Chương 24: Q.1 - Ghi chép

Gió buổi sáng là mang theo một chút hơi lạnh.

Trong kiếm đường yên tĩnh, ngay cả trùng chuột đều không có một con.

Mà Bùi Củ cảm thấy cái ót có một chút phát lạnh, hắn còn là lần đầu tiên nghe được nguyên nhân cái chết của cha mình.

Hắn còn tưởng rằng cha mình là bởi vì xông loạn khắp nơi mà nhiễm quỷ quái đây.

Chẳng lẽ cha không biết không được vào miếu, không được chết sao?

Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn vào.

“Mỗi một đời người tiến vào ‘Linh trận’, thu hoạch được thân phận đều có khác biệt, có đôi khi kinh nghiệm ngược lại sẽ trở thành ràng buộc, cha ngươi trước khi đi vào, cũng xem qua bút ký các đời, nhưng cuối cùng, cha ngươi nói, nếu như không nhìn những bút ký kia thì tốt hơn.”

“Đây cũng là vì sao, ta không có cho ngươi xem những bút ký vào ‘Linh trận’ của các đời trước, cũng là bởi vì cha ngươi nhiều lần nói qua, hậu nhân không nên đi xem những bút ký vào linh trận kia.”

“Nhưng cuối cùng cha ngươi bị quái dị quấn thân, ta cũng không biết hắn nói đúng hay không, từ chính ngươi quyết định đi.”

Bùi Củ phát hiện trong giọng nói của gia gia xuất hiện sự không xác định, hắn cũng mê mang.

Bùi Củ cũng đang suy nghĩ, nhưng hắn cũng không biết nên làm như thế nào.

“Vì sao nói không được vào miếu?” Bùi Củ lại một lần nữa nói: “Lần thứ nhất chúng ta tiến vào linh trận, không phải liền ở trong miếu sao?”

Bùi Củ liếc mắt nhìn ‘Sơn Quân Miếu’ trên bàn bát tiên.

“Đó là vì Dạ Túc Sơn Quân Miếu, hơn nữa ngươi là lấy thân phận lữ nhân đi vào, đương nhiên chỉ là 【 Dạ Túc Sơn Quân Miếu ], mà hiện tại ngươi tiến vào chính là ở một vùng linh trận lớn có Sơn Quân Miếu.”

Thời gian không đợi người, lại đến lúc phải đi học.

Hắn vừa ra khỏi cửa, mới đi được một đoạn, thì Chu Du đã đuổi kịp.

“Củ Tử, ta đèo ngươi, đi, ăn bánh bao lớn.” Chu Du giống như đã quên đi chuyện lúc trước, hoặc là hắn lấy ý nghĩ mới che lấp ý nghĩ cũ.

“Được.” Bùi Củ nhảy lên ngồi sau xe đạp của hắn, vừa vặn, thấy phía sau Dạ U Nhược cũng đeo cặp sách ra cửa.

Hai người bọn họ đi tới cửa hàng bánh bao trên đường Tiền Môn mua bánh bao, hắn ngồi ăn ở phía sau, mà Chu Du bởi vì muốn chở người, không thể một tay đi một tay ăn, mà là cất bánh bao, chuẩn bị đến trong phòng học vụng trộm ăn.

Vào trường học, Chu Du lại một lần nữa đem thư tình giao cho Bùi Củ, trong lòng Bùi Củ còn sợ hãi mà hỏi: “Ngươi viết kí tên trong đó hay chưa?”

“Viết, lần này thật viết.” Chu Du nghiêm túc nói.

Hai người tách ra đi phòng học, bởi vì sắp lên lớp, mọi người đều đã ngồi ngay ngắn, rất yên tĩnh, nên hắn cũng không tiện đi đưa, cho nên trước cất tạm thư tình.

Mà chân trước sau chân, Dạ U Nhược cũng ngồi xuống.

Một tiết khóa rất nhanh lại rất chậm trôi qua.

Lúc tan học thời điểm, vừa vặn Lưu Nghệ Giai đi tới từ phía sau, trong lòng hắn lập tức sinh một kế.

“Ài, Lưu Nghệ Giai, giúp ta đưa phong thư, đây là của Chu Du, hắn đưa cho Vương Hiểu Hà, ngươi giúp ta một chút.” Lưu Nghệ Giai sửng sốt một chút, sau đó nhếch miệng nói: “Đầu óc của hắn chuyển thật nhanh a.”

Nàng tiếp nhận thư, sau đó đi về phía chỗ Vương Hiểu Hà.

Bùi Củ cũng không nhìn nhiều, chỉ đứng dậy, đi tiểu.

Đi không bao xa, liền đã có người đuổi theo, chính là Lưu Nghệ Giai, tóc nàng bay lên trong gió, hỏi: “Bùi Củ, vì sao ngươi không chờ ta.”

“Cách đi tiểu của chúng ta không giống, tốt nhất không nên đi cùng nhau.” Bùi Củ nói. Lưu Nghệ Giai sửng sốt một chút, mặt có chút đỏ nói: “Ta. . .”

Nàng không biết nói gì, Bùi Củ lại cũng không để ý.

. . .

Hải Thị, nguyên danh La Sát Hải Thị.

Bởi vì thương mại biển mà hưng thịnh, nhưng quỷ quái đến từ trên biển, cũng theo từng chiếc thuyền thương mại mà đến, lan tràn truyền nhiễm trong Hải Thị này, cho nên có một đoạn thời gian, nơi này tràn đầy quỷ quái, sau khi người bên ngoài đến, liền gọi nơi này là La Sát Hải Thị, nói nơi này tràn đầy La Sát Quỷ.

Mà cũng chính là lúc đó, xuất hiện một tổ chức nửa quan phương, là từ mấy bang phái bến tàu lớn, lấy bộ môn chính phủ lúc ấy dẫn đầu thành lập, vì chính là để tất cả thuyền đến từ trên biển đều tiếp nhận kiểm tra.

Mà lúc đó, tiên tổ Bùi gia đi tới La Sát Hải Thị, cũng gia nhập tổ chức này, lúc ấy tổ chức này tên là 【 Cấm Đoạn Dương Vụ Bài Tra Tổ ]

Bên ngoài có bài tra tổ này, sau đó bên trong lại có thanh lý, Hải Thị cũng yên ổn hơn rất nhiều, chí ít giữa ban ngày sẽ không xuất hiện ác quỷ mặt xanh nanh vàng, lúc ban ngày sẽ không còn có người nói nóng quá, sau đó xé mở túi da của mình, sau đó toàn thân máu thịt be bét chạy như điên trên đường phố.

Về sau 【 Cấm Đoạn Dương Vụ Bài Tra Tổ ] này ở trong thời đại biến thiên, lại đổi tên hai lần, cuối cùng biến thành 【 Hải Dương Hoàn Cảnh Bảo Hộ Hiệp Hội ] hiện tại, cho nên nói hiệp hội này có thiên ti vạn lũ quan hệ với quan phương Hải Thị.

Hàn Dĩ Đồng đột nhiên đi tới Bùi Thị Trảm Quỷ Kiếm Đường.

Nàng trước tiên chuyển lời chào hỏi của thím mình, tiếp theo liền nói: “Vãn bối muốn thỉnh giáo một chút, trong kiếm đường của tiền bối có ghi chép gì liên quan tới chuyện hóa yêu không?”

Bùi Tứ Gia lúc này nói: “Tuần Bộ Cục cùng Tịnh Linh Cục, La Sát Hải Giáo đều có hồ sơ án lệ liên quan đi.”

“Đúng vậy, đều có, nhưng đều bị mượn đi, chưa trả lại.”

“Mượn đi, ai mượn?” Bùi Tứ Gia nhíu mày hỏi.

“Người của Hải Dương Hoàn Cảnh Bảo Hộ Hiệp Hội, ba người khác biệt, phân biệt mượn đi hồ sơ liên quan tới hóa yêu, ta đang nghĩ, trong đó có phải là có bí mật gì.”

Bùi Tứ Gia trầm mặc một chút, sau đó đi vào trong phòng, lấy ra « Bùi Thị Trảm Quỷ Ký Yếu », đi tới trước bàn ngồi xuống, Hàn Dĩ Đồng đi bật đèn, để trong phòng càng sáng sủa hơn, nàng cũng đến ngồi bên cạnh.

Bùi Tứ Gia rất nhanh liền lật đến một tờ, trên đó viết.

“Kể từ khi gia nhập 【 Cấm Đoạn Dương Vụ Bài Tra Tổ ] , đã trảm mười ba quỷ quái, mỗi vụ quỷ sự, đều có thể coi là kỳ lạ, tuy nhiên lại có một vụ chưa thể hoàn thành.”

“Sáng sớm, sương mù tràn ngập, có một chiếc thuyền tới gần bến tàu, trên thuyền huyên náo, vừa mới cập bờ đã có người lao xuống, sau khi bị bài tra tổ chế phục cản lại, chúng ta phát hiện trên người bon họ đang mọc ra lân phiến, còn có người mọc ra mang cá, thậm chí có một bộ phận cần ngâm lâu dài trong nước biển, thế nhưng nếu ngâm trong nước biển quá lâu, thân thể bọn họ lại sẽ bị mục rữa.”

“Có người đưa ra thiêu hủy tất cả bọn họ, nhưng tổ trưởng cảm thấy bọn họ còn có thể cứu, thế là bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân lây nhiễm, thẳng đến, nhìn thấy một người hóa yêu nghiêm trọng nhất, nàng là một nữ hài tử, cũng đã biến thành nửa người trên là người, nửa người dưới là cá, toàn thân đều là lân phiến, con mắt của nàng cũng biến thành trong màu lam pha lẫn màu đen, giống như màu sắc biển sâu.”

“Nói chuyện với nàng, nàng đúng là mạch suy nghĩ rõ ràng, hỏi nàng đã thấy gì nghe gì, nàng đều có thể diễn đạt rõ ràng, sau đó trong vòng vài ngày, trên người tổ trưởng bắt đầu mọc lân phiến, hơn nữa không chỉ một người, chúng ta những người này, ý thức được nữ hài kia là nguyên thể của truyền nhiễm, đem nữ hài kia thiêu chết, những người khác, cũng được chữa khỏi sau khi điều trị.”

Điều này không sai biệt lắm với quá trình Hàn Dĩ Đồng biết được.

Bất quá, ghi chép này ghi chép đên đây, lại dùng bút màu khác, thêm một câu.

“Sau đó thành thị vẫn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một chút ngư quái, có thể thấy được dây xích truyền nhiễm vẫn chưa bị cắt đứt.”

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập