cần một người là đủ rồi, hai người thì phải chia không ít tiền, rồi nói sau.”

Khi mọi người ở đây chuẩn bị tiếp tục cuồng hoan, một nữ nhân sắc mặt tái nhợt, dáng người có lồi có lõm đã bước vào cửa lớn của Afterlife.

Pilar nhìn từ trên xuống dưới, “Ờ! Cay —— Cô nàng, nữ nhân mỹ lệ thành thục, ngươi là tới đây làm gì?!”

Sasha thì gắt gao nhíu lại lông mày.

Nàng nhận biết nữ nhân này, là hàng hoá mà Fixer của Dogtown đưa ra ngoài!

“Các ngươi… Biết Lâm Dược ở đâu sao?”

Căn phòng trong nháy mắt trầm mặc, tất cả mọi người ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm khách không mời mà đến, thuốc lá lẳng lặng thiêu đốt trong miệng Maine, một giây sau ——

Đám người toàn bộ nhắm ngay súng về nữ nhân này.

Pilar trêu đùa nói: “Thế nào? Ngươi mang thai của tiểu tử kia?”

Dorio ném cho Pilar một ánh mắt cảnh cáo, “Ở đây không có Lâm Dược, phiền phức rời đi a.”

Emma rất quật cường, “Coi như ta cầu các ngươi rồi.”

Maine cũng không muốn hạ thủ đối với một nữ sĩ tại quán bar Afterlife, “Gửi số của Lin ngươi, chính mình gọi thử xem ?!”

Emma gọi một cuộc đi qua, tin tức nêu lên là: 【 Không có người sử dụng này 】.

Nguyên lai tuyệt vọng sẽ giết người như thế này sao?

Nữ nhân đã không có chỗ dựa vào này hiện lên nụ cười khổ sở ở khóe miệng:

“Hắn không muốn tiếp tục việc ở Dogtown ?”

“Nếu như các ngươi có thể liên lạc với Lâm Dược… Hay là lão bản Lin của các ngươi, phiền phức nói cho hắn biết, người của Animal còn tử thủ địa bàn sau cùng thay hắn, chỉ những thứ này.”

Lúc này, Sasha đứng lên.

“Chúng ta cũng không liên lạc được hắn, nói đúng ra, làm phiền ngài không nên tùy ý nói ra chuyện này —— Miễn cho… Bị người xử lý.”

Nói xong lời này, biểu lộ của tất cả mọi người đều không đẹp mắt như vậy.

Bọn hắn lãnh hội thủ đoạn của Arasaka.

Rebecca mất mặt, như hờn dỗi mà lóe sáng lên con mắt.

Nàng gọi 130 lần cho Lâm Dược trong tháng hắn biến mất —— Nếu như Emma không đến, nàng sẽ không gọi, bởi vì tâm chết nên nàng cũng từ bỏ gọi tại ba ngày trước.

Ròng rã 33 ngày, số Lâm Dược đều biểu hiện ra không ở khu phục vụ!

Mà lần này, lại không giống nhau, đầu kia là trong trạng thái kết nối.

Rebecca nói ra: “Đầu tiên chờ chút đã!”

Emma ngừng cước bộ.

Tất cả mọi người đều của tiểu đội Maine nhìn về phía Rebecca.

Để Rebecca kinh ngạc là, điện thoại đã kết nối vào ở một giây sau cùng khi sắp nhắc nhở không người nghe.

Thanh âm hơi có vẻ mệt mỏi vang lên từ đầu kia, trong màn hình 3d là nam nhân mặc vest: “Uy, Rebecca.”

Ánh mắt Rebecca trong tích tắc tràn ngập sương mù, “Lâm Dược… Ngươi là tên khốn kiếp!”

Tiểu đội Maine toàn bộ đứng lên, sững sờ nhìn xem Rebecca khóc thầm, Pilar vò đầu, “Không phải… Dựa vào, chuyện gì xảy ra ?”

Bọn hắn đều cho rằng Rebecca bắt đầu mất khống chế mà khóc bởi vì Lâm Dược mất liên lạc, không nghĩ tới con mắt Rebecca sau khi mắng một câu đã lóe sáng lên, truyền người liên hệ cho Emma ——

“Liên hệ hắn a, hắn và lão bản cũng rất để ý Dogtown —— Lâm Dược… Trở về.”

Chai rượu trong tay Pilar rơi xuống đất, nổ tung một mảnh bã vụn, phát ra tiếng vang.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập